ኤርምያስ 4 – NASV & VCB

New Amharic Standard Version

ኤርምያስ 4:1-31

1“እስራኤል ሆይ፤ ብትመለስ፣

ወደ እኔ ብትመለስ”

ይላል እግዚአብሔር

“አስጸያፊ ነገሮችህን ከፊቴ ብታስወግድ፣

ባትናወጥ ብትቆምም፣

2በእውነት፣ በቅንነትና በጽድቅ፣

‘ሕያው እግዚአብሔርን!’ ብለህ ብትምል፣

አሕዛብ በእርሱ ይባረካሉ፤

በእርሱም ይከበራሉ።”

3እግዚአብሔር ለይሁዳና ለኢየሩሳሌም ሰዎች እንዲህ ይላል፤

“ዕዳሪውን መሬት ዕረሱ፤

በእሾኽም መካከል አትዝሩ።

4እናንተ የይሁዳ ሰዎች፣ የኢየሩሳሌምም ነዋሪዎች፤

ለእግዚአብሔር ተገረዙ፤

የልባችሁንም ሸለፈት አስወግዱ፤

አለዚያ ስለ ሠራችሁት ክፋት፣

ቍጣዬ እንደ እሳት ይንበለበላል፤

ሊገታውም የሚችል የለም።

ጥፋት ከሰሜን መምጣቱ

5“ ‘በምድሪቱ ሁሉ መለከትን ንፉ’ ብላችሁ፤

በይሁዳ ተናገሩ፣ በኢየሩሳሌም ዐውጁ፤

ጩኹ፤ እንዲህም በሉ፤

‘በአንድነት ተሰብሰቡ፤

ወደ ተመሸጉት ከተሞች እንሽሽ!’

6ወደ ጽዮን ለመግባት ሰንደቅ ዐላማ አንሡ፤

ቶሎ ሸሽታችሁ አምልጡ፤

ከሰሜን መቅሠፍትን፣

ታላቅ ጥፋትን አመጣለሁና።”

7አንበሳ ከደኑ ወጥቷል፤

ሕዝብንም የሚያጠፋ ተሰማርቷል፤

ምድርሽን ባዶ ሊያደርግ፣

ከስፍራው ወጥቷል።

ከተሞችሽ ፈራርሰው ይወድቃሉ፤

ያለ ነዋሪም ይቀራሉ።

8ስለዚህ ማቅ ልበሱ፤

ዕዘኑ፤ ዋይ በሉ፤

የእግዚአብሔር አስፈሪ ቍጣ፣

ከእኛ አልተመለሰምና።

9“በዚያ ቀን” ይላል እግዚአብሔር

“ንጉሡና ሹማምቱ ወኔ ይከዳቸዋል፤

ካህናቱ ድንጋጤ ይውጣቸዋል፤

ነቢያቱም ብርክ ይይዛቸዋል።”

10እኔም፣ “ጌታ እግዚአብሔር ሆይ፤ ሰይፍ ዐንገታቸው ላይ ተቃጥቶ ሳለ፣ ‘ሰላም ይሆንላችኋል’ ብለህ ይህን ሕዝብና ኢየሩሳሌምን ለምን እጅግ አታለልህ?” አልሁ።

11በዚያን ጊዜ፣ ለእዚህ ሕዝብና ለኢየሩሳሌም እንዲህ ተብሎ ይነገራል፤ “ለማበጠር ወይም ለማጥራት ሳይሆን፣ ከዚያ የበረታ የሚጠብስ ደረቅ ነፋስ በምድረ በዳ ካሉት ባድማ ኰረብቶች ወደ ወገኔ ሴት ልጅ 12በእኔ ትእዛዝ ይነፍሳል፤4፥12 ወይም በእኔ ትእዛዝ የሚመጣው እንግዲህ ፍርዴን በእነርሱ ላይ እናገራለሁ።”

13እነሆ፤ እንደ ደመና ይንሰራፋል፤

ሠረገሎቹ እንደ ዐውሎ ነፋስ ይመጣሉ፤

ፈረሶቹም ከንስር ይፈጥናሉ፤

መጥፋታችን ነውና ወዮልን!

14ኢየሩሳሌም ሆይ፤ እንድትድኚ ከልብሽ ክፋት ታጠቢ፤

እስከ መቼ ክፉ ሐሳብ በውስጥሽ ይኖራል?

15ድምፅ ከዳን ይሰማልና፤

ከኤፍሬም ተራሮችም ጥፋትን ያውጃል።

16“ይህን ለሕዝቦች አሳውቁ፤

ለኢየሩሳሌምም እንዲህ ብላችሁ በይፋ ንገሩ፤

‘ከብበው የሚያስጨንቁ ከሩቅ አገር ይመጣሉ፤

በይሁዳ ከተሞችም ላይ ይደነፋሉ፤

17ሰብል እንደሚጠብቁ ሰዎች ይከቧታል፤

በእኔ ላይ ዐምፃለችና፤’ ”

ይላል እግዚአብሔር

18“የገዛ መንገድሽና ተግባርሽ፣

ይህን አምጥቶብሻል፤

ይህም ቅጣትሽ ነው፤

ምንኛ ይመርራል!

እንዴትስ ልብ ይሰብራል!”

19ወይ አበሳዬ! ወይ አበሳዬ!

ሥቃይ በሥቃይ ላይ ሆነብኝ፤

አወይ፣ የልቤ ጭንቀት!

ልቤ ክፉኛ ይመታል፤

ዝም ማለት አልችልም፤

የመለከትን ድምፅ፣

የጦርነትንም ውካታ ሰምቻለሁና።

20ጥፋት በጥፋት ላይ ይመጣል፤

ምድሪቱም በሞላ ባድማ ትሆናለች፤

ድንኳኔ በድንገት፣

መጠለያዬም በቅጽበት ጠፋ።

21እስከ መቼ የጦርነት ዐርማ እመለከታለሁ?

እስከ መቼስ የመለከት ድምፅ እሰማለሁ?

22“ሕዝቤ ተላሎች ናቸው፤

እኔን አያውቁኝም።

ማስተዋል የጐደላቸው፣

መረዳትም የማይችሉ ልጆች ናቸው።

ክፋትን ለማድረግ ጥበበኞች፣

መልካም መሥራት ግን የማያውቁ።”

23ምድርን ተመለከትሁ፤

እነሆ ቅርጽ የለሽና ባዶ ነበረች፤

ሰማያትንም አየሁ፣

ብርሃናቸው ጠፍቷል።

24ተራሮችን ተመለከትሁ፣

እነሆ ይንቀጠቀጡ ነበር፤

ኰረብቶችም ሁሉ ተናጡ።

25አየሁ፤ ሰው አልነበረም፤

የሰማይ ወፎች ሁሉ በረው ጠፍተዋል።

26ተመለከትሁ፤ እነሆም፣ ፍሬያማው ምድር በረሓ ሆነ፤

ከተሞቹ ሁሉ በእግዚአብሔር ፊት፣

ከብርቱ ቍጣው የተነሣ ፈራረሱ።

27እግዚአብሔር እንዲህ ይላል፤

“ምድር ሁሉ ባድማ ትሆናለች፤

ነገር ግን ፈጽሜ አላጠፋትም።

28ስለዚህ ምድር ታለቅሳለች፤

ሰማያትም በላይ ይጨልማሉ፤

ተናግሬአለሁ፤ ሐሳቤን አልለውጥም፤

ወስኛለሁ፤ ወደ ኋላም አልልም።”

29ከፈረሰኞችና ከቀስተኞች ጩኸት የተነሣ፣

ከተማ ሁሉ ይሸሻል፤

አንዳንዶች ደን ውስጥ ይገባሉ፤

ሌሎችም ቋጥኝ ላይ ይወጣሉ፤

ከተሞች ሁሉ ባዶ ቀርተዋል፤

የሚኖርባቸውም የለም።

30አንቺ ለጥፋት የተዳረግሽ ሆይ፤ ምን መሆንሽ ነው?

ቀይ ቀሚስ የለበስሽው ለምንድን ነው?

ለምን በወርቅ አጌጥሽ?

ዐይኖችሽንስ ለምን ተኳልሽ?

እንዲያው በከንቱ ተሽሞንሙነሻል፤

የተወዳጀሻቸው ንቀውሻልና፤

ነፍስሽንም ሊያጠፉ ይፈልጋሉ።

31የበኵር ልጇን ለመውለድ እንደምታምጥ፣

በወሊድ እንደምትጨነቅ ሴት ድምፅ ሰማሁ፤

የጽዮን ሴት ልጅ ትንፋሽ ዐጥሯት ስትጮኽ፣

እጇን ዘርግታ፣

“ወዮልኝ! ተዝለፈለፍሁ፣

በነፍሰ ገዳዮች እጅ ወደቅሁ!” ስትል ሰማሁ።

Vietnamese Contemporary Bible

Giê-rê-mi 4:1-31

1Chúa Hằng Hữu kêu gọi: “Ít-ra-ên ơi,

ước gì ngươi trở về, quay lại với Ta.

Nếu ngươi loại bỏ các thần tượng đáng ghê tởm

và không còn lang bang nữa.

2Và khi ngươi thề trong Danh Ta, ngươi nói:

‘Thật như Chúa Hằng Hữu hằng sống,’

ngươi có thể làm vậy

với những lời chân thật, công bằng, và công chính.

Khi ấy ngươi sẽ là nguồn phước cho các nước trên thế giới

và mọi dân tộc sẽ đến và tôn ngợi Danh Ta.”

Sự Phán Xét Chống Nghịch Giu-đa

3Đây là điều Chúa Hằng Hữu phán bảo người Giu-đa và Giê-ru-sa-lem:

“Hãy cày xới tấm lòng cứng cỏi của các ngươi!

Đừng gieo giống tốt giữa gai gốc.

4Hỡi cư dân Giu-đa và Giê-ru-sa-lem,

hãy từ bỏ sự kiêu ngạo và sức mạnh của các ngươi.

Hãy thay đổi lòng các ngươi trước mặt Chúa Hằng Hữu,

nếu không, cơn thịnh nộ Ta sẽ cháy hực như ngọn lửa phừng

vì việc ác các ngươi đã làm.

5Hãy tuyên cáo trong xứ Giu-đa và Giê-ru-sa-lem!

Thổi kèn vang khắp đất nước và la to:

‘Hãy trốn chạy vì sự sống của các ngươi!

Hãy trốn vào các thành được phòng thủ kiên cố!’

6Hãy dựng cờ báo hiệu hướng về Si-ôn:

‘Hãy trốn ngay! Đừng trì hoãn!’

Vì Ta sẽ đem một tai họa khủng khiếp từ phương bắc

giáng trên các ngươi.”

7Một sư tử hiên ngang đã ra từ hang động,

tức kẻ tiêu diệt các nước.

Nó đã xuất quân hướng về đất của các ngươi.

Nó sẽ tàn phá đất nước các ngươi!

Các thành của các ngươi sẽ đổ xuống điêu tàn,

không còn một bóng người.

8Hãy mặc áo tang tiếc thương,

và kêu khóc với lòng đau đớn,

vì cơn thịnh nộ khủng khiếp của Chúa Hằng Hữu

đang giáng trên chúng ta.

9Chúa Hằng Hữu phán: “Trong ngày ấy,

vua và các quan của các ngươi sẽ run sợ kinh hãi.

Các thầy tế lễ sẽ sửng sốt,

và các tiên tri đều kinh hoàng.”

10Tôi liền thưa: “Lạy Chúa Hằng Hữu Chí Cao,

dân này đã bị gạt bởi những điều Chúa nói,

Chúa đã hứa cho Giê-ru-sa-lem được bình an.

Thế mà lưỡi gươm đang kề cổ họ!”

11Khi đến kỳ, Chúa Hằng Hữu sẽ nói với cư dân Giê-ru-sa-lem:

“Hỡi dân yêu dấu của Ta, một ngọn gió nóng sẽ thổi từ hoang mạc,

không phải để sảy lúa hoặc để quét sạch bụi bặm.

12Đó là ngọn gió mạnh Ta sai đến!

Bấy giờ Ta sẽ tuyên báo sự hủy diệt của chúng!”

13Kẻ thù chúng ta sẽ xông đến như mây cuồn cuộn!

Các chiến xa nó tiến như vũ bão.

Kỵ binh nó nhanh hơn đại bàng.

Khốn cho chúng ta vì bị cướp phá!

14Giê-ru-sa-lem ơi! Hãy rửa lòng ngươi cho sạch gian ác,

hầu cho ngươi được cứu.

Ngươi còn ấp ủ những tư tưởng

hư hoại cho đến khi nào?

15Sự hủy diệt ngươi đã được loan báo

từ xứ Đan và từ đồi núi Ép-ra-im.

16“Hãy cảnh báo các nước chung quanh

và hãy tuyên cáo tin này đến Giê-ru-sa-lem:

Kẻ thù đang kéo đến từ xứ xa xôi,

bao vây và tấn công các thành Giu-đa.

17Chúng vây chặt Giê-ru-sa-lem như người canh giữ ruộng,

vì dân Ta đã phản loạn với Ta,”

Chúa Hằng Hữu phán vậy.

18“Nếp sống4:18 Nt đường lối và việc ác ngươi là nguyên nhân của các tai họa này.

Hình phạt ngươi thật cay đắng, thâm nhiễm vào lòng ngươi!”

Giê-rê-mi Than Khóc vì Dân Chúa

19Ôi, lòng dạ tôi, lòng dạ tôi—tôi quằn quại trong cơn đau!

Lòng tôi dày xé như cắt! Tôi không thể chịu nổi.

Vì tôi đã nghe tiếng kèn thúc trận của quân thù

và tiếng la hò xung trận của chúng.

20Cơn sóng hủy diệt đang cuồn cuộn trên khắp đất,

cho đến khi nó ngã gục trong đổ nát hoàn toàn.

Bỗng nhiên lều của tôi bị tàn phá;

trong chốc lát nơi cư trú của tôi bị hủy hoại.

21Tôi còn phải thấy cảnh chiến tranh tàn phá

và nghe kèn trận xung phong cho đến bao giờ?

22“Dân Ta thật là điên dại,

chẳng nhìn biết Ta,” Chúa Hằng Hữu phán.

“Chúng ngu muội như trẻ con

không có trí khôn.

Chúng chỉ đủ khôn ngoan để làm ác

chứ chẳng biết cách làm lành!”

Giê-rê-mi Thấy Khải Tượng Suy Vong Gần Đến

23Tôi quan sát trên đất, nó trống rỗng và không có hình thể.

Tôi ngẩng mặt lên trời, nơi ấy không một tia sáng.

24Tôi nhìn lên các rặng núi cao và đồi,

chúng đều rúng động và run rẩy.

25Tôi nhìn quanh, chẳng còn một bóng người.

Tất cả loài chim trên trời đều trốn đi xa.

26Tôi nhìn, ruộng tốt biến thành hoang mạc.

Các thành sầm uất sụp đổ

tan tành bởi cơn thịnh nộ dữ dội của Chúa Hằng Hữu.

27Đây là điều Chúa Hằng Hữu phán:

“Cả nước này sẽ bị sụp đổ,

nhưng Ta sẽ không hủy diệt hoàn toàn.

28Khắp đất sẽ khóc than,

và bầu trời sẽ mặc áo tang

vì nghe Ta tuyên án dân Ta.

Nhưng Ta đã quyết định và sẽ không đổi ý.”

29Tất cả dân chúng đều khiếp sợ chạy trốn

khi nghe tiếng lính cỡi ngựa và lính bắn tên.

Họ trốn vào bụi rậm

và ẩn nấp trên rừng núi.

Tất cả thành trì đều bỏ ngỏ—

không một ai sống trong đó nữa!

30Các ngươi đang làm gì,

hỡi kẻ bị diệt vong?

Tại sao các ngươi mặc áo đẹp

và đeo các thứ trang sức bằng vàng?

Tại sao các ngươi lấy mực vẽ mắt cho đẹp?

Dù các ngươi tô điểm đến đâu cũng vô ích!

Ngay cả các nước đồng minh là những người tình của các ngươi

cũng trở mặt và âm mưu giết hại các ngươi.

31Tôi nghe tiếng khóc la, như người đàn bà trong cơn chuyển bụng,

tiếng rên của sản phụ sinh con đầu lòng.

Đó là tiếng của con gái Si-ôn xinh đẹp

thở hổn hển và rên rỉ:

“Khốn cho tôi! Tôi bất lực trước bọn giết người!”