民数記 12 – JCB & VCB

Japanese Contemporary Bible

民数記 12:1-16

12

ミリヤムとアロンの反抗

1ある日、ミリヤムとアロンは、モーセの妻がクシュ人だということで彼を非難しました。 2「主のことばを伝えるのはモーセだけじゃない。私たちだって、ちゃんと話ができるのではないか。」

3-4このことを聞いた主は、さっそくモーセとアロンとミリヤムを幕屋に呼びました。「三人ともここに来なさい。」

言われるままに彼らは、主の前に出ました。モーセはだれよりも謙遜な人でした。

5それから、主は雲に身を隠して降りて来て、幕屋の入口に立って命じました。「アロンとミリヤム、前に出なさい。」二人は言われたとおりにしました。 6「わたしは預言者には幻や夢の中で話をするが、 7-8モーセはそうではない。彼はいつでもわたしと会って、直接話ができる。わたしの姿も見ることができる。それなのになぜ、恐れもなく彼を非難するのか。」

9主は激しく二人をしかり、立ち去りました。 10そして、雲が幕屋を離れると、そのとたんミリヤムはツァラアトにかかり、見る見る肌が白くなっていきました。 11それを見たアロンは必死で叫びました。「ああ、モーセ。赦してくれ! あんな愚かなことを言って悪かった。 12ミリヤムを、肉が腐りかかった死産の子のようにしないでくれ。」

13モーセは祈りました。「神様! どうか姉を治してやってください。」

14しかし、主は答えました。「父親が娘の顔につばをしてさえ、娘は七日間汚れるではないか。ミリヤムを野営地の外に出しなさい。七日たったら連れ戻してもよい。」

15それでミリヤムは宿営の外に締め出され、一週間、イスラエル人は彼女が戻るまで旅に出ませんでした。 16そのあと彼らはハツェロテを去り、パランの荒野に野営することになりました。

Vietnamese Contemporary Bible

Dân Số Ký 12:1-16

Sự Phàn Nàn của A-rôn và Mi-ri-am

1Mi-ri-am và A-rôn nói hành Môi-se về người đàn bà ở xứ Cút mà Môi-se cưới làm vợ. 2Họ nói: “Có phải chỉ một mình Môi-se là người trung gian truyền đạt sứ mệnh của Chúa Hằng Hữu cho dân chúng đâu? Ngài không phán qua chúng ta sao?” Nhưng Chúa Hằng Hữu nghe những lời đó. 3(Môi-se là một người khiêm tốn nhất trên đời.)

4Ngay lập tức, Chúa Hằng Hữu truyền bảo Môi-se, A-rôn, và Mi-ri-am: “Hãy đi ngay vào Đền Tạm!” Họ vâng lời. 5Chúa Hằng Hữu ngự xuống trong trụ mây, đứng tại cửa Đền Tạm. Ngài gọi: “A-rôn và Mi-ri-am!” Họ cùng bước tới. 6Chúa Hằng Hữu phán với họ: “Lắng nghe điều Ta phán:

Nếu có những tiên tri ở giữa các con,

Ta, Chúa Hằng Hữu, sẽ bày tỏ Ta trong khải tượng,

Ta phán với họ trong giấc chiêm bao.

7Nhưng với Môi-se, đầy tớ của Ta.

Trong nhà Ta, chỉ có người là trung tín.

8Ta nói chuyện với người mặt đối mặt,

rõ ràng, không lời bí ẩn!

Người đã được chiêm ngưỡng Chúa Hằng Hữu.

Thế mà các con không sợ

mà nói hành Môi-se, đầy tớ của Ta sao?”

9Cơn thịnh nộ của Chúa Hằng Hữu nổi lên cùng họ, rồi Ngài ngự đi. 10Vừa khi đám mây bay khỏi nóc Đền Tạm, Mi-ri-am liền bị bệnh phong hủi trắng như tuyết. A-rôn thấy thế, 11liền van xin Môi-se: “Xin đừng trừng phạt chúng tôi, vì chúng tôi phạm tội và hành động điên cuồng. 12Đừng để cho chị ấy như người đã chết, như một hài nhi lọt lòng mẹ với một thân thể rữa nát.”

13Môi-se kêu xin Chúa Hằng Hữu: “Chúa ơi! Xin Ngài chữa lành chị con.”

14Chúa Hằng Hữu liền bảo Môi-se: “Nếu cha nàng nhổ vào mặt nàng, thì nàng cũng phải chịu xấu hổ trong bảy ngày. Vậy nàng phải được giữ bên ngoài trại quân bảy ngày, sau đó mới được vào trại.”

15Và như thế, Mi-ri-am được giữ lại một nơi bên ngoài trại bảy ngày. Dân chúng không lên đường cho đến ngày Mi-ri-am được trở vào trại. 16Sau đó, họ từ Hát-sê-rốt ra đi. Đến hoang mạc Pha-ran, họ dừng chân cắm trại.