Job 31 – OL & VCB

O Livro

Job 31:1-40

1Eis que fiz um pacto com os meus olhos

de não os fixar com luxúria numa rapariga.

2Senão, que poderia esperar lá de cima, de Deus,

e que herança do Todo-Poderoso, lá das alturas?

3Não manda ele a desgraça ao perverso,

a calamidade aos que fazem o mal?

4Ele vê tudo o que faço,

cada passo que dou.

5Se eu tivesse mentido e defraudado alguém,

6mas Deus pesa-me em balanças fiéis

e sabe que sou íntegro!

7Se eu me afastei do caminho de Deus,

se, no íntimo, cobicei aquilo que os olhos viam,

se sou culpado de qualquer outro pecado,

8então que os outros ceifem aquilo que eu semeei,

que tudo o que plantei seja arrancado de raiz!

9Se o meu coração se deixou apaixonar por outra mulher,

ou se fiquei à espreita na porta do meu próximo,

10então que a minha mulher moa cereal para outro homem

e que outros disponham dela à sua vontade.

11Pois teria cometido um mal que merece castigo.

12Seria como um fogo devastador,

que consumiria toda a minha colheita.

13Se alguma vez tivesse sido injusto para o meu criado,

ou para a minha criada, quando tiveram questões contra mim,

14que teria eu a responder se Deus quisesse interrogar-me sobre isso?

15Pois foi Deus quem me criou, tanto a mim,

como aos meus trabalhadores, fez-nos a todos.

16Se alguma vez prejudiquei os pobres

ou fiz chorar viúvas,

17ou se tenho saboreado sozinho o meu alimento,

recusei dá-lo ao órfão com fome,

18aliás, na minha casa, sempre se cuidou bem dos órfãos,

tratando-os como nossos próprios filhos,

e desde a infância aprendi que a viúva deve ser amparada.

19Ou se alguma vez vi alguém tremendo de frio

e não o agasalhei com roupa,

20e porque não o aqueci com a lã dos meus cordeiros

não fui abençoado,

21se levantei a mão contra um órfão,

valendo-me da influência que exerço no tribunal,

22se fiz alguma destas coisas,

então que o meu braço se rasgue do ombro,

e se rompa da articulação.

23Tenho muito medo do castigo de Deus;

sim, receio isso mais do que qualquer outra coisa!

Porque se tiver de enfrentar a majestade de Deus,

que esperança me resta?

24Se alguma vez coloquei a minha confiança no ouro,

25se a minha felicidade se baseou unicamente na riqueza,

26se olhei para o Sol, a brilhar no firmamento,

ou para a Lua, deslocando-se no céu, no seu caminho de esplendor,

27e deixei que o coração ficasse intimamente enfeitiçado,

pondo-me a adorar esses astros

e a beijar a minha mão perante eles,

28que seja igualmente castigado pelos juízes, como deve ser.

Pois que, se fiz alguma dessas coisas,

isso quereria dizer que reneguei o Deus dos céus.

29Se me alegrei com a desgraça de um inimigo,

30na verdade, nunca amaldiçoei ninguém

nem sobre ninguém reclamei vingança.

31Se algum dos meus empregados foi mandado embora, com fome,

a realidade é que nunca fechei a porta a ninguém,

32nem sequer ao estrangeiro,

pelo contrário, a minha casa estava aberta a toda a gente.

33Se, como Adão, tentei encobrir as minhas faltas,

com receio daquilo que o povo poderia dizer,

34se, com medo de afrontas, recusei reconhecer as minhas culpas

e não procurei intervir a favor de outros,

35quem me dera que alguém me ouvisse

e tentasse dar atenção aos meus argumentos!

Vejam: eu próprio assino a minha defesa;

peço que o Todo-Poderoso me mostre em que é que errei,

apoiando as acusações que os meus inimigos me fazem.

36Haveria de guardar o processo desse julgamento como uma coroa!

37Dir-lhe-ia exatamente aquilo que fiz e porque o fiz,

apresentando-lhe a minha defesa como a alguém

que tem, verdadeiramente, competência para me ouvir.

38Ou se a minha terra me acusa

de ter roubado o fruto que ela produz,

39se tirei a vida a alguém

para poder ficar com as suas propriedades,

40então que cresçam ali cardos, em vez de trigo,

e joio, em lugar de cevada.”

Fim das palavras de Job.

Vietnamese Contemporary Bible

Gióp 31:1-40

Lời Biện Hộ Cuối Cùng của Gióp

1“Tôi đã lập giao ước với mắt tôi,

là đừng nhìn các thiếu nữ.

2Đức Chúa Trời trên trời cao ban gì cho chúng ta?

Chúng ta được cơ nghiệp gì từ Đấng Toàn Năng cao cả?

3Há chẳng phải là họa cho kẻ gian tà

và tai nạn cho người độc ác sao?

4Chẳng lẽ Chúa không thấy mọi việc tôi làm

và mỗi bước tôi đi sao?

5Tôi có dối trá ai

hay lừa gạt người nào không?

6Xin Đức Chúa Trời đem tôi cân trên bàn cân công bằng,

vì Chúa biết lòng tôi ngay thẳng.

7Nếu tôi tẻ tách đường lối Chúa,

hay nếu lòng tôi nổi lên thèm khát những gì mắt tôi thấy,

hoặc nếu tay tôi dính dấp vào tội ác,

8nguyện người khác gặt hái hết hoa lợi tôi gieo.

Và cây cối trong vườn tôi trồng đều bật gốc.

9Nếu lòng tôi còn bị phụ nữ mê hoặc,

hay nếu tôi rình rập vợ người lân cận,

10thì nguyện vợ tôi thuộc về người khác;

và người khác ngủ với nàng.

11Vì dục tình là một điều sỉ nhục,

là tội nặng đáng bị tòa án hình phạt.

12Nó là lửa đốt cháy mọi lối địa ngục.

Và phá đổ cả công trình tôi thu góp.

13Nếu tôi khinh thường quyền của tôi trai tớ gái,

khi họ đến than phiền khiếu nại,

14làm sao tôi còn dám đối mặt Đức Chúa Trời?

Nếu Chúa tra hỏi, tôi biết trả lời sao?

15Vì Đức Chúa Trời dựng nên tôi và đầy tớ tôi.

Chúa tạo cả hai chúng tôi từ lòng mẹ.

16Tôi có từ khước giúp đỡ người nghèo,

hay nghiền nát hy vọng của góa phụ không?

17Tôi có dành ăn một mình

và không chia sẻ thực phẩm cho cô nhi không?

18Không, từ thuở thiếu niên, tôi đã chăm sóc các cô nhi như một người cha,

và cả đời tôi đã nâng đỡ góa phụ.

19Bất cứ khi nào tôi thấy người vô gia cư không quần áo,

và người nghèo không mảnh áo che thân,

20chẳng lẽ họ không chúc phước cho tôi,

vì đã cung cấp cho họ quần áo len giữ được ấm áp sao?

21Nếu tôi đưa tay hại các cô nhi,

và ỷ lại quyền thế giữa phiên tòa,

22nguyện vai tôi lìa khỏi thân!

Và cánh tay đứt rời nơi cùi chõ!

23Thà bị tật nguyền như thế còn hơn bị Đức Chúa Trời phạt.

Vì nếu uy nghi Ngài chống lại tôi, tôi còn gì hy vọng?

24Tôi để lòng tin cậy nơi bạc tiền,

hay cảm thấy an toàn vì vàng của tôi không?

25Có phải tôi hân hoan vì nhiều của cải,

và mọi thứ tôi tạo nên không?

26Chẳng phải tôi thấy ánh mặt trời trên cao,

hay nhìn ánh trăng chiếu sáng đường đi,

27mà hồn tôi bị mê hoặc

đưa tay tôi gửi cho chúng cái hôn gió sao?

28Nếu vậy, thì tội tôi đáng bị tòa xét xử,

vì như thế là chối bỏ Đức Chúa Trời của các tầng trời.

29Tôi có vui mừng khi thấy kẻ thù bị lâm nạn,

hay đắc chí khi tai họa đến trong đường họ không?

30Không, tôi không cho phép miệng tôi hành tội bất cứ ai

hay nguyền rủa sinh mạng họ.

31Đầy tớ tôi chẳng bao giờ nói:

‘Ông ấy để người khác phải đói.’

32Tôi chưa bao giờ quay lưng với người xa lạ

nhưng luôn mở rộng cửa đón tiếp mọi người.

33Tôi có che giấu tội mình như người khác làm,

chôn chặt gian ác tận đáy lòng không?

34Chẳng lẽ tôi phải sợ hãi đám đông,

hoặc run rẩy vì họ chê cười,

nên tôi phải im lặng và trốn sau cánh cửa sao?

35Ước gì có ai chịu lắng nghe tôi!

Tôi sẽ ký tên vào bản bào chữa của tôi.

Xin Đấng Toàn Năng vui lòng giải đáp.

Hay cho kẻ cáo tội tôi viết cáo trạng!

36Nếu được thế, tôi sẽ xin đeo cáo trạng ấy trên vai.

Hoặc đội trên đầu như cái mão.

37Tôi sẽ xin khai với Chúa những việc tôi đã làm.

Tôi sẽ đến trước Chúa như một hoàng tử.

38Nếu đất vườn tôi lên tiếng tố cáo

và tất cả luống cày cùng nhau than khóc,

39hay nếu tôi đã cướp đoạt hoa lợi

hay gây ra cái chết cho chủ nó,

40thì xin cho gai gốc mọc lên thay cho lúa mì

và cỏ dại thay chỗ của lúa mạch.”

Lời của Gióp đến đây là hết.