2 Kings 9 – NIRV & VCB

New International Reader’s Version

2 Kings 9:1-37

Jehu Is Anointed as King of Israel

1Elisha the prophet sent for a man from the group of the prophets. Elisha said to him, “Tuck your coat into your belt. Take this bottle of olive oil with you. Go to Ramoth Gilead. 2When you get there, look for Jehu. He’s the son of Jehoshaphat, the son of Nimshi. Go to Jehu. Get him away from his companions. Take him into an inside room. 3Then get the bottle. Pour the oil on his head. Announce to him, ‘The Lord says, “I anoint you as king over Israel.” ’ After that, open the door and run away. Do it quickly!”

4So the young prophet went to Ramoth Gilead. 5When he arrived, he found the army officers sitting together. “Commander, I have a message for you,” he said.

“For which one of us?” asked Jehu.

“For you, commander,” he replied.

6Jehu got up and went into the house. Then the prophet poured the oil on Jehu’s head. He announced, “The Lord is the God of Israel. He says, ‘I am anointing you as king over the Lord’s people Israel. 7You must destroy the royal house of your master Ahab. I will pay them back for spilling the blood of my servants the prophets. I will also pay them back for the blood of all the Lord’s servants that Jezebel spilled. 8The whole house of Ahab will die out. I will destroy every male in Israel who is related to Ahab. It does not matter whether they are slaves or free. 9I will make Ahab’s royal house like the house of Jeroboam, the son of Nebat. I will make it like the house of Baasha, the son of Ahijah. 10Dogs will eat up Jezebel on a piece of land at Jezreel. No one will bury her.’ ” Then the prophet opened the door and ran away.

11Jehu went out to where the other officers were. One of them asked him, “Is everything all right? Why did that crazy man come to you?”

“You know the man. You know the kinds of things he says,” Jehu replied.

12“That’s not true!” they said. “Tell us.”

Jehu said, “Here is what he told me. He announced, ‘The Lord says, “I am anointing you as king over Israel.” ’ ”

13The officers quickly grabbed their coats. They spread them out under Jehu on the bare steps of the house. Then they blew a trumpet. They shouted, “Jehu is king!”

Jehu Kills Joram and Ahaziah

14Jehu was the son of Jehoshaphat, the son of Nimshi. Jehu made plans against Joram. During that time Joram and Israel’s whole army had been guarding Ramoth Gilead. They had been guarding it against Hazael, the king of Aram. 15But King Joram had returned to Jezreel. He had gone there to give his wounds time to heal. The soldiers of Aram had wounded him in his battle against Hazael, the king of Aram. Jehu said to his men, “Do you want to make me king? If you do, don’t let anyone sneak out of the city. Don’t let them go and tell the news in Jezreel.” 16Then Jehu got into his chariot. He rode off to Jezreel. Joram was resting there. And Ahaziah, the king of Judah, had gone down to see him.

17A lookout was standing on the roof of the tower in Jezreel. He saw Jehu’s troops approaching. So he called out, “I see some troops coming.”

“Get a horseman,” Joram ordered. “Send him to ride out to them. Have him ask, ‘Are you coming in peace?’ ”

18The horseman rode out to where Jehu was. He said, “The king asks, ‘Are you coming in peace?’ ”

“What do you know about peace?” Jehu answered. “Get in line behind me.”

The lookout reported, “The messenger has reached them. But he isn’t coming back.”

19So the king sent out a second horseman. When he came to them, he said, “The king asks, ‘Are you coming in peace?’ ”

Jehu replied, “What do you know about peace? Get in line behind me.”

20The lookout reported, “The second messenger has reached them. But he isn’t coming back either. The one driving the chariot drives like Jehu, the son of Nimshi. He’s driving like a crazy person.”

21“Get my chariot ready,” King Joram ordered. When it was ready, he rode out. Ahaziah, the king of Judah, rode out with him. Each of them was in his own chariot. They both went to meet Jehu. They met him at the piece of land that had belonged to Naboth from Jezreel. 22When Joram saw Jehu he asked, “Have you come here in peace, Jehu?”

“Your mother Jezebel worships statues of gods,” Jehu replied. “She also worships evil powers. The evil things she does have spread everywhere. As long as all of that goes on, how can there be peace?”

23Joram turned around and tried to get away. He called out, “It’s treason, Ahaziah!”

24Then Jehu shot an arrow at Joram. It hit him between the shoulders. It went through his heart. He sank down slowly in his chariot. 25Jehu spoke to Bidkar, his chariot officer. Jehu said, “Pick Joram up. Throw him on the field that belonged to Naboth from Jezreel. Remember how you and I were riding together in chariots behind Joram’s father Ahab? It was when the Lord spoke this prophecy against him. The Lord announced, 26‘Yesterday I saw the blood of Naboth and the blood of his sons. You can be sure that I will make you pay for it on this piece of land.’ So pick Joram up. Throw him on that piece of land. That’s what the Lord said would happen.”

27Ahaziah, the king of Judah, saw what had happened. So he tried to get away. He went up the road toward Beth Haggan. Jehu chased him. He shouted, “Kill him too!” Jehu’s men wounded Ahaziah in his chariot. It happened on the way up to Gur near Ibleam. But Ahaziah escaped to Megiddo. And that’s where he died. 28Ahaziah’s servants took him to Jerusalem in his chariot. They buried him in his family tomb in the City of David. 29Ahaziah had become king of Judah. It was in the 11th year of Joram, the son of Ahab.

Jehu Kills Jezebel

30Jehu went to Jezreel. Jezebel heard about it. So she put makeup on her eyes and fixed her hair. Then she looked out of a window. 31Jehu entered the gate below. Jezebel said to him, “You are just like Zimri. You murdered your master. Have you come here in peace?”

32Jehu looked up at the window. “Who is on my side?” he called out. “Who?” Two or three officials looked down at him. 33“Throw her down!” Jehu said. So they threw her down. Some of her blood splashed on the wall. Some of it splashed on Jehu’s chariot horses as they ran over her.

34Jehu went inside. He ate and drank. “The Lord put a curse on that woman,” he said. “Take proper care of her body. Bury her. After all, she was a king’s daughter.” 35So they went out to bury her. But all they found was her head, feet and hands. 36They went back and reported it to Jehu. He told them, “That’s what the Lord said would happen. He announced it through his servant Elijah, who was from Tishbe. He said, ‘On a piece of land at Jezreel, dogs will eat up Jezebel’s body. 37Her body will end up as garbage on that piece of land. So no one will be able to say, “Here’s where Jezebel is buried.” ’ ”

Vietnamese Contemporary Bible

2 Các Vua 9:1-37

Giê-hu Được Xức Dầu Làm Vua Ít-ra-ên

1Tiên tri Ê-li-sê gọi một môn đệ đến bảo: “Con sửa soạn9:1 Nt thắt lưng đi Ra-mốt Ga-la-át. Cầm lọ dầu này, 2đi tìm Giê-hu, con Giô-sa-phát, cháu Nim-si. Con sẽ gặp ông ấy đang ngồi với anh em mình. Bảo người theo con vào một phòng kín, 3lấy lọ dầu đổ trên đầu người và nói: ‘Chúa Hằng Hữu phán: Ta xức dầu cho ngươi làm vua Ít-ra-ên.’ Xong, con phải nhanh chân chạy thoát!”

4Vậy, môn đệ tiên tri đến Ra-mốt Ga-la-át. 5Khi đến nơi, ông thấy Giê-hu đang họp với các quan chỉ huy của quân đội. Môn đệ ấy nói với Giê-hu:

“Tôi có chuyện nói với ông.”

Giê-hu: “Với ai trong chúng tôi?”

Môn đệ trả lời: “Với ông, thưa tướng chỉ huy.”

6Giê-hu đứng lên, đi vào nhà. Người ấy theo vào, đổ dầu lên đầu Giê-hu và nói: “Chúa Hằng Hữu Đức Chúa Trời của Ít-ra-ên phán: ‘Ta xức dầu cho ngươi làm vua Ít-ra-ên, dân Ta. 7Ngươi sẽ tiêu diệt nhà A-háp, chủ ngươi, báo thù cho các tiên tri và các đầy tớ của Chúa Hằng Hữu đã bị Giê-sa-bên tàn sát. 8Cả nhà A-háp phải bị diệt sạch, mọi người đàn ông trong nhà, cả tự do lẫn nô lệ đều phải bị giết. 9Ta sẽ làm cho nhà A-háp giống như nhà Giê-rô-bô-am, con Nê-bát, và nhà Ba-ê-sa, con A-hi-gia. 10Giê-sa-bên sẽ bị chó ăn thịt tại Gít-rê-ên, thây nó không ai chôn cất.’” Nói xong, môn đệ ấy mở cửa chạy đi.

11Giê-hu trở ra với các tướng chỉ huy.9:11 Nt với các đầy tớ của chủ mình Họ hỏi: “Mọi sự tốt đẹp chứ? Gã khùng ấy đến có việc gì thế?”

Giê-hu đáp: “Các ông biết người ấy, và cũng biết những điều người ấy nói rồi.”

12Họ nhao nhao: “Anh đang giấu vài điều! Anh nói cho chúng tôi biết đi.”

Giê-hu kể cho họ nghe những điều Chúa Hằng Hữu nói, và cho họ biết mình đã được xức dầu làm vua Ít-ra-ên.

13Lập tức, mọi người tại đó lấy áo trải dưới chân Giê-hu, nơi các bực thang rồi thổi kèn, tung hô: “Vua Giê-hu vạn tuế!”

Giê-hu Giết Giô-ram và A-cha-xia

14Và như thế, Giê-hu, con Giô-sa-phát, cháu Nim-si, làm phản Vua Giô-ram. Lúc ấy, quân Ít-ra-ên đang lo chống giữ Ra-mốt Ga-la-át trước lực lượng của Ha-xa-ên, vua A-ram. 15Nhưng khi lâm chiến, Giô-ram đã bị thương và phải trở về Gít-rê-ên chữa trị. Giê-hu nói với mọi người ở đó: “Nếu anh em đồng ý, ta sẽ giữ không cho một ai ra khỏi thành để về Ghít-rê-ên báo tin.”

16Nói xong, Giê-hu lên xe đi Gít-rê-ên, nơi Giô-ram đang nằm điều trị thương tích. Lúc ấy, A-cha-xia, vua Giu-đa đến thăm Giô-ram, và cũng có mặt tại Ghít-rê-ên. 17Người lính gác trên vọng canh thành Gít-rê-ên trông thấy Giê-hu và những người đi theo tiến đến, liền lớn tiếng báo tin: “Tôi thấy một đoàn người đang đi tới!”

Giô-ram ra lệnh: “Sai một người cưỡi ngựa ra xem thử họ có ý hòa hảo hay không.”

18Một người phi ngựa ra gặp Giê-hu, hỏi: “Vua muốn biết các ông đến với tinh thần hòa bình hay không.”

Giê-hu nói: “Hòa hay chiến có liên hệ gì với ngươi? Tránh ra phía sau!”

Người lính canh loan báo: “Sứ giả đến gặp họ rồi nhưng không quay về.”

19Vua sai một người thứ hai phóng ngựa ra, nói: “Vua muốn biết các ông đến với hòa khí hay không?”

Giê-hu nói: “Hòa hay bất hòa có việc gì đến ngươi? Tránh ra phía sau!” 20Người lính canh lại loan báo: “Sứ giả gặp họ rồi, nhưng cũng không quay về! Còn người đang tới chắc là Giê-hu con trai Nim-si, vì người ấy đánh xe một cách hung hăng.”

21Giô-ram ra lệnh: “Chuẩn bị xe cộ sẵn sàng cho ta.”

Thế rồi, Giô-ram, vua Ít-ra-ên và A-cha-xia, vua Giu-đa, mỗi người lên xe, ra đón Giê-hu. Họ gặp nhau trong cánh đồng của Na-bốt ở Gít-rê-ên. 22Giô-ram hỏi: “Ngươi đến trong hòa khí phải không, Giê-hu?”

Giê-hu hỏi vặn: “Hòa thế nào được trong khi Giê-sa-bên, mẹ vua vẫn sống trong dâm loạn, tà thuật?”

23Giô-ram quay xe chạy trốn, đồng thời gọi A-cha-xia, báo: “Có âm mưu phản loạn!” 24Giê-hu lắp tên, kéo cung, bắn vào giữa hai vai Giô-ram, mũi tên xuyên thấu tim. Giô-ram ngã chết trong xe.

25Giê-hu bảo Bích-ca, người phụ tá: “Đem thây hắn ném vào cánh đồng của Na-bốt. Vì chắc ông còn nhớ, lúc ông với tôi cùng cưỡi ngựa theo sau A-háp cha hắn, Chúa Hằng Hữu có phán với A-háp những lời này: 26‘Hôm qua, Ta có thấy máu của Na-bốt và các con người ấy, và ngươi sẽ chịu quả báo ngay trong cánh đồng này.’ Vậy, ném hắn xuống cánh đồng của Na-bốt đi, theo như lời Chúa Hằng Hữu đã phán.”

27Thấy việc xảy ra, vua A-cha-xia của Giu-đa bỏ chạy về hướng Bết-ha-gan. Giê-hu đuổi theo ra lệnh: “Đánh chết nó luôn trong xe nó!” A-cha-xia bị tấn công lúc đang ngồi trong xe tại Dốc Gu-rơ, gần Íp-lê-am. Vua chạy đến Mê-ghi-đô, và chết tại đó. 28Các đầy tớ A-cha-xia đặt xác vua trên một cỗ xe, chở về Giê-ru-sa-lem, chôn trong mộ cùng với tổ tiên vua tại Thành Đa-vít. 29A-cha-xia bắt đầu làm vua Giu-đa vào năm thứ mười một đời Giô-ram, con A-háp.

Giê-sa-bên Chết

30Khi Hoàng hậu Giê-sa-bên nghe Giê-hu đến Gít-rê-ên, liền vẽ mắt, sửa lại mái tóc, rồi đứng bên cửa sổ lâu đài nhìn ra. 31Thấy Giê-hu đến trước cổng, Giê-sa-bên nói: “Này Xim-ri! Kẻ giết chủ, còn đến đây làm gì?”

32Giê-hu ngước đầu nhìn lên cửa sổ, hỏi: “Ai thuộc về phe ta?” Vài ba thái giám nhìn xuống về phía Giê-hu. 33Giê-hu la lên: “Ném bà ấy xuống đây!” Họ liền ném Giê-sa-bên xuống, máu văng lên tường, vấy cả lên ngựa. Ngựa giẫm lên xác Giê-sa-bên.

34Giê-hu vào cung vua. Ăn uống xong, ông nói: “Bây giờ lo đi chôn người đàn bà bị nguyền rủa kia, dù sao bà ta cũng là con gái của vua.” 35Nhưng những người được sai đi chôn Giê-sa-bên chỉ thấy cái sọ, hai chân và hai bàn tay nằm đó.

36Họ quay lại trình báo. Giê-hu nói: “Đúng như lời Chúa Hằng Hữu phán qua đầy tớ Ngài là Ê-li người Tích-bê: ‘Chó sẽ ăn thịt Giê-sa-bên trong đất Gít-rê-ên. 37Thây nó sẽ như phân trong đồng ruộng Gít-rê-ên đến nỗi chẳng ai còn nhận ra đó là Giê-sa-bên.’”