Mi-ca 7 – VCB & NAV

Vietnamese Contemporary Bible

Mi-ca 7:1-20

Nỗi Thất Vọng

1Khốn nạn cho tôi!

Tôi như người đi hái trái sót lại sau mùa thu hoạch

nhưng không tìm được gì để ăn.

Không một chùm nho nào

hay trái vả non nào để dằn cơn đói.

2Người đạo đức đã bị quét sạch tất cả;

người chính trực cũng chẳng còn trên đất.

Mọi người đều rình rập giết người,

giăng lưới săn bắt anh em.

3Tay chúng thành thạo làm việc gian ác!

Các quan quyền đều đòi ăn hối lộ.

Bậc lãnh đạo chẳng còn che giấu tham vọng của họ;

tất cả đều toa rập nhau chà đạp công lý.

4Người tốt nhất giống như cây gai;

người chính trực nhất như hàng rào gai độc.

Nhưng ngày xử đoán ngươi sắp đến rồi.

Ngày Chúa trừng phạt ngươi đã gần, đó là thời rối loạn.

5Đừng tin bất cứ ai—

đừng tin cậy bạn bè hay ngay cả vợ ngươi.

6Vì con trai làm nhục cha.

Con gái thách thức mẹ.

Nàng dâu chống mẹ chồng.

Người trong gia đình trở thành kẻ thù của nhau!

7Riêng tôi, tôi ngưỡng vọng Chúa Hằng Hữu.

Tôi chờ đợi Đức Chúa Trời giải cứu tôi,

Đức Chúa Trời tôi sẽ nghe tôi.

8Kẻ thù tôi ơi, khi thấy tôi đừng vội vui mừng!

Dù bị ngã, tôi sẽ vùng dậy.

Khi tôi ngồi trong bóng tối,

Chúa Hằng Hữu là ánh sáng của tôi.

9Tôi sẽ kiên nhẫn chịu Chúa Hằng Hữu sửa trị7:9 Nt công phẫn

vì tôi đã phạm tội với Ngài.

Nhưng cuối cùng, Ngài sẽ biện hộ cho tôi

và thực hiện điều công chính cho tôi.

Chúa Hằng Hữu sẽ đem tôi ra ánh sáng,

và tôi sẽ chiêm ngưỡng đức công chính của Ngài.

10Rồi kẻ thù sẽ thấy Chúa Hằng Hữu bên cạnh tôi.

Chúng sẽ xấu hổ vì đã chế nhạo tôi rằng:

“Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời ngươi ở đâu?”

Chính tôi sẽ thấy chúng ngã gục;

và chúng sẽ bị chà đạp như bùn ngoài đường.

11Sẽ có ngày, Ít-ra-ên, thành của ngươi được xây dựng lại,

và biên giới của ngươi được mở rộng.

12Ngày ấy, các dân tộc sẽ đến và tôn ngợi ngươi—

từ A-sy-ri chạy dài đến Ai Cập,

từ Ai Cập chạy dài đến Sông Ơ-phơ-rát,

từ biển này đến đại dương kia,

từ núi này qua núi nọ.

13Nhưng đất này sẽ hoang tàn

vì hậu quả những việc ác dân nó đã làm.

Lòng Thương Xót Của Chúa Hằng Hữu Đối Với Dân Ít-ra-ên

14Lạy Chúa Hằng Hữu, xin dùng cây trượng chăn dắt dân của Ngài;

là bầy chiên, là cơ nghiệp của Ngài.

Họ đang ở lẻ loi trong rừng sâu

trên miền Núi Cát-mên,

xin cho họ vui hưởng đồng cỏ Ba-san và Ga-la-át như thời xưa cũ.

15Chúa Hằng Hữu đáp:

“Ta sẽ cho họ7:15 Nt nó thấy những việc diệu kỳ

như Ta đã làm khi Ta giải cứu ngươi ra khỏi Ai Cập.”

16Các nước sẽ ngạc nhiên

về những việc Chúa Hằng Hữu đã làm cho ngươi.

Chúng sẽ hổ thẹn về sức lực chẳng bao nhiêu của chúng.

Chúng sẽ che miệng như bị câm và bịt tai để

không nghe được gì chung quanh.

17Như con rắn bò trong hang mình,

chúng sẽ bò ra để gặp Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời chúng ta.

Chúng sẽ kinh hãi run rẩy trước mặt Ngài.

18Ai là Đức Chúa Trời giống như Chúa,

tha thứ tội ác của dân sống sót

bỏ qua vi phạm của dân thuộc cơ nghiệp Ngài?

Chúa không giận dân Ngài đời đời

vì Ngài là Đấng yêu thương.

19Một lần nữa Chúa sẽ tỏ lòng thương xót.

Ngài sẽ chà đạp tội ác chúng con dưới chân Ngài

và ném bỏ tất cả tội lỗi chúng con xuống đáy biển.

20Chúa sẽ tỏ lòng thành tín

và lòng thương xót với chúng con,

như lời Ngài đã hứa với tổ tiên chúng con

là Áp-ra-ham và Gia-cốp

từ những ngày xa xưa.

Ketab El Hayat

ميخا 7:1-20

حالة إسرائيل البائسة

1وَيْلٌ لِي، فَقَدْ صِرْتُ كَرَجُلٍ جَائِعٍ جَاءَ يَبْحَثُ عَنْ جَنْيِ الصَّيْفِ وَبَقَايَا قِطَافِ الْعِنَبِ، فَلَمْ يَجِدْ عُنْقُوداً لِلأَكْلِ وَلا شَيْئاً مِنْ بَاكُورَةِ التِّينِ مِمَّا تَشْتَهِيهِ نَفْسِي. 2قَدْ بَادَ الصَّالِحُ مِنْ الأَرْضِ وَاخْتَفَى الْمُسْتَقِيمُ مِنْ بَيْنِ النَّاسِ. جَمِيعُهُمْ يَكْمِنُونَ لِسَفْكِ الدِّمَاءِ، وَكُلُّ وَاحِدٍ مِنْهُمْ يَقْتَنِصُ أَخَاهُ. 3تَجِدُّ أَيْدِيهُمْ فِي ارْتِكَابِ الشَّرِّ، وَيَسْعَى الرَّئِيسُ وَالْقَاضِي وَرَاءَ الرِّشْوَةِ، وَيُمْلِي الْعَظِيمُ عَلَيْهِمْ أَهْوَاءَ نَفْسِهِ، فَيَتَآمَرُونَ جَمِيعاً عَلَى الْحَقِّ. 4أَفْضَلُهُمْ مِثْلُ الْعَوْسَجِ، وَأَكْثَرُهُمُ اسْتِقَامَةً أَسْوَأُ مِنْ سِيَاجِ الشَّوْكِ. وَهَا يَوْمُ عِقَابِكُمُ الَّذِي أَنْذَرَ بِهِ أَنْبِيَاؤُكُمْ قَدْ وَافَى. عِنْدَئِذٍ يَعْتَرِيكُمُ الارْتِبَاكُ.

5لَا تَأْتَمِنْ جَارَكَ وَلا تَثِقْ بِصَدِيقٍ، وَاحْتَرِسْ مِمَّا تَنْطِقُ بِهِ شَفَتَاكَ مِمَّنَ تَرْقُدُ فِي حِضْنِكَ. 6فَإِنَّ الابْنَ يَسْتَخِفُّ بِأَبِيهِ وَالابْنَةُ تَتَمَرَّدُ عَلَى أُمِّهَا، وَالْكَنَّةُ عَلَى حَمَاتِهَا، وَأَعْدَاءُ الإِنْسَانِ أَهْلُ بَيْتِهِ.

7أَمَّا أَنَا فَأَرْتَقِبُ الرَّبَّ وَأَنْتَظِرُ إِلَهَ خَلاصِي فَيَسْمَعُنِي إِلَهِي.

إسرائيل ستقوم

8لَا تَشْمَتِي بِي يَا عَدُوَّتِي، لأَنِّي إِنْ سَقَطْتُ أَقُومُ، وَإِنْ جَلَسْتُ فِي الظُّلْمَةِ يَكُونُ الرَّبُّ نُوراً لِي. 9إِنِّي أَخْطَأْتُ إِلَى الرَّبِّ لِذَلِكَ أَتَحَمَّلُ غَضَبَهُ، إِلَى أَنْ يُدَافِعَ عَنِّي وَيُثْبِتَ اسْتِقَامَتِي، فَيُخْرِجُنِي إِلَى النُّورِ لأُشَاهِدَ عَدْلَهُ. 10عِنْدَئِذٍ تَرَى ذَلِكَ عَدُوَّتِي فَيَعْتَرِيهَا الْخِزْيُ إِذْ قَالَتْ لِي: «أَيْنَ هُوَ الرَّبُّ إِلَهُكِ؟» سَتَشْهَدُهَا عَيْنَايَ تُدَاسُ كَطِينِ الشَّوَارِعِ وَالأَزِقَّةِ.

11هَا قَدْ أَقْبَلَ يَوْمُ بِنَاءِ أَسْوَارِ مَدِينَتِكِ. فِي ذَلِكَ الْيَوْمِ تَتَّسِعُ تُخُومُكِ. 12وَيَتَقَاطَرُ إِلَيْكِ شَعْبُكِ فِي ذَلِكَ الْيَوْمِ، مِنْ أَشُّورَ وَمِنْ مُدُنِ مِصْرَ حَتَّى نَهْرِ الْفُرَاتِ؛ مِنْ بَحْرٍ إِلَى بَحْرٍ؛ وَمِنْ جَبَلٍ إِلَى جَبَلٍ. 13غَيْرَ أَنَّ الأَرْضَ تَكُونُ مُوْحِشَةً بِسَبَبِ سَيِّئَاتِ سُكَّانِهَا.

صلاة وتسبحة

14ارْعَ يَا رَبُّ شَعْبَكَ بِعَصَاكَ، فَهُمْ قَطِيعُ مِيرَاثِكَ الرَّابِضُونَ وَحْدَهُمْ فِي الْغَابَةِ فِي وَسَطِ الْكَرْمَلِ. قُدْهُمْ إِلَى بَاشَانَ وَجِلْعَادَ لِيَتَمَتَّعُوا بِخِصْبِ أَرْضِهِمَا كَالْعَهْدِ بِهِمْ فِي أَيَّامِ الْقِدَمِ.

15وَيُجِيبُ الرَّبُّ: سَأُرِيهِمْ مُعْجِزَاتٍ كَمَا فَعَلْتُ فِي أَيَّامِ خُرُوجِهِمْ مِنْ دِيَارِ مِصْرَ. 16فَتَرَى الأُمَمُ وَيَخْزَوْنَ مِنْ قُوَّتِهِمْ وَيَضَعُونَ أَيْدِيَهُمْ عَلَى أَفْوَاهِهِمْ وَتُصَابُ آذَانُهُمْ بِالصَّمَمِ. 17وَيَلْحَسُونَ التُّرَابَ كَالْحَيَّةِ وَيَنْسَلُّونَ مِنْ حُصُونِهِمْ مُرْتَعِبِينَ كَزَوَاحِفِ الأَرْضِ، وَيَرْجِعُونَ بِخَوْفٍ إِلَى الرَّبِّ إِلَهِنَا مُرْتَعِبِينَ مِنْكَ.

18إِيُّ إِلَهٍ مِثْلُكَ يَصْفَحُ عَنِ الإِثْمِ وَيَعْفُو عَنْ مَعْصِيَةِ بَقِيَّةِ مِيرَاثِهِ؟ لَا يَحْتَفِظُ إِلَى الأَبَدِ بِغَضَبِهِ لأَنَّهُ يُسَرُّ بِالرَّحْمَةِ. 19يَعُودُ يَرْحَمُنَا وَيَطَأُ ذُنُوبَنَا بِقَدَمَيْهِ، وَيَطْرَحُ مَعَاصِيَنَا إِلَى أَعْمَاقِ الْبَحْرِ. 20أَنْتَ تُبْدِي أَمَانَةً لِذُرِّيَّةِ يَعْقُوبَ، وَرَحْمَةً لِنَسْلِ إِبْرَاهِيمَ، كَمَا حَلَفْتَ لأَجْدَادِنَا مُنْذُ الْقِدَمِ.