Truyền Đạo 12 – VCB & BPH

Vietnamese Contemporary Bible

Truyền Đạo 12:1-14

1Hãy nghĩ đến Đấng Tạo Hóa trong những ngày thanh xuân. Hãy tôn ngợi Chúa khi còn niên thiếu, trước những ngày khó khăn chưa đến và nói: “Đời sống không còn gì vui thú.” 2Hãy nhớ đến Chúa trước khi ánh sáng của mặt trời, mặt trăng, và các tinh tú tối dần trong đôi mắt già nua, và mây đen che kín bầu trời. 3Hãy nhớ đến Chúa trước khi chân con—như người canh giữ nhà—bắt đầu run rẩy; và trước khi đôi vai con—như người cường tráng—khom lưng. Hãy nhớ đến Chúa trước khi răng con—như người xay cối—ngừng nhai; và trước khi mắt con—như người đàn bà ngóng nhìn qua cửa sổ—bị làng mắt.

4Hãy nhớ đến Chúa trước khi cửa bên ngoài đóng lại và tiếng cối xay giảm dần. Lúc ấy, con thức giấc vì tiếng chim hót, nhưng rồi các âm thanh ấy đều nín lặng.

5Hãy nhớ đến Chúa trước khi con lo sợ té ngã và lo lắng về những nguy hiểm trên đường; trước khi tóc con chuyển bạc như cây hạnh nhân trổ hoa, và con lê bước nặng nề như cào cào sắp chết, cùng những dục vọng không còn thôi thúc nữa. Hãy nhớ đến Chúa trước khi con vào phần mộ, là nơi ở đời đời của con, lúc những người đưa đám sẽ than khóc trong tang lễ của con.

6Vâng, hãy nhớ đến Đấng Tạo Hóa trong khi còn thanh xuân, trước khi dây bạc đứt và bát vàng bể. Đừng đợi đến khi vò vỡ ra bên suối và bánh xe gãy bên giếng. 7Vì khi ấy, tro bụi trở về cùng đất, còn linh hồn quay về với Đức Chúa Trời, là Đấng đã ban nó cho.

Kết Luận

8Người Truyền Đạo nói: “Mọi thứ đều hư ảo. Hoàn toàn hư ảo.”

9Hãy giữ đều này trong trí: Người Truyền Đạo là người rất khôn ngoan, và dạy dỗ dân mọi điều mình biết. Người tìm tòi, cân nhắc, và xếp loại nhiều câu châm ngôn. 10Người Truyền Đạo đã dày công sưu tầm những lời hay lẽ đẹp để diễn tả tư tưởng mình cách trung thực.

11Lời của người khôn như gậy nhọn của người chăn. Những lời truyền lại vững như đinh đóng cột, những lời ấy đều do Đấng Chăn Chiên dạy bảo.

12Nhưng con ơi, ngoài những lời này: Phải cảnh giác, vì có nhiều sách sẽ được viết ra không bao giờ dứt, học hỏi nhiều chỉ gây kiệt sức khổ thân.

13Đây là lời kết luận cho mọi điều đã nghe: Phải kính sợ Đức Chúa Trời và tuân giữ các điều răn Ngài, vì đây là phận sự của con người. 14Đức Chúa Trời sẽ xét xử chúng ta căn cứ trên việc chúng ta làm, bao gồm những việc kín giấu nhất, bất kể tốt hay xấu.

Bibelen på hverdagsdansk

Prædikerens Bog 12:1-14

1Tænk på din Skaber, mens du er ung,

for de dystre dage kommer, før du aner det.

Engang vil du sige til dig selv:

„Det er ikke længere en glæde at leve.”

2Tænk på din Skaber, før livet rinder ud,

som solen forsvinder om aftenen,

som månen og stjernerne blegner om morgenen,

som skyen fordufter, når den er tømt for regn.

3Tænk på din Skaber, før hænderne ryster,

før din ranke ryg bøjes af ælde,

før tænderne bliver få,

før synet begynder at svigte,

4før hørelsen langsomt forsvinder,

så du ikke hører larmen fra livet omkring dig,

før du vågner samtidig med fuglene,

men alligevel ikke kan nyde deres sang,

5før det bliver en kamp at gå op ad en bakke,

og du bliver bange for at falde om på vejen,

før håret bliver hvidt som nyfalden sne,

og du dårligt kan slæbe dig af sted,

og før din appetit på livet er forbi.

Da nærmer du dig gravens rand,

og dine pårørende går sørgende omkring.

6Ja, tænk på din Skaber, før sølvsnoren brister,

før den gyldne lampe slukkes,

før hjertet slår det sidste slag,

og livets hjul går i stå.

7Da vender støvet tilbage til jorden, hvorfra det kom,

og ånden vender tilbage til Gud, som gav den.

8Der er ingen mening, livet er uden mening.

Det hele er meningsløst.

Epilog

9Fordi Prædikeren var så vis, delte han ud af sin visdom til folket. Han samlede mange ordsprog og satte dem i system, 10så de præcist og rammende udtrykte den sandhed, han ville formidle. 11Den vises ordsprog er som hyrdens pigstav, hans ord står fast som søm, der er hamret i bund, og de kommer fra en af samfundets spidser.

12Pas på, min søn, for der er ingen ende på alle de meninger, som luftes i alskens bøger. At studere for meget gør dig bare træt.

13Efter at alt det her er sagt, er min konklusion: Hav ærefrygt for Gud og adlyd hans befalinger, for det er alle menneskers pligt. 14Gud vil dømme alle vores handlinger—onde som gode—ja, selv de skjulte motiver.