Giê-rê-mi 2 – VCB & NSP

Vietnamese Contemporary Bible

Giê-rê-mi 2:1-37

Lời Chúa Hằng Hữu Quở Trách Dân Ngài

1Chúa Hằng Hữu ban cho tôi một sứ điệp khác. Ngài phán: 2“Hãy đi và nói lớn sứ điệp này cho Giê-ru-sa-lem. Đây là điều Chúa Hằng Hữu phán:

Ta vẫn còn nhớ lòng trung thành của ngươi khi tuổi xuân thì

như một cô dâu trẻ từ ngày đầu,

tình yêu của ngươi với Ta thế nào và đã theo Ta

vào vùng hoang mạc cằn cỗi.

3Trong những ngày đó, Ít-ra-ên là dân thánh của Chúa Hằng Hữu,

là trái đầu mùa của các hoa lợi Ngài.

Dân tộc nào tiêu diệt dân Ngài sẽ mắc tội

và nhiều tai họa giáng trên chúng.

Ta, Chúa Hằng Hữu, đã phán vậy!”

4Hãy lắng nghe lời của Chúa Hằng Hữu, hỡi dòng họ Gia-cốp—tất cả đại tộc của Ít-ra-ên! 5Đây là lời của Chúa Hằng Hữu phán:

“Tổ tiên các ngươi thấy Ta đã làm gì sai

mà khiến chúng lìa bỏ Ta?

Chúng theo những thần hư không,

mà làm cho mình chẳng còn giá trị gì.

6Chúng không hỏi: ‘Chúa Hằng Hữu ở đâu,

Đấng đã đem chúng ta ra khỏi Ai Cập

và dẫn chúng ta vượt qua hoang mạc cằn cỗi—

vùng đất hoang mạc và đầy hầm hố,

vùng đất hạn hán và chết chóc,

nơi không một bóng người sinh sống hay lai vãng?’

7Khi Ta đưa các ngươi vào vùng đất phì nhiêu đầy hoa quả,

các ngươi ăn trái, hưởng lộc thỏa thuê,

nhưng các ngươi đã làm ô uế đất Ta

và phá hủy sản nghiệp mà Ta đã hứa cho các ngươi.

8Các thầy tế lễ không còn hỏi:

‘Chúa Hằng Hữu ở đâu?’

Những người dạy lời Ta2:8 Ctd lãnh đạo tinh thần chống lại Ta,

những người cai trị quay lưng chống lại Ta,

và các tiên tri nhân danh thần Ba-anh truyền bá lời xằng bậy,

và dành thời gian theo đuổi những chuyện hão huyền.

9Vì thế, Ta sẽ tiếp tục buộc tội các ngươi,”

Chúa Hằng Hữu phán.

“Ta sẽ buộc tội cháu chắt các ngươi

trong những năm kế đến.

10Hãy đi hướng tây và nhìn đất Kít-tim;

hãy đi hướng đông và tìm đến xứ Kê-đa xem xét cho kỹ.

Có ai từng nghe điều gì

lạ lùng như thế không?

11Có dân tộc nào thay đổi thần dễ dàng như các ngươi

mặc dù chúng không phải là thần linh gì cả?

Thế mà dân Ta đã đổi Đức Chúa Trời vinh quang

để lấy những thần tượng vô ích!

12Các tầng trời đã sửng sốt về một việc như thế

và đã co rút lại vì ghê tởm và khiếp đảm,”

Chúa Hằng Hữu phán vậy.

13“Vì dân Ta đã phạm hai tội nặng:

Chúng đã bỏ Ta—

là nguồn nước sống.

Chúng tự đào hồ chứa cho mình, nhưng hồ rạn nứt

không thể chứa nước được!”

Hậu Quả Tội Lỗi của Ít-ra-ên

14“Tại sao Ít-ra-ên trở thành nô lệ?

Tại sao nó bị đem đi như bị cướp giật như thế?

15Sư tử gầm rống vang dậy chống lại nó,

và đất nó bị tiêu diệt.

Thành thị nó bây giờ bị bỏ hoang,

và không ai sống trong các thành thị đó nữa.

16Người Ai Cập, diễu hành từ thành Nốp và Tác-pha-nết,

đã hủy diệt vinh quang và quyền lực của Ít-ra-ên.

17Ngươi đã rước lấy tai họa đó

vì ngươi lìa bỏ Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời ngươi,

trong khi Ngài dắt ngươi đi trên đường!

18Các ngươi được lợi gì khi liên minh với Ai Cập

và kết ước với A-sy-ri?

Có gì tốt cho ngươi khi uống nước suối Si-ho2:18 Một nhánh của Sông Nin

hay uống nước Sông Ơ-phơ-rát?

19Sự gian ác ngươi sẽ trừng phạt ngươi.

Sự bội đạo ngươi sẽ quở trách ngươi.

Ngươi sẽ thấy những hậu quả đắng cay độc hại

vì đã lìa bỏ Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời ngươi và không kính sợ Ngài.

Ta, là Chúa, Chúa Hằng Hữu Vạn Quân, đã phán vậy!

20Từ lâu, ngươi đã tự bẻ ách áp bức ngươi

và phá xiềng nô lệ của ngươi,

nhưng ngươi vẫn cứ nói:

‘Tôi không phụng sự Ngài nữa.’

Trên mỗi đồi cao và dưới mỗi gốc cây xanh,

ngươi đã cúi đầu trước thần tượng như gái mãi dâm.

21Nhưng Ta là Đấng đã trồng ngươi,

chọn lọc từ giống nho thuần chủng—loại tốt nhất.

Thế tại sao ngươi biến giống nho tốt thành nho hoang?

22Không có xà phòng hay thuốc tẩy nào có thể làm ngươi sạch.

Ta vẫn thấy các vết hoen ố tội lỗi ngươi.

Ta, Chúa Hằng Hữu Chí Cao, đã phán vậy!”

Ít-ra-ên, Người Vợ Bất Trung

23“Ngươi dám nói: ‘Tôi đâu bị ô uế!

Tôi đâu có thờ lạy thần tượng Ba-anh!’

Nhưng sao ngươi có thể nói vậy?

Hãy đi và nhìn vào bất cứ thung lũng nào trên đất!

Hãy đối diện với tội lỗi ghê rợn ngươi đã làm.

Ngươi giống như lạc đà cái nhảy tung tăng

liều mạng tìm kiếm người bạn đời.

24Ngươi như lừa rừng quen sống giữa đồng hoang,

hít gió lúc động tình.

Ai có thể ngăn chặn được tham muốn của nó?

Kẻ nào ham muốn nó không cần phải tìm kiếm,

vì nó sẽ chạy đến tìm chúng.

25Khi nào ngươi sẽ ngừng chạy?

Khi nào ngươi sẽ thôi mong muốn chạy theo các thần?

Nhưng ngươi đáp: ‘Vô ích!

Tôi đã yêu thích các thần nước ngoài,

và bây giờ tôi không thể ngừng yêu chúng!’

26Ít-ra-ên như kẻ trộm

chỉ cảm thấy xấu hổ khi bị bắt quả tang.

Chúng nó, cùng vua, các quan viên, thầy tế lễ, và tiên tri—

tất cả đều giống nhau.

27Chúng thưa với các tượng chạm bằng gỗ rằng:

‘Ngài là cha tôi.’

Chúng nói với các tượng khắc bằng đá rằng:

‘Ngài đã sinh thành tôi.’

Chúng đã quay lưng với Ta,

Tuy nhiên, đến khi gặp hoạn nạn chúng lại kêu cầu Ta:

‘Xin đến giải cứu chúng con!’

28Sao không kêu cầu các thần mà các ngươi đã tạo ra?

Hãy để các thần ấy ra tay cứu giúp ngươi trong ngày hoạn nạn.

Vì ngươi có nhiều thần tượng

bằng số các thành trong Giu-đa.

29Ngươi còn khiếu nại gì nữa?

Tất cả các ngươi đã bội phản Ta,”

Chúa Hằng Hữu phán vậy.

30“Ta đã hình phạt con cháu ngươi,

nhưng chúng không chịu sửa mình.

Chính ngươi đã giết các tiên tri

như sư tử tàn ác.

31Ôi dân Ta, hãy lắng nghe lời Chúa Hằng Hữu phán dạy!

Có phải Ta là hoang mạc trong Ít-ra-ên không?

Phải chăng Ta là một vùng đất tối tăm mù mịt?

Tại sao dân Ta nói: ‘Chúng tôi được tự do khỏi Đức Chúa Trời!

Chúng tôi không cần Chúa nữa!’

32Có thiếu nữ nào quên đồ trang sức của mình không?

Có cô dâu nào quên áo cưới trong giờ hôn lễ?

Thế mà dân Ta quên Ta từ lâu,

từ ngày nào không ai nhớ được.”

33“Ngươi đã quá khéo léo trong việc tìm kiếm yêu đương,

các phụ nữ xấu nết có thể học từ nơi ngươi!

34Nơi vạt áo ngươi cũng đã vấy máu của người vô tội và người nghèo,

dù ngươi không bắt quả tang họ phá cửa vào nhà ngươi!

35Tuy thế, ngươi vẫn nói:

‘Tôi không làm gì sai trật.

Chắc chắn Đức Chúa Trời không nổi giận với tôi!’2:35 Nt đã xây khỏi tội

Nhưng bây giờ Ta sẽ trừng phạt ngươi

vì ngươi tự cho là mình vô tội.

36Đầu tiên chỗ này, rồi đến chỗ kia—

ngươi đổi từ đồng minh này đến đồng minh khác để cầu xin sự giúp đỡ.

Nhưng bạn mới của ngươi tại Ai Cập cũng sẽ làm ngươi thất vọng,

như A-sy-ri đã làm trước kia.

37Trong nỗi tuyệt vọng, ngươi sẽ bị dẫn đi đày

với hai tay đặt trên đầu ngươi,

vì Chúa Hằng Hữu đã bỏ những dân tộc ngươi nương cậy.

Chúng chẳng giúp ích gì cho ngươi cả.”

New Serbian Translation

Књига пророка Јеремије 2:1-37

Израиљ је заборавио Бога

1Дошла ми је реч Господња говорећи: 2„Иди и објави у уши Јерусалима:

’Говори Господ:

„Сећам те се по привржености твоје

младости и љубави твог вереништва.

Ишла си за мном у пустињу,

у незасејану земљу.

3Свет је Израиљ био Господу,

првина његовог урода

и сви који су га гутали били би криви

и пропаст би их стигла

– говори Господ.“’“

4Чујте Господњу реч, доме Јаковљев

и сви родови Израиљевог дома.

5Говори Господ:

„Какву су неправду у мени нашли твоји преци

када су се удаљили од мене,

ишли за таштином

и постали ташти?

6Нису питали: ’Где је Господ

који нас је довео из египатске земље,

који нас је водио у пустињи,

по земљи пустоши и јама,

по земљи сушној и мрачној,

по земљи којом нико крочио није

и у којој нико пребивао није?’

7А ја сам вас довео у земљу воћњака,

да једете њено воће и њена добра.

И дошли сте и опоганили сте моју земљу,

и моје сте наследство претворили у гадост.

8Свештеници нису рекли:

’Где је Господ?’

Они који се баве Законом ме нису познали,

и пастири се побунише против мене.

Пророци су прорицали уз помоћ Вала

и ишли за оним од чега нема користи.

9И још ћу да се парничим с вама

– говори Господ –

и са децом ваше деце ћу да се парничим.

10Јер, пређите на китимска острва и видите,

и у Кедар пошаљите па онда добро размотрите.

Видите да ли се овако нешто већ догодило:

11Да ли је неки народ заменио богове

ако они и нису богови?

А мој народ је заменио своју Славу2,11 Говорна стилска фигура којом се особине неке особе или ствари изједначавају са својим носиоцем. (Види Иса 1,4 Светитељ Израиљев.)

за оно од чега нема користи!

12О, небеса, ужасните се због овога,

згрозите се и опустошите

– говори Господ.

13Јер је два зла учинио мој народ:

Заборавио је мене, извор свежих вода,

и себи исклесао бунаре,

напукле бунаре што не држе воду.

14Па зар је Израиљ роб, један од оних рођених у кући?

Зашто је постао плен?

15На њега ричу лавићи, урличу риком;

његову су земљу претворили у пустош,

његови градови су порушени

и ту више нико не пребива.

16Чак ти је и народ из Нофа и Тафнеса

обријао теме.

17Зар то ниси сам себи урадио

напустивши Господа, свог Бога,

у време када те је водио путем?

18И зато шта ти значи пут египатски

да пијеш воду сихорску2,18 Сиор је рукавац Нила.?

И шта ти значи пут асирски

да пијеш воду из реке2,18 Еуфрат.?

19Казниће те твоје зло

и твоје отпадништво ће те прекорити.

Па знај и види, јер је зло и горко

што си напустио Господа, свог Бога,

и што нема у теби мога страха –

говори Господ, Бог над војскама.

20Јер ја сам одавно скршио твој јарам

и твоје сам окове изломио.

Али ти си рекла: ’Нећу да ти служим.’

И на свакој узвишици,

и под сваким зеленим дрветом

си полегла као блудница.

21А ја, ја сам те посадио као племениту лозу,

баш поуздано семе.

И како си ми се променила

и изродила у вињагу?

22Све и да се шалитром переш

и да прибавиш много цеђи,

штрчаће флека твоје кривице преда мном

– говори Господ Бог.

23Како онда говориш: ’Нисам оскрнављена

и нисам ишла Валима?’

Сагледај своје трагове у долини

и схвати шта си урадила.

Ти си млада и брза камила

што тумараш којекуда;

24млада магарица навикла на дивљину

што у својој жудњи њуши ветар.

И ко ће да је врати кад је у терању?

Неће малаксати сви који је траже,

јер ће је пронаћи у њеном месецу.

25Не дозволи да ти нога буде боса,

да ти грло буде суво.

Али ти си рекла: ’Ништа од тога!

Не, јер волим туђе богове

и ићи ћу за њима.’

26Као лопов што се стиди када га ухвате,

тако ће да се осрамоти дом Израиљев.

Они – његови цареви, његови главари,

његови свештеници и његови пророци –

27који говоре дрвету: ’Ти си мој отац!’

И камену: ’Ти си ме родио!’

Јер су мени окренули леђа а не лице,

а у време своје пропасти ће рећи:

’Устани и спаси нас!’

28Па где су твоји богови које си направио за себе?

Нека устану ако могу да те спасу

у време твоје пропасти.

Јер, колики је број твојих градова –

о, Јудо – толико је твојих богова.

29Зашто се парничите са мном?

Па сви сте се ви побунили против мене

– говори Господ.

30Узалуд сам ударао твоје синове

јер нису прихватили карање,

а твој је мач прогутао твоје пророке

као кад лав прождире.

31О, нараштају, размотрите реч Господњу:

Зар сам Израиљу био пустиња

или земља мрклог мрака?

Зашто мој народ говори: ’Наскитасмо се

па нећемо поново да ти дођемо’?

32Заборавља ли девица свој накит

и невеста свој појас?

А мој народ заборавља мене

данима без броја.

33Како си добро уредила свој пут да тражиш љубав,

да си и покваренице научила својим путевима!

34Још се и крв нашла на твојим скутима,

све животи убогих и невиних,

иако их ниси затекла док проваљују.

Али за све то ти кажеш:

35’Ја сам недужна!

Његов се гнев свакако одвратио од мене.’

И ево, спорићу се с тобом

јер говориш: ’Сагрешила нисам.’

36Зашто тако тумарајући

мењаш свој пут?

И од Египта ћеш се застидети

као што си се застидела Асирије.

37И од њега ћеш да одеш

с рукама својим на глави својој,

јер је Господ одбацио твоје узданице

да због њих не напредујеш.