Eclesiastes 12 – NVI-PT & VCB

Nova Versão Internacional

Eclesiastes 12:1-14

1Lembre-se do seu Criador

nos dias da sua juventude,

antes que venham os dias difíceis

e se aproximem os anos

em que você dirá: “Não tenho satisfação neles”;

2antes que se escureçam o sol e a luz,

a lua e as estrelas,

e as nuvens voltem depois da chuva;

3quando os guardas da casa tremerem

e os homens fortes caminharem encurvados;

quando pararem os moedores por serem poucos,

e aqueles que olham pelas janelas enxergarem embaçado;

4quando as portas da rua forem fechadas

e diminuir o som da moagem;

quando o barulho das aves o fizer despertar,

mas o som de todas as canções parecer fraco para você;

5quando você tiver medo de altura,

e dos perigos das ruas;

quando florir a amendoeira,

o gafanhoto for um peso

e o desejo já não se despertar.

Então o homem se vai para o seu lar eterno,

e os pranteadores já vagueiam pelas ruas.

6Sim, lembre-se dele,

antes que se rompa o cordão de prata,

ou se quebre a taça de ouro;

antes que o cântaro se despedace junto à fonte,

a roda se quebre junto ao poço,

7o pó volte à terra, de onde veio,

e o espírito volte a Deus, que o deu.

8“Tudo sem sentido! Sem sentido!”, diz o mestre.

“Nada faz sentido! Nada faz sentido!”

Conclusão

9Além de ser sábio, o mestre também ensinou conhecimento ao povo. Ele escutou, examinou e colecionou muitos provérbios. 10Procurou também encontrar as palavras certas, e o que ele escreveu era reto e verdadeiro.

11As palavras dos sábios são como aguilhões, a coleção dos seus ditos como pregos bem fixados, provenientes do único Pastor. 12Cuidado, meu filho; nada acrescente a eles.

Não há limite para a produção de livros, e estudar demais deixa exausto o corpo.

13Agora que já se ouviu tudo,

aqui está a conclusão:

Tema a Deus e obedeça aos seus mandamentos,

porque isso é o essencial para o homem12.13 Ou o dever de todo homem.

14Pois Deus trará a julgamento tudo o que foi feito,

inclusive tudo o que está escondido,

seja bom, seja mau.

Vietnamese Contemporary Bible

Truyền Đạo 12:1-14

1Hãy nghĩ đến Đấng Tạo Hóa trong những ngày thanh xuân. Hãy tôn ngợi Chúa khi còn niên thiếu, trước những ngày khó khăn chưa đến và nói: “Đời sống không còn gì vui thú.” 2Hãy nhớ đến Chúa trước khi ánh sáng của mặt trời, mặt trăng, và các tinh tú tối dần trong đôi mắt già nua, và mây đen che kín bầu trời. 3Hãy nhớ đến Chúa trước khi chân con—như người canh giữ nhà—bắt đầu run rẩy; và trước khi đôi vai con—như người cường tráng—khom lưng. Hãy nhớ đến Chúa trước khi răng con—như người xay cối—ngừng nhai; và trước khi mắt con—như người đàn bà ngóng nhìn qua cửa sổ—bị làng mắt.

4Hãy nhớ đến Chúa trước khi cửa bên ngoài đóng lại và tiếng cối xay giảm dần. Lúc ấy, con thức giấc vì tiếng chim hót, nhưng rồi các âm thanh ấy đều nín lặng.

5Hãy nhớ đến Chúa trước khi con lo sợ té ngã và lo lắng về những nguy hiểm trên đường; trước khi tóc con chuyển bạc như cây hạnh nhân trổ hoa, và con lê bước nặng nề như cào cào sắp chết, cùng những dục vọng không còn thôi thúc nữa. Hãy nhớ đến Chúa trước khi con vào phần mộ, là nơi ở đời đời của con, lúc những người đưa đám sẽ than khóc trong tang lễ của con.

6Vâng, hãy nhớ đến Đấng Tạo Hóa trong khi còn thanh xuân, trước khi dây bạc đứt và bát vàng bể. Đừng đợi đến khi vò vỡ ra bên suối và bánh xe gãy bên giếng. 7Vì khi ấy, tro bụi trở về cùng đất, còn linh hồn quay về với Đức Chúa Trời, là Đấng đã ban nó cho.

Kết Luận

8Người Truyền Đạo nói: “Mọi thứ đều hư ảo. Hoàn toàn hư ảo.”

9Hãy giữ đều này trong trí: Người Truyền Đạo là người rất khôn ngoan, và dạy dỗ dân mọi điều mình biết. Người tìm tòi, cân nhắc, và xếp loại nhiều câu châm ngôn. 10Người Truyền Đạo đã dày công sưu tầm những lời hay lẽ đẹp để diễn tả tư tưởng mình cách trung thực.

11Lời của người khôn như gậy nhọn của người chăn. Những lời truyền lại vững như đinh đóng cột, những lời ấy đều do Đấng Chăn Chiên dạy bảo.

12Nhưng con ơi, ngoài những lời này: Phải cảnh giác, vì có nhiều sách sẽ được viết ra không bao giờ dứt, học hỏi nhiều chỉ gây kiệt sức khổ thân.

13Đây là lời kết luận cho mọi điều đã nghe: Phải kính sợ Đức Chúa Trời và tuân giữ các điều răn Ngài, vì đây là phận sự của con người. 14Đức Chúa Trời sẽ xét xử chúng ta căn cứ trên việc chúng ta làm, bao gồm những việc kín giấu nhất, bất kể tốt hay xấu.