Jeremiah 50 – NIV & VCB

New International Version

Jeremiah 50:1-46

A Message About Babylon

1This is the word the Lord spoke through Jeremiah the prophet concerning Babylon and the land of the Babylonians50:1 Or Chaldeans; also in verses 8, 25, 35 and 45:

2“Announce and proclaim among the nations,

lift up a banner and proclaim it;

keep nothing back, but say,

‘Babylon will be captured;

Bel will be put to shame,

Marduk filled with terror.

Her images will be put to shame

and her idols filled with terror.’

3A nation from the north will attack her

and lay waste her land.

No one will live in it;

both people and animals will flee away.

4“In those days, at that time,”

declares the Lord,

“the people of Israel and the people of Judah together

will go in tears to seek the Lord their God.

5They will ask the way to Zion

and turn their faces toward it.

They will come and bind themselves to the Lord

in an everlasting covenant

that will not be forgotten.

6“My people have been lost sheep;

their shepherds have led them astray

and caused them to roam on the mountains.

They wandered over mountain and hill

and forgot their own resting place.

7Whoever found them devoured them;

their enemies said, ‘We are not guilty,

for they sinned against the Lord, their verdant pasture,

the Lord, the hope of their ancestors.’

8“Flee out of Babylon;

leave the land of the Babylonians,

and be like the goats that lead the flock.

9For I will stir up and bring against Babylon

an alliance of great nations from the land of the north.

They will take up their positions against her,

and from the north she will be captured.

Their arrows will be like skilled warriors

who do not return empty-handed.

10So Babylonia50:10 Or Chaldea will be plundered;

all who plunder her will have their fill,”

declares the Lord.

11“Because you rejoice and are glad,

you who pillage my inheritance,

because you frolic like a heifer threshing grain

and neigh like stallions,

12your mother will be greatly ashamed;

she who gave you birth will be disgraced.

She will be the least of the nations—

a wilderness, a dry land, a desert.

13Because of the Lord’s anger she will not be inhabited

but will be completely desolate.

All who pass Babylon will be appalled;

they will scoff because of all her wounds.

14“Take up your positions around Babylon,

all you who draw the bow.

Shoot at her! Spare no arrows,

for she has sinned against the Lord.

15Shout against her on every side!

She surrenders, her towers fall,

her walls are torn down.

Since this is the vengeance of the Lord,

take vengeance on her;

do to her as she has done to others.

16Cut off from Babylon the sower,

and the reaper with his sickle at harvest.

Because of the sword of the oppressor

let everyone return to their own people,

let everyone flee to their own land.

17“Israel is a scattered flock

that lions have chased away.

The first to devour them

was the king of Assyria;

the last to crush their bones

was Nebuchadnezzar king of Babylon.”

18Therefore this is what the Lord Almighty, the God of Israel, says:

“I will punish the king of Babylon and his land

as I punished the king of Assyria.

19But I will bring Israel back to their own pasture,

and they will graze on Carmel and Bashan;

their appetite will be satisfied

on the hills of Ephraim and Gilead.

20In those days, at that time,”

declares the Lord,

“search will be made for Israel’s guilt,

but there will be none,

and for the sins of Judah,

but none will be found,

for I will forgive the remnant I spare.

21“Attack the land of Merathaim

and those who live in Pekod.

Pursue, kill and completely destroy50:21 The Hebrew term refers to the irrevocable giving over of things or persons to the Lord, often by totally destroying them; also in verse 26. them,”

declares the Lord.

“Do everything I have commanded you.

22The noise of battle is in the land,

the noise of great destruction!

23How broken and shattered

is the hammer of the whole earth!

How desolate is Babylon

among the nations!

24I set a trap for you, Babylon,

and you were caught before you knew it;

you were found and captured

because you opposed the Lord.

25The Lord has opened his arsenal

and brought out the weapons of his wrath,

for the Sovereign Lord Almighty has work to do

in the land of the Babylonians.

26Come against her from afar.

Break open her granaries;

pile her up like heaps of grain.

Completely destroy her

and leave her no remnant.

27Kill all her young bulls;

let them go down to the slaughter!

Woe to them! For their day has come,

the time for them to be punished.

28Listen to the fugitives and refugees from Babylon

declaring in Zion

how the Lord our God has taken vengeance,

vengeance for his temple.

29“Summon archers against Babylon,

all those who draw the bow.

Encamp all around her;

let no one escape.

Repay her for her deeds;

do to her as she has done.

For she has defied the Lord,

the Holy One of Israel.

30Therefore, her young men will fall in the streets;

all her soldiers will be silenced in that day,”

declares the Lord.

31“See, I am against you, you arrogant one,”

declares the Lord, the Lord Almighty,

“for your day has come,

the time for you to be punished.

32The arrogant one will stumble and fall

and no one will help her up;

I will kindle a fire in her towns

that will consume all who are around her.”

33This is what the Lord Almighty says:

“The people of Israel are oppressed,

and the people of Judah as well.

All their captors hold them fast,

refusing to let them go.

34Yet their Redeemer is strong;

the Lord Almighty is his name.

He will vigorously defend their cause

so that he may bring rest to their land,

but unrest to those who live in Babylon.

35“A sword against the Babylonians!”

declares the Lord

“against those who live in Babylon

and against her officials and wise men!

36A sword against her false prophets!

They will become fools.

A sword against her warriors!

They will be filled with terror.

37A sword against her horses and chariots

and all the foreigners in her ranks!

They will become weaklings.

A sword against her treasures!

They will be plundered.

38A drought on50:38 Or A sword against her waters!

They will dry up.

For it is a land of idols,

idols that will go mad with terror.

39“So desert creatures and hyenas will live there,

and there the owl will dwell.

It will never again be inhabited

or lived in from generation to generation.

40As I overthrew Sodom and Gomorrah

along with their neighboring towns,”

declares the Lord,

“so no one will live there;

no people will dwell in it.

41“Look! An army is coming from the north;

a great nation and many kings

are being stirred up from the ends of the earth.

42They are armed with bows and spears;

they are cruel and without mercy.

They sound like the roaring sea

as they ride on their horses;

they come like men in battle formation

to attack you, Daughter Babylon.

43The king of Babylon has heard reports about them,

and his hands hang limp.

Anguish has gripped him,

pain like that of a woman in labor.

44Like a lion coming up from Jordan’s thickets

to a rich pastureland,

I will chase Babylon from its land in an instant.

Who is the chosen one I will appoint for this?

Who is like me and who can challenge me?

And what shepherd can stand against me?”

45Therefore, hear what the Lord has planned against Babylon,

what he has purposed against the land of the Babylonians:

The young of the flock will be dragged away;

their pasture will be appalled at their fate.

46At the sound of Babylon’s capture the earth will tremble;

its cry will resound among the nations.

Vietnamese Contemporary Bible

Giê-rê-mi 50:1-46

Sứ Điệp về Ba-by-lôn

1Chúa Hằng Hữu ban sứ điệp này cho Tiên tri Giê-rê-mi về Ba-by-lôn và xứ của người Ba-by-lôn. 2Đây là điều Chúa Hằng Hữu phán:

“Hãy loan báo toàn thế giới,

đừng giấu giếm gì cả.

Hãy dựng cờ báo hiệu

để mọi người biết rằng Ba-by-lôn sẽ sụp đổ!

Bên bị sỉ nhục, Me-rô-đắc hoảng kinh,

thần tượng nó bị sỉ nhục và đập nát.

3Vì một nước từ phương bắc sẽ tấn công

và làm cho nó hoang tàn, không còn ai ở đó nữa.

Mọi thứ sẽ biến mất;

cả người và vật đều trốn biệt.”

Hy Vọng cho Ít-ra-ên và Giu-đa

4Chúa Hằng Hữu phán:

“Trong những ngày cuối cùng,

dân tộc Ít-ra-ên sẽ trở về nhà

cùng với dân tộc Giu-đa.

Họ sẽ cùng khóc lóc

và tìm kiếm Chúa Hằng Hữu là Đức Chúa Trời của họ.

5Họ sẽ hỏi đường về Si-ôn

và khởi hành quay về quê hương.

Họ sẽ buộc mình quay về với Chúa Hằng Hữu

trong một giao ước đời đời rằng sẽ không bao giờ quên lãng.

6Dân Ta như đàn chiên thất lạc.

Người chăn dẫn chúng đi sai lối

khiến chúng lang thang trên núi cao.

Chúng bị lạc đường,

không tìm được lối về nơi an nghỉ.

7Ai gặp chúng cũng ăn nuốt chúng.

Rồi lại bảo rằng:

‘Chúng ta chẳng mắc tội gì khi tấn công chúng,

vì chúng đã phạm tội nghịch cùng Chúa Hằng Hữu,

nơi an nghỉ thật của chúng,

và hy vọng của tổ phụ chúng.’

8Nhưng bây giờ, hãy trốn ra khỏi Ba-by-lôn!

Hãy rời xứ của người Ba-by-lôn.

Như dê đực dẫn đầu bầy mình,

hãy dẫn dân Ta trở về nhà.

9Vì kìa, Ta dấy binh

từ các nước lớn ở phương bắc.

Chúng sẽ xuống tấn công và tiêu diệt Ba-by-lôn,

và nó sẽ bị chiếm đóng.

Cung tên của chúng sẽ luôn trúng mục tiêu;

không bao giờ sai trật!

10Canh-đê sẽ bị cướp phá

cho đến khi quân xâm lăng no nê của cướp.

Ta, Chúa Hằng Hữu, đã phán vậy!”

Ba-by-lôn Chắc Chắn Sụp Đổ

11“Các ngươi vui mừng và hớn hở

vì các ngươi đã cướp bóc dân tuyển chọn của Ta.

Các ngươi nhảy nhót như bò cái tơ đạp lúa

và hí lên như ngựa giống.

12Mẹ các ngươi sẽ bị chôn vùi

trong xấu hổ và nhục nhã.

Các ngươi sẽ trở thành quốc gia nhỏ yếu nhất—

một hoang mạc, một đồng hoang khô hạn.

13Vì cơn thịnh nộ của Chúa Hằng Hữu,

Ba-by-lôn sẽ trở nên vùng đất bỏ hoang.

Ai đi ngang đó đều sẽ kinh khiếp

và sẽ sửng sốt khi thấy sự tàn phá.

14Phải, hãy chuẩn bị tấn cống Ba-by-lôn,

hỡi các nước lân bang.

Hỡi các xạ thủ, hãy bắn vào nó; đừng tiếc cung tên.

Vì nó đã phạm tội nghịch với Chúa Hằng Hữu.

15Hãy reo hò và thét lên từ mọi phía.

Kìa! Nó đầu hàng!

Thành lũy nó sụp đổ.

Đó là sự báo trả của Chúa Hằng Hữu,

hãy báo trả nó xứng đáng,

Trả lại nó những tội ác nó đã làm với người khác!

16Hãy lấy khỏi Ba-by-lôn tất cả ai gieo giống;

hãy đuổi đi tất cả con gặt.

Vì sợ lưỡi gươm của kẻ thù,

mà mọi người sẽ bỏ chạy và trốn về quê hương mình.”

Hy Vọng cho Dân Đức Chúa Trời

17“Ít-ra-ên như đàn chiên

bị sư tử đuổi chạy tán loạn.

Trước hết, vua A-sy-ri cắn xé chúng.

Sau đến Vua Nê-bu-cát-nết-sa, nước Ba-by-lôn, nhai xương chúng.”

18Vì thế, đây là điều Chúa Hằng Hữu Vạn Quân,

Đức Chúa Trời của Ít-ra-ên, phán:

“Bây giờ, Ta sẽ hình phạt vua Ba-by-lôn và dân tộc nó,

như Ta đã hình phạt vua A-sy-ri.

19Ta sẽ đem Ít-ra-ên trở về quê hương,

cho chúng hưởng hoa lợi các cánh đồng Cát-mên và Ba-san,

cho chúng vui thỏa trên núi Ép-ra-im và núi Ga-la-át.”

20Chúa Hằng Hữu phán: “Trong thời kỳ đó,

người ta sẽ không tìm thấy tội ác trong Ít-ra-ên hay trong Giu-đa,

vì Ta sẽ tha thứ hết cho đoàn dân còn sống sót.”

Chúa Hằng Hữu Đoán Phạt Ba-by-lôn

21“Hỡi các chiến sĩ, hãy tấn công Mê-ra-tha-im50:21 Phía nam Ba-by-lôn

và chống lại người Phê-cốt.50:21 Phía đông Ba-by-lôn

Hãy truy nã, giết, và tiêu diệt nó,

như Ta đã truyền lệnh,” Chúa Hằng Hữu phán.

22“Có tiếng reo hò xung phong

và tiếng tàn phá vô cùng dữ dội.

23Ba-by-lôn, cây búa đáng sợ nhất thế giới,

đã bị gãy tan tành.

Ba-by-lôn đã trở thành một nơi đổ nát giữa các nước!

24Hỡi Ba-by-lôn, Ta đã xếp đặt cho ngươi bị sập bẫy.

Ngươi bị bắt vì ngươi chống lại Chúa Hằng Hữu.

25Chúa đã mở kho và phân phát khí giới

để đoán phạt quân thù trong cơn thịnh nộ.

Khủng bố giáng trên Ba-by-lôn

là do bàn tay của Đấng Chí Cao, Chúa Hằng Hữu Vạn Quân.

26Phải, từ các xứ xa xôi, hãy kéo đến tấn công nó.

Hãy mở các kho lúa của nó.

Nghiền nát các thành lũy và nhà cửa nó thành một đống hoang tàn.

Hãy tận diệt nó, đừng chừa lại gì!

27Hãy tiêu diệt cả bầy nghé nó—

đó sẽ là điều kinh hãi cho nó!

Khốn cho chúng nó!

Vì đã đến lúc Ba-by-lôn bị đoán phạt.

28Hãy nghe những người trốn thoát từ Ba-by-lôn,

họ sẽ thuật lại trong Giê-ru-sa-lem

rằng Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời chúng ta đã báo trả

trên bọn người đã phá Đền Thờ của Ngài.

29Hãy tập họp các xạ thủ đến Ba-by-lôn.

Bao vây thành, không để ai chạy thoát.

Hãy báo lại nó những việc ác nó làm cho các nước,

vì nó đã kiêu căng thách thức Chúa Hằng Hữu, là Đấng Thánh của Ít-ra-ên.

30Các trai tráng của nó sẽ ngã chết trong các đường phố.

Các chiến sĩ nó sẽ bị tàn sát,”

Chúa Hằng Hữu phán.

31“Này, Ta chống lại ngươi, hỡi dân tộc kiêu căng,”

Chúa, là Chúa Hằng Hữu Vạn Quân phán.

“Ngày đoán phạt ngươi đã đến—

là ngày Ta sẽ hình phạt ngươi.

32Hỡi xứ kiêu ngạo, ngươi sẽ vấp té và ngã quỵ,

không ai đỡ ngươi đứng lên.

Vì Ta sẽ nhóm lửa trong các thành Ba-by-lôn

và thiêu rụi mọi vật chung quanh nó.”

33Đây là điều Chúa Hằng Hữu Vạn Quân phán:

“Dân tộc Ít-ra-ên và dân tộc Giu-đa đã bị áp bức.

Những kẻ bắt chúng cứ giữ chặt, không chịu thả chúng ra.

34Nhưng Đấng Cứu Chuộc chúng thật là mạnh mẽ.

Danh Ngài là Chúa Hằng Hữu Vạn Quân.

Ngài sẽ bênh vực50:34 Nt biện hộ cho chúng,

cho chúng được nghỉ ngơi trong Ít-ra-ên.

Nhưng người Ba-by-lôn

sẽ không được yên nghỉ!

35Lưỡi kiếm hủy diệt sẽ đâm chém người Ba-by-lôn,”

Chúa Hằng Hữu phán vậy.

“Nó sẽ triệt hạ người Ba-by-lôn,

các quan chức và người khôn ngoan cũng vậy.

36Gươm sẽ diệt người mưu trí của nó

và chúng sẽ trở nên khờ dại.

Gươm sẽ giáng trên các chiến sĩ can trường nhất

khiến chúng phải kinh hoàng.

37Gươm sẽ đánh tan các đoàn kỵ mã, chiến xa,

và quân đồng minh từ xứ xa xôi,

tất cả chúng sẽ thành đàn bà.

Gươm sẽ tàn phá các kho châu báu

và chúng sẽ bị cướp sạch.

38Gươm cũng sẽ diệt nguồn nước uống của nó,

gây ra khô hạn khắp nơi.

Tại sao? Vì cả xứ đều đầy dẫy thần tượng,

và dân chúng mê dại vì thần tượng.

39Vì thế, Ba-by-lôn sẽ sớm biến thành chỗ ở cho thú hoang và linh cẩu.

Nó sẽ thành nhà cho đà điểu.

Không bao giờ có người sống tại đó nữa;

nó sẽ bị bỏ hoang vĩnh viễn.

40Ta sẽ tiêu diệt Ba-by-lôn như Sô-đôm, Gô-mô-rơ,

và các vùng phụ cận,” Chúa Hằng Hữu phán.

“Không ai còn sinh sống trong đó,

không ai đến đó cư ngụ nữa.

41Kìa! Quân đông đảo từ phương bắc kéo xuống.

Dưới quyền lãnh đạo của nhiều vua

xuất hiện từ tận cùng trái đất.

42Tất cả đều trang bị đầy đủ cung và giáo.

Chúng dữ tợn, không thương xót.

Chúng cỡi ngựa tiến đến,

chúng la như sóng biển thét gào.

Chúng đến trong chuẩn bị,

sẵn sàng tiêu diệt ngươi, hỡi Ba-by-lôn.

43Nghe tin báo về quân thù,

vua Ba-by-lôn kinh hoàng, khiếp đảm.

Nỗi đau đớn siết chặt vua,

như đàn bà quặn thắt lúc lâm bồn.

44Ta sẽ đến như sư tử trong rừng rậm Giô-đan,

nhảy sổ vào đàn chiên đang ăn cỏ.

Ta sẽ đuổi Ba-by-lôn ra khỏi xứ,

và Ta sẽ đặt người Ta chọn cai trị chúng.

Vì ai giống như Ta, và ai có thể thách thức Ta?

Người cai trị nào dám trái ý Ta?”

45Hãy nghe kế hoạch Chúa ấn định để tiêu diệt Ba-by-lôn

và xứ của người Ba-by-lôn.

Cả đến trẻ nhỏ cũng sẽ bị kéo đi như chiên,

và nhà của chúng sẽ bị tàn diệt.

46Cả mặt đất sẽ rúng động kêu là: “Ba-by-lôn sụp đổ!”

Tiếng thét hãi hùng tuyệt vọng vang động khắp thế giới.