Klagelieder 5 – HOF & VCB

Hoffnung für Alle

Klagelieder 5:1-22

Herr, führe uns zurück zu dir!

1Herr, vergiss nicht, was man uns angetan hat!

Sieh doch, wie wir gedemütigt werden!

2Unser Grund und Boden gehört einem anderen Volk,

und in unseren Häusern wohnen jetzt Fremde!

3Wir sind verlassen wie Waisenkinder,

unsere Mütter schutzlos wie Witwen!

4Unser eigenes Trinkwasser müssen wir bezahlen,

und auch Brennholz bekommen wir nur gegen Geld.

5Der Feind sitzt uns unbarmherzig im Nacken;

wir sind erschöpft, doch man gönnt uns keine Ruhe.

6Wir unterwarfen uns den Ägyptern und Assyrern,

um genug Brot zu essen zu haben.

7Unsere Vorfahren leben schon lange nicht mehr,

wir aber müssen nun für ihre Schuld bezahlen.

8Sklaven sind zu Herrschern über uns geworden,

und keiner schützt uns vor ihrer Willkür.

9Unter Lebensgefahr müssen wir nach Nahrung suchen,

denn Räuberbanden machen das ganze Land unsicher.

10Wir sind vom Hunger ausgezehrt,

unsere Körper glühen vor Fieber.

11In Zion haben sie unsere Frauen vergewaltigt,

in den Städten Judas vergingen sie sich an den Mädchen.

12Sie haben die führenden Männer aufgehängt

und die Obersten all ihrer Ehre beraubt.

13Unsere Männer müssen Korn mahlen wie Sklaven,

die Jungen brechen beim Holzschleppen zusammen.

14Die Alten sitzen nicht mehr am Stadttor beieinander,

und die Jungen spielen keine Instrumente mehr.

15Aus unserem Leben ist alle Freude verflogen,

das Singen und Tanzen ist zum Trauerlied geworden.

16Wir haben unseren Ruhm und Glanz verloren;5,16 Wörtlich: Die Krone ist uns vom Kopf gefallen.

es ist aus mit uns, weil wir gegen Gott gesündigt haben.

17Darum ist unser Herz traurig und krank,

und unsere Augen sind müde vom Weinen.

18Denn der heilige Berg Zion ist verwüstet,

wilde Füchse streunen nun dort umher.

19Aber du, Herr, regierst für immer und ewig,

ja, du bist König für alle Zeiten.

20Warum hast du uns all die Jahre vergessen?

Willst du uns etwa für immer verlassen?

21Herr, führe uns doch zurück zu dir,

damit wir zu dir umkehren können!

Lass unser Leben wieder so sein wie früher!

22Oder hast du uns für immer verstoßen?

Hat dein Zorn über uns denn kein Ende?

Vietnamese Contemporary Bible

Ai Ca 5:1-22

Cầu Xin Phục Hồi

1Lạy Chúa Hằng Hữu, xin Ngài nhớ đến thảm họa

và nỗi sỉ nhục của chúng con.

2Cơ nghiệp chúng con đã bị giao cho người lạ,

nhà của chúng con đã bị người nước ngoài chiếm đóng.

3Chúng con mồ côi cha.

Mẹ chúng con trở thành quả phụ.

4Chúng con phải trả tiền mới có nước uống,

ngay cả củi cũng phải trả giá.

5Những người đuổi theo chúng con đã đuổi tận gót chân;

chúng con kiệt quệ chẳng chút nghỉ ngơi.

6Dân tộc chúng con phải van xin Ai Cập và A-sy-ri

viện trợ mới có thức ăn để sống.

7Tổ phụ chúng con phạm tội, nhưng đã qua đời—

nên chúng con phải chịu hình phạt cho cả tội lỗi của họ.

8Đầy tớ chúng con giờ đây trở thành chủ của chúng con;

không có ai còn lại để giải cứu chúng con.

9Chúng con phải liều mạng xông xáo để kiếm thức ăn,

dù biết rõ quân thù đang mai phục.

10Da chúng con đen đủi vì đói khát

như bị nướng trong lò.

11Kẻ thù chúng con hãm hiếp các thiếu phụ Giê-ru-sa-lem

và các thiếu nữ ở mọi thành Giu-đa.

12Tay chúng đã treo các vương tử,

các vị trưởng lão bị chà đạp nhân phẩm.

13Những trai tráng bị bắt làm việc tại cối xay,

và thiếu nhi xiêu ngã dưới gánh củi nặng nề.

14Các phụ lão thôi ngồi nơi cổng thành;

những thanh niên không còn nhảy múa và hát ca nữa.

15Niềm hân hoan đã rời khỏi lòng chúng con;

cuộc nhảy múa thay bằng tiếng than khóc.

16Mão triều thiên trên đầu chúng con đã rơi xuống đất.

Khốn nạn cho chúng con vì chúng con phạm tội.

17Lòng dạ chúng con nao sờn và lụn bại,

và mắt mờ đi vì sầu muộn.

18Vì Núi Si-ôn đã hoang tàn và đổ nát,

làm nơi cho chó rừng lẩn quất săn mồi.

19Lạy Chúa Hằng Hữu, Ngài trị vì muôn đời!

Ngôi Chúa ngự trị đời này sang đời khác.

20Vì sao Chúa tiếp tục quên chúng con?

Vì sao Ngài bỏ chúng con lâu như vậy?

21Xin phục hồi chúng con, lạy Chúa Hằng Hữu, và đem chúng con trở về với Ngài!

Xin đem chúng con trở lại những ngày vinh quang, vui mừng thuở trước!

22Hay Chúa đã dứt khoát khước từ chúng con?

Lẽ nào Ngài giận chúng con đến cùng?