Isaiah 44 – NIRV & VCB

New International Reader’s Version

Isaiah 44:1-28

The Lord Chooses Israel

1“Family of Jacob, listen to me. You are my servant.

People of Israel, I have chosen you.

2I made you. I formed you when you were born as a nation.

I will help you.

So listen to what I am saying.

Family of Jacob, do not be afraid. You are my servant.

People of Israel, I have chosen you.

3I will pour out water on the thirsty land.

I will make streams flow on the dry ground.

I will pour out my Spirit on your children.

I will pour out my blessing on their children after them.

4They will spring up like grass in a meadow.

They will grow like poplar trees near flowing streams.

5Some will say, ‘We belong to the Lord.’

Others will call themselves by Jacob’s name.

Still others will write on their hands,

‘We belong to the Lord.’

And they will be called by the name of Israel.

Worship the Lord, Not False Gods

6“I am Israel’s King. I set them free.

I am the Lord who rules over all.

So listen to what I am saying.

I am the first and the last.

I am the one and only God.

7Who is like me? Let him come forward and speak boldly.

Let him tell me everything that has happened

since I created my people long ago.

And let him tell me what has not happened yet.

Let him announce ahead of time what is going to take place.

8Do not tremble with fear. Do not be afraid.

Didn’t I announce everything that has happened?

Didn’t I tell you about it long ago?

You are my witnesses. Is there any other God but me?

No! There is no other Rock. I do not know even one.”

9Those who make statues of gods don’t amount to anything.

And the statues they think so much of are worthless.

Those who would speak up for them are blind.

They don’t know anything.

So they will be put to shame.

10People make statues of gods.

But those gods can’t do any good.

11People who do that will be put to shame.

Those who make statues of gods are mere human beings.

Let all of them come together and state their case.

They will be terrified and put to shame.

12A blacksmith gets his tool.

He uses it to shape metal over the burning coals.

He uses his hammers to make a statue of a god.

He forms it with his powerful arm.

He gets hungry and loses his strength.

He doesn’t drink any water.

He gets weaker and weaker.

13A carpenter measures a piece of wood with a line.

He draws a pattern on it with a marker.

He cuts out a statue with sharp tools.

He marks it with compasses.

He shapes it into the form of a beautiful human being.

He does this so he can put it in a temple.

14He cuts down a cedar tree.

Or perhaps he takes a cypress or an oak tree.

It might be a tree that grew in the forest.

Or it might be a pine tree he planted.

And the rain made it grow.

15A man gets wood from trees to burn.

He uses some of it to warm himself.

He starts a fire and bakes bread.

But he also uses some of it to make a god and worship it.

He makes a statue of a god and bows down to it.

16He burns half of the wood in the fire.

He prepares a meal over it.

He cooks meat over it.

He eats until he is full.

He also warms himself. He says,

“Good! I’m getting warm.

The fire is nice and hot.”

17From the rest of the wood he makes a statue.

It becomes his god.

He bows down and worships it.

He prays to it. He says,

“Save me! You are my god!”

18People like that don’t even know what they are doing.

Their eyes are shut so that they can’t see the truth.

Their minds are closed so that they can’t understand it.

19No one even stops to think about this.

No one has any sense or understanding.

If anyone did, they would say,

“I used half of the wood for fuel.

I even baked bread over the fire.

I cooked meat. Then I ate it.

Should I now make a statue of a god

out of the wood that’s left over?

Should I bow down to a block of wood?

The Lord would hate that.”

20That’s as foolish as eating ashes!

The mind of someone like that

has led him astray.

He can’t save himself.

He can’t bring himself to say,

“This thing I’m holding in my right hand

isn’t really a god at all.”

21The Lord says, “Family of Jacob, remember these things.

People of Israel, you are my servant.

I have made you. You are my servant.

Israel, I will not forget you.

22I will sweep your sins away as if they were a cloud.

I will blow them away as if they were the morning mist.

Return to me.

Then I will set you free.”

23Sing for joy, you heavens!

The Lord does wonderful things.

Shout out loud, you earth!

Burst into song, you mountains!

Sing, you forests and all your trees!

The Lord sets the family of Jacob free.

He shows his glory in Israel.

People Will Live in Jerusalem Again

24The Lord says,

“People of Israel, I set you free.

I formed you when you were born as a nation.

“I am the Lord. I am the Maker of everything.

I alone stretch out the heavens.

I spread out the earth by myself.

25“Some prophets are not really prophets at all.

I show that their signs are fake.

I make those who practice evil magic look foolish.

I destroy the learning of those who think they are wise.

Their knowledge does not make any sense at all.

26I make the words of my servants the prophets come true.

I carry out what my messengers say will happen.

“I say about Jerusalem,

‘My people will live there again.’

I say about the towns of Judah,

‘They will be rebuilt.’

I say about their broken-down buildings,

‘I will make them like new again.’

27I say to the deep waters,

‘Dry up. Let your streams become dry.’

28I say about Cyrus,

‘He is my shepherd.

He will accomplish everything I want him to.

He will say about Jerusalem,

“Let it be rebuilt.”

And he will say about the temple,

“Let its foundations be laid.” ’

Vietnamese Contemporary Bible

Y-sai 44:1-28

1“Nhưng bây giờ, hãy nghe Ta, hỡi Gia-cốp, đầy tớ Ta,

hỡi Ít-ra-ên, dân Ta lựa chọn.

2Chúa Hằng Hữu, Đấng tạo nên con và giúp đỡ con, phán:

Đừng sợ hãi, hỡi Gia-cốp, đầy tớ Ta,

hỡi Giê-ru-sun (một tên khác của Ít-ra-ên), dân Ta lựa chọn.

3Vì Ta sẽ cho con uống nước ngọt đã khát

và cho suối mát tưới đồng khô.

Ta sẽ đổ Thần Ta trên dòng dõi của con,

và phước lành Ta trên con cháu của con.

4Chúng sẽ hưng thịnh như cỏ xanh,

như cây liễu trồng bên dòng sông.

5Vài người sẽ hãnh diện nói: ‘Tôi thuộc về Chúa Hằng Hữu.’

Những người khác sẽ nói: ‘Tôi là con cháu của Gia-cốp.’

Vài người khác lại viết Danh Chúa Hằng Hữu trên tay mình

và xưng mình bằng danh Ít-ra-ên.”

Người Thờ Thần Tượng Bị Đoán Phạt

6Đây là điều Chúa Hằng Hữu—Vua Ít-ra-ên và Đấng Cứu Chuộc, là Chúa Hằng Hữu Vạn Quân phán:

“Ta là Đầu Tiên và Cuối Cùng;

ngoài Ta, không có Đức Chúa Trời nào khác.

7Có ai giống như Ta?

Hãy để người ấy công bố và trình bày trước mặt Ta.

Hãy để người ấy làm như điều Ta đã làm từ thời xa xưa

khi Ta lập dân tộc này và giải thích những chuyện tương lai.

8Đừng khiếp đảm; đừng sợ hãi.

Chẳng phải Ta đã loan báo từ xưa những diễn tiến này sao?

Con là nhân chứng của Ta—có Đức Chúa Trời nào ngoài Ta không?

Không! Chẳng có Tảng Đá nào khác—không một ai!”

9Thợ làm hình tượng chẳng là gì cả.

Các tác phẩm của họ đều là vô dụng.

Những người thờ hình tượng không biết điều này,

cho nên họ phải mang sự hổ thẹn.

10Ai là người khờ dại tạo thần cho mình—

một hình tượng chẳng giúp gì cho ai cả?

11Tất cả những ai thờ thần tượng cũng sẽ bị xấu hổ

giống như các thợ tạc tượng—cũng chỉ là con người—

và cả những người nhờ họ tạc tượng.

Hãy để họ cùng nhau đứng lên,

nhưng họ sẽ đứng trong kinh hãi và hổ thẹn.

12Thợ rèn lấy một thỏi sắt nướng trên lửa,

dùng búa đập và tạo hình dạng với cả sức lực mình.

Việc này khiến người thợ rèn đói và mệt mỏi.

Khát nước đến ngất xỉu.

13Thợ mộc căng dây đo gỗ

và vẽ một kiểu mẫu trên đó.

Người thợ dùng cái đục và cái bào

rồi khắc đẽo theo hình dạng con người.

Anh làm ra tượng người rất đẹp

và đặt trên một bàn thờ nhỏ.

14Anh vào rừng đốn gỗ bá hương;

anh chọn gỗ bách và gỗ sồi;

anh trồng cây thông trong rừng

để mưa xuống làm cho cây lớn lên.

15Rồi anh dùng một phần gỗ nhóm lửa.

Để sưởi ấm mình và nướng bánh.

Và dùng phần gỗ còn lại

đẽo gọt thành một tượng thần để thờ!

Anh tạc một hình tượng

và quỳ lạy trước nó!

16Anh đốt một phần của thân cây để nướng thịt

và để giữ ấm thân mình.

Anh còn nói: “À, lửa ấm thật tốt.”

17Anh lấy phần cây còn lại

và làm tượng thần cho mình!

Anh cúi mình lạy nó,

thờ phượng và cầu nguyện với nó.

Anh nói: “Xin giải cứu tôi!

Ngài là thần tôi!”

18Như người ngu dại và không có trí hiểu biết!

Mắt họ bị che kín, nên không thể thấy.

Trí họ bị đóng chặt, nên không suy nghĩ.

19Người nào đã làm tượng để thờ thì không bao giờ nghĩ rằng:

“Tại sao, nó chỉ là một khúc gỗ thôi mà!

Ta đã dùng một phần gỗ để nhóm lửa sưởi ấm

và dùng để nướng bánh và thịt cho ta.

Làm sao phần gỗ dư có thể là thần được?

Lẽ nào ta quỳ lạy một khúc gỗ sao?”

20Thật tội nghiệp, kẻ dại dột bị lừa dối ăn tro.

Lại tin vào vật không thể giúp được mình

Sao không tự hỏi: “Có phải thần tượng ta cầm trong tay là giả dối không?”

Phục Hồi Giê-ru-sa-lem

21“Hãy chú ý, hỡi Gia-cốp,

vì con là đầy tớ Ta, hỡi Ít-ra-ên.

Ta, Chúa Hằng Hữu đã tạo nên con,

và Ta sẽ không bao giờ quên con.

22Ta đã quét sạch tội ác con như đám mây.

Ta đã làm tan biến tội lỗi con như sương mai.

Hãy trở về với Ta,

vì Ta đã trả giá để chuộc con.”

23Các tầng trời, hãy ca hát vì Chúa đã làm việc ấy.

Đất hãy la lớn tiếng lên!

Các núi hãy trổi giọng hòa ca với rừng cây nội cỏ!

Vì Chúa Hằng Hữu đã cứu chuộc Gia-cốp

và được tôn vinh trong Ít-ra-ên.

24Đây là điều Chúa Hằng Hữu—

Đấng Cứu Chuộc và Đấng Tạo Dựng của ngươi phán:

“Ta là Chúa Hằng Hữu, Đấng tạo dựng vạn vật.

Chỉ một mình Ta giương các tầng trời.

Có ai ở với Ta khi Ta tạo dựng trái đất không?

25Ta làm hỏng các điềm dối của tiên tri giả

và làm cho thầy bói phải hổ thẹn.

Ta khiến người khôn phải thất bại,44:25 Ctd thối lui

và tri thức chúng trở thành dại khờ.

26Ta xác nhận tuyên ngôn của đầy tớ Ta

và thực hiện lời của sứ giả Ta.

Ta phán với Giê-ru-sa-lem: ‘Cư dân sẽ được sống tại đây’

và với các thành Giu-đa:

‘Ta sẽ khôi phục chúng; Ta sẽ làm mới lại sự điêu tàn của ngươi!’

27Khi Ta phán với các sông rằng: ‘Hãy khô cạn!’

Chúng sẽ khô cạn.

28Khi Ta nói với Si-ru: ‘Ngươi là người chăn của Ta.’

Người sẽ thực hiện điều Ta nói.

Chúa sẽ ra lệnh: ‘Hãy tái thiết Giê-ru-sa-lem’;

Chúa sẽ phán: ‘Hãy phục hồi Đền Thờ.’”