Hooglied 2 – HTB & VCB

Het Boek

Hooglied 2:1-17

1Ik ben een narcis uit Saron, een lelie in het dal.

2Als ik naar mijn allerliefste kijk te midden van andere meisjes, zie ik een blanke lelie tussen distelstruiken.

3Als ik mijn liefste zie zitten tussen de andere jonge mannen, zie ik een appelboom tussen gewone loofbomen. Ik verlang ernaar in zijn schaduw te zitten en zijn vruchten te proeven.

4Hij heeft mij naar het wijnhuis gebracht en ik koesterde mij in zijn liefde.

5Geef mij rozijnenkoekjes om aan te sterken en appels om nieuwe energie te krijgen, want door de liefde ontbreekt mij elke kracht.

6Met mijn hoofd lig ik op zijn linkerarm. Zijn rechterarm is om mij heen.

7Meisjes van Jeruzalem, let op wat ik jullie met nadruk zeg. Kijk daarbij naar de gazellen en hinden op het veld. Zij kunnen jullie een les leren. Loop niet vooruit op de liefde, overhaast niets. Laat de liefde zichzelf openbaren als de tijd daarvoor gekomen is.

8Luister! Daar komt mijn liefste. Hij springt door de bergen en komt huppelend over de heuvels aan.

9Mijn liefste loopt als een gazel of een hertenjong. Kijk, nu staat hij achter de muur van ons huis en kijkt door de ramen.

10Hij spreekt tegen mij: sta nu op, mijn allerliefste. Jij bent voor mij de mooiste. Kom, ga met me mee.

11Kijk maar, de winter is voorbij en ook de regentijd is over.

12De bloemen ontluiken op de velden. Nu is de tijd om te zingen aangebroken. Overal hoor je het koeren van de tortelduiven.

13De eerste vijgen rijpen aan de bomen en de bloeiende druivenstruiken geuren. Sta op, mijn allerliefste. Je bent zo mooi, kom met me mee.

14Jij bent mijn duifje, verborgen in de rotsspleten. Laat me je gezicht zien en je stem horen. Je stem klinkt zo zoet en je gezicht is zo lief.

15Vang de jonge vossen die onze wijngaarden ruïneren. De druiven bloeien nu immers?

16Mijn liefste en ik zijn van elkaar. Hij weidt zijn kudde in de bloeiende velden.

17Hij gaat wanneer de avondwind opsteekt en de schaduwen langer worden. Kom dan naar mij toe en doe als de gazel, mijn liefste. Of als een jong hert dat rondspringt in de bergen.

Vietnamese Contemporary Bible

Nhã Ca 2:1-17

Thiếu Nữ

1Em là hoa thủy tiên nở rộ trên Cánh Đồng Sa-rôn,

và là hoa huệ ngoài thung lũng.

Chàng Trai

2Em yêu dấu của anh giữa vòng các thiếu nữ

như hoa huệ giữa những bụi gai.

Thiếu Nữ

3Người yêu của em giữa các chàng trai khác

như cây táo ngon nhất trong vườn cây.

Em thích ngồi dưới bóng của chàng,

và thưởng thức những trái ngon quả ngọt.

4Chàng đưa em vào phòng yến tiệc;

rõ ràng là chàng yêu em nhiều lắm.

5Hãy thêm sức cho em bằng những bánh nho,

làm em tươi mới bằng những trái táo.

Vì yêu mà em dần cạn kiệt.

6Tay trái chàng kê dưới đầu em,

tay phải chàng ôm thân em thật chặt.

7Hãy hứa với tôi, hỡi người nữ Giê-ru-sa-lem,

nhân danh đàn linh dương và đàn nai đồng nội,

đừng đánh thức ái tình cho đến khi đúng hạn.

8Này, em nghe tiếng chân người yêu đang đến!

Chàng đang nhảy qua từng khe núi,

và phóng nhanh qua các đỉnh đồi.

9Người yêu em như linh dương thoăn thoắt

hay như nai tơ đực lẹ làng.

Kìa, chàng đã đến đứng sau bức vách,

đang nhìn qua cửa sổ,

đang ngó chăm vào phòng.

10Người yêu em nói với em rằng:

“Hãy chỗi dậy, em yêu dấu!

Hãy đến cùng anh, người đẹp của anh ơi!

11Ô kìa, mùa đông đã trôi qua,

mưa đã tạnh rồi.

12Những cánh hoa đang nở rộ khắp đất,

mùa chim hót vang đã đến gần,

và tiếng gù của bồ câu khắp không gian.

13Những cây vả đã bắt đầu ra trái,

mùi nho thơm cũng ngào ngạt tỏa hương!

Hãy chỗi dậy, em yêu dấu!

Hãy đến với anh, người đẹp của anh ơi!”

Chàng Trai

14Bồ câu của anh đang ẩn mình trong đá,

tận trong nơi sâu kín của núi đồi.

Hãy để anh ngắm nhìn gương mặt em;

hãy để anh nghe tiếng của em.

Vì giọng nói của em dịu dàng,

và gương mặt của em kiều diễm.

Các Thiếu Nữ Giê-ru-sa-lem

15Hãy bắt tất cả chồn, những con chồn nhỏ kia,

trước khi chúng phá hoại vườn nho tình yêu,

vì vườn nho đang trong mùa nở rộ!

Thiếu Nữ

16Người yêu của em thuộc riêng em, và em là của chàng.

Chàng vui thỏa giữa rừng hoa huệ.

17Trước khi gió mai hiu hiu thổi

và bóng tối biến tan đi,

hãy về với em, người yêu hỡi, như linh dương

hay nai tơ trên đồi núi gập ghềnh.