Oséias 12 – OL & VCB

O Livro

Oséias 12:1-14

O pecado de Israel

1Efraim anda ao sabor do vento; corre atrás do vento de leste o dia todo e multiplica enganos e violência. Envia azeite para o Egito e faz aliança com a Assíria para obter auxílio. 2Mas o Senhor também tem um contencioso com Judá. Jacob será igualmente castigado pelos seus maus caminhos. 3Ainda no ventre de sua mãe segurou o calcanhar12.3 A expressão segurou o calcanhar vem da raiz da palavra que deu o nome Jacob. Ver Gn 25.26. do seu irmão, a fim de suplantá-lo, e depois de adulto lutou contra Deus. 4Sim, lutou com o Anjo e prevaleceu. Chorou e suplicou por uma bênção. Encontrou-se face a face com Deus em Betel e Deus falou-lhe; 5o Senhor, o Deus dos exércitos; Senhor é o seu nome. 6Oh! Volta para o teu Deus! Guia-te pelos princípios da justiça e do amor e coloca a tua dependência sempre no teu Deus.

7Mas não. O meu povo é como aqueles comerciantes desonestos que vendem com balanças falsificadas e que amam a fraude. 8Efraim vangloria-se: “Já estou rico, já fiz uma grande fortuna! Não encontrarão mal e pecado algum em mim, em todo o meu trabalho!”

9“Eu sou o mesmo Senhor, o vosso Deus que vos livrou da escravidão do Egito; mas também sou aquele que vos mandará habitar em tendas, como fazem em cada ano, na festa dos tabernáculos. 10Mandei-vos os meus profetas para vos advertirem com muitas visões, com muitas parábolas e sonhos.”

11Mas os pecados de Gilgal continuam a florescer da mesma maneira. Multiplicam-se os altares como sulcos abertos por charruas nos campos, os quais são usados para sacrifícios aos ídolos. Gileade também está cheia de loucos que adoram ídolos. 12Jacob fugiu para Aram e serviu como pastor para obter uma mulher. 13Então o Senhor tirou o seu povo do Egito por meio de um profeta que os conduziu e protegeu. 14Contudo, Efraim provocou amargamente a Deus. O Senhor condená-lo-á à morte, como paga dos seus pecados.

Vietnamese Contemporary Bible

Ô-sê 12:1-14

1Dân tộc Ép-ra-im ăn gió;

họ cứ đuổi theo gió đông suốt cả ngày.

Ngày càng lừa dối và bạo tàn;

họ kết liên minh vơi A-sy-ri,

trong khi đem dầu ô-liu để đổi lấy sự tiếp trợ từ Ai Cập.

2Bây giờ Chúa Hằng Hữu kết án nghịch Giu-đa.

Ngài sẽ trừng phạt Gia-cốp vì tất cả đường lối gian lận của họ,

và báo đúng theo việc họ đã làm.

3Dù trong lòng mẹ,

Gia-cốp đã nắm gót anh mình;

khi ông trưởng thành,

ông còn tranh đấu với Đức Chúa Trời.

4Phải, Gia-cốp đã vật lộn với thiên sứ và thắng cuộc.

Ông đã khóc lóc và nài xin ban phước.

Tại Bê-tên ông gặp Đức Chúa Trời mặt đối mặt,

và Đức Chúa Trời phán dạy ông:

5“Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời Vạn Quân,

Danh Ngài là Chúa Hằng Hữu!

6Vậy bây giờ, hãy quay về với Đức Chúa Trời ngươi.

Hãy giữ sự yêu thương và công chính,

và luôn luôn nương dựa vào Ngài.

7Nhưng không, dân chúng như thương buôn gian xảo

dùng cân giả dối—

chúng ham thích lừa gạt.”

8Ép-ra-im từng kiêu hãnh: “Ta giàu có rồi!

Ta thu thập cho mình nhiều của cải!

Không ai bắt ta về tội lừa đảo!

Lý lịch của ta trong sạch!”

9“Nhưng Ta là Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời ngươi,

Đấng giải cứu ngươi khỏi nô lệ Ai Cập.

Ta sẽ lại cho ngươi sống trong lều trại,

như trong ngày các ngươi giữ Lễ Lều Tạm hằng năm.

10Ta đã sai các tiên tri đến cảnh báo ngươi

bằng nhiều khải tượng và ẩn dụ.”

11Nhưng người Ga-la-át chứa đầy tội ác

vì họ thờ lạy thần tượng.

Và Ghinh-ganh cũng vậy, họ dâng tế bò đực;

bàn thờ của họ bị lật đổ thành đống đá vụn

trên các luống cày ngoài đồng ruộng.

12Gia-cốp trốn sang đất A-ram;

và Ít-ra-ên chăn bầy chiên để cưới vợ.

13Rồi bằng lời tiên tri

Chúa Hằng Hữu đã đem con cháu Ít-ra-ên ra khỏi Ai Cập;

và bằng lời tiên tri

họ được bảo vệ an toàn.

14Nhưng dân tộc Ép-ra-im

đã cố tình làm Chúa Hằng Hữu giận,

vì vậy Chúa Hằng Hữu của họ giờ đây sẽ xử họ tội chết

để báo trả tội ác của họ.