Áp-đia 1 – VCB & TNCV

Vietnamese Contemporary Bible

Áp-đia 1:1-21

1Đây là khải tượng của Chúa Hằng Hữu Chí Cao hiển lộ cho Áp-đia thấy về xứ Ê-đôm.

Loan Báo Đoán Phạt Ê-đôm

Chúng tôi đã nghe một sứ điệp từ nơi Chúa Hằng Hữu rằng

một sứ giả được sai đến với các dân tộc và kêu gọi:

“Hãy vùng dậy, hỡi mọi người!

Chúng ta hãy đem quân tấn công Ê-đôm!”

2Chúa Hằng Hữu phán về Ê-đôm:

“Ê-đôm, Ta sẽ làm cho ngươi nhỏ bé giữa các nước;

ngươi sẽ bị mọi người khinh rẻ.

3Vì kiêu ngạo nên ngươi đã tự lừa dối mình

vì ngươi ở giữa những vầng đá

và nhà ngươi trên núi cao.

Ngươi khoác lác hỏi rằng:

‘Ai có thể xô ta xuống đất được?’

4Dù ngươi bay cao như đại bàng

và làm tổ giữa các ngôi sao,

Ta cũng xô ngươi xuống.”

Chúa Hằng Hữu phán vậy.

5“Dù bọn trộm cướp xông vào giữa đêm và cướp bóc ngươi,

(thảm họa nào đang chờ ngươi!),

chúng cũng không lấy sạch tất cả.

Dù bọn ăn cắp vào càn quét vườn nho ngươi,

chúng cũng để sót vài chùm cho người nghèo.

Nhưng kẻ thù ngươi thì quét sạch ngươi!

6Mọi góc xó và ngõ ngách của Ê-sau

sẽ bị lục soát rất kỹ.

Tất cả các bảo vật cất giấu đều bị khám phá và cướp hết.

7Tất cả nước đồng minh ngươi sẽ phản bội ngươi.

Chúng sẽ đuổi dân ngươi ra khỏi đất nước ngươi.

Chúng hứa hẹn cho ngươi được bình an

nhưng trong lòng thì âm mưu lừa gạt và tiêu diệt ngươi.

Những bạn ngươi tin cậy sẽ gài bẫy hại ngươi,

ngươi chẳng hề hay biết.

8Trong ngày ấy, sẽ không một người khôn ngoan nào

còn lại trong cả xứ Ê-đôm,”

Chúa Hằng Hữu phán vậy.

“Vì trên các núi của Ê-sau

Ta sẽ tiêu diệt những người có tri thức.

9Các dũng sĩ can trường của Thê-man

sẽ hoang mang sợ hãi,

và mọi người trên núi Ê-sau

đều sẽ bỏ mạng trong cuộc tàn sát.”

Lý Do Trừng Phạt Ê-đôm

10“Vì ngươi đã đối xử tàn bạo

với anh em ngươi là Gia-cốp,

nên ngươi bị sỉ nhục

để rồi bị loại trừ vĩnh viễn.

11Khi họ bị quân địch xâm lăng,

ngươi chỉ đứng từ xa, không chịu giúp đỡ họ.

Quân ngoại xâm lấy đi mọi tài sản của họ

và bắt thăm chia đất trong Giê-ru-sa-lem,

còn ngươi thì hành động như kẻ thù của Ít-ra-ên.

12Lẽ ra, ngươi không nên nhìn hả hê

khi chúng lưu đày anh em ngươi đến những xứ xa xôi.

Ngươi không nên reo mừng

khi người Giu-đa chịu bất hạnh như vậy.

Ngươi không nên há miệng tự cao

trong ngày nó bị hoạn nạn.

13Lẽ ra, ngươi không nên tước đoạt đất của Ít-ra-ên

khi họ đang chịu tai ương như thế.

Ngươi không nên hả hê nhìn họ bị tàn phá

khi họ đang chịu khốn khó.

Ngươi không nên chiếm đoạt tài sản của họ

trong ngày họ đang chịu tai họa.

14Lẽ ra, ngươi đừng chặn các thông lộ

để giết các đào binh.

Ngươi không nên bắt những người sống sót

và giao nạp họ trong ngày đại họa.”

Ê-đôm bị Hủy Diệt, Ít-ra-ên Được Phục Hồi

15“Ngày đã gần kề khi Ta, Chúa Hằng Hữu,

sẽ xét xử mọi dân tộc vô thần.

Ngươi đối xử với Ít-ra-ên thể nào,

người ta sẽ đối xử với ngươi thể ấy.

Tất cả việc làm gian ác của ngươi

sẽ bị báo trả đích đáng trên đầu người.

16Ngươi đã nhai nuốt dân Ta

trên núi thánh Ta thể nào,

thì ngươi và các dân tộc chung quanh

cũng sẽ nhai nuốt hình phạt mà Ta đổ trên ngươi.

Đúng vậy, tất cả dân tộc sẽ uống và say khướt

rồi biến mất khỏi lịch sử.”

17Nhưng Núi Si-ôn sẽ là nơi trú ẩn cho người chạy trốn;

núi ấy sẽ được thánh hóa.

Và nhà Gia-cốp sẽ trở lại

để được nhận sản nghiệp mình.

18Nhà Gia-cốp sẽ thành đám lửa

và Ê-sau sẽ như cánh đồng rơm khô héo.

Con cháu Giô-sép sẽ thành ngọn lửa

ầm ầm băng qua đồng, thiêu đốt mọi thứ.

Nhà Ê-sau sẽ không có một người nào sống sót.

Ta, Chúa Hằng Hữu, đã phán vậy!

19Dân Ta đang sống tại Nê-ghép

sẽ chiếm giữ các núi của Ê-sau.

Những người sống tại Sơ-phê-la

sẽ trấn đóng đất Phi-li-tin

và sẽ chiếm giữ các đồng ruộng Ép-ra-im và Sa-ma-ri.

Và những người Bên-gia-min

sẽ được đất Ga-la-át.

20Những người bị lưu đày của Ít-ra-ên sẽ trở về vùng đất của họ

và chiếm giữ vùng duyên hải Phê-nê-nia20 Nt xứ người Ca-na-an cho đến tận Sa-rép-ta.

Những tù nhân từ Giê-ru-sa-lem bị lưu đày tại Sê-pha-rát

sẽ trở về nhà và tái thiết các làng mạc của Nê-ghép.

21Những người được giải cứu sẽ lên Núi Si-ôn trong Giê-ru-sa-lem

để cai quản khắp núi đồi Ê-sau.

Và vương quốc ấy sẽ thuộc về Chúa Hằng Hữu.

Thai New Contemporary Bible

โอบาดีห์ 1:1-21

1นิมิตของโอบาดีห์

(ยรม.49:9-10,14-16)

พระยาห์เวห์องค์เจ้าชีวิตตรัสเกี่ยวกับเอโดมว่า

เราได้ยินถ้อยคำจากองค์พระผู้เป็นเจ้าดังนี้

มีทูตคนหนึ่งถูกส่งไปยังประชาชาติต่างๆ เพื่อแจ้งว่า

“ลุกขึ้นเถิด ให้เราไปรบกับเอโดม”

2“ดูเถิด เราจะทำให้เจ้าเล็กกระจ้อยร่อยในหมู่ประชาชาติ

เจ้าจะถูกเหยียดหยามยิ่งนัก

3ความหยิ่งผยองในใจได้หลอกลวงเจ้า

เจ้าผู้อาศัยอยู่ในซอกหิน

และสร้างบ้านไว้บนที่สูง

เจ้าผู้บอกตัวเองว่า

‘ใครเล่าสามารถดึงเราลงไปอยู่ที่พื้นได้?’

4ถึงแม้เจ้าเหินฟ้าเหมือนนกอินทรี

และสร้างรังไว้กลางหมู่ดาว

เราก็จะฉุดเจ้าลงมาจากที่นั่น”

องค์พระผู้เป็นเจ้าประกาศดังนั้น

5“หากขโมยมาหาเจ้า

หากโจรบุกมาในยามค่ำคืน

เจ้าจะย่อยยับสักปานใด

เขาจะไม่ขโมยไปเพียงเท่าที่เขาอยากได้หรือ?

หากคนเก็บองุ่นมาหาเจ้า

เขาจะไม่เหลือไว้บ้างนิดหน่อยหรือ?

6แต่เอซาวจะถูกปล้นชิงจนหมดสิ้น

ทรัพย์สมบัติที่เขาซ่อนไว้ถูกปล้นชิงไปหมด!

7พันธมิตรทั้งหมดจะบังคับให้เจ้าออกไปจนสุดแดน

เพื่อนฝูงจะหลอกและเอาชนะเจ้า

เพื่อนร่วมสำรับอาหารเดียวกันกับเจ้าจะวางกับดักเจ้า1:7 ในภาษาฮีบรูประโยคนี้มีความหมายไม่ชัดเจน

แต่เจ้าจะไม่ระแคะระคาย”

8องค์พระผู้เป็นเจ้าประกาศว่า “ในวันนั้น

เราจะไม่ทำลายปราชญ์ของเอโดม

และผู้ที่มีความเข้าใจที่ภูเขาต่างๆ ของเอซาวหรือ?

9เทมานเอ๋ย นักรบของเจ้าจะครั่นคร้าม

และทุกคนที่ภูเขาของเอซาว

จะถูกประหาร

10เพราะความอำมหิตที่เจ้าทำแก่ยาโคบน้องชายของเจ้า

เจ้าจะอับอายขายหน้า

เจ้าจะถูกทำลายไปตลอดกาล

11ในวันที่เจ้ายืนเฉยอย่างไม่แยแส

ขณะที่คนแปลกหน้าขนทรัพย์สมบัติของเขาไป

คนต่างชาติบุกเข้าประตูเมืองของเขา

และจับสลากแบ่งกรุงเยรูซาเล็มกัน

เจ้าก็เป็นเหมือนคนหนึ่งในพวกนั้น

12เจ้าไม่ควรหยามน้ำหน้าน้องชาย

ในวันที่เขารับเคราะห์

หรือกระหยิ่มยิ้มย่องทับถมชาวยูดาห์

ในวันที่พวกเขาพินาศ

หรือคุยโวโอ้อวดเหลือเกิน

ในวันที่พวกเขาเดือดร้อน

13เจ้าไม่ควรเดินเข้าประตูเมืองของประชากรของเรา

ในวันที่พวกเขาพินาศย่อยยับ

หรือสมน้ำหน้าที่พวกเขาป่นปี้

ในวันที่พวกเขาพินาศย่อยยับ

หรือยึดทรัพย์สมบัติของพวกเขา

ในวันที่พวกเขาพินาศย่อยยับ

14เจ้าไม่ควรดักรออยู่ที่ทางแยก

เพื่อคอยเล่นงานพวกเขาซึ่งหนีภัยมา

หรือมอบตัวผู้รอดชีวิตของพวกเขา

ในวันที่เขาเดือดร้อน

15“วันแห่งองค์พระผู้เป็นเจ้าสำหรับมวลประชาชาติใกล้เข้ามาแล้ว

เจ้าทำสิ่งใดไว้จะได้รับสิ่งนั้นตอบแทน

กรรมที่เจ้าก่อไว้จะย้อนกลับมาตกบนหัวของเจ้า

16เหมือนที่เจ้าดื่มบนภูเขาศักดิ์สิทธิ์ของเรา

ประชาชาติทั้งปวงก็จะดื่มไม่หยุด

เขาจะดื่มแล้วดื่มอีก

เขาจะเป็นอย่างที่ไม่เคยเป็นมาก่อน

17แต่บนภูเขาศิโยนจะมีการช่วยกู้

ภูเขานั้นจะศักดิ์สิทธิ์

และพงศ์พันธุ์ยาโคบ

จะครอบครองกรรมสิทธิ์ในดินแดนนั้น

18พงศ์พันธุ์ยาโคบจะเป็นไฟ

พงศ์พันธุ์โยเซฟจะเป็นเปลวไฟ

พงศ์พันธุ์ของเอซาวจะเป็นตอข้าว

ซึ่งจะถูกไฟเผาจนมอดไหม้

พงศ์พันธุ์เอซาว

จะไม่มีใครรอดชีวิตเลย”

องค์พระผู้เป็นเจ้าได้ตรัสไว้แล้ว

19ประชาชนจากเนเกบจะครอบครอง

ภูเขาต่างๆ ของเอซาว

และประชาชนจากเชิงเขาต่างๆ จะครอบครอง

ดินแดนของชาวฟีลิสเตีย

พวกเขาจะครอบครองท้องทุ่งของเอฟราอิมกับสะมาเรีย

และเบนยามินจะครอบครองกิเลอาด

20กลุ่มเชลยอิสราเอลซึ่งอยู่ในคานาอัน

จะครอบครองดินแดนไกลไปถึงศาเรฟัท

เชลยจากเยรูซาเล็มซึ่งอยู่ในเสฟาราด

จะครอบครองเมืองต่างๆ ของเนเกบ

21พวกกู้ชาติจะขึ้นไปบน1:21 หรือจากภูเขาศิโยน

เพื่อครอบครองภูเขาต่างๆ ของเอซาว

และอาณาจักรนั้นจะเป็นขององค์พระผู้เป็นเจ้า