Hosea 9 – HOF & VCB

Hoffnung für Alle

Hosea 9:1-17

Israels Ende

1Du hast keinen Grund zur Freude, Israel! Du wirst nicht länger jubeln und Feste feiern wie die Völker ringsum! Denn du hast deinen Gott verlassen und läufst anderen Göttern nach, ja, du verkaufst dich an sie auf all deinen Dreschplätzen.9,1 Auf den Dreschplätzen wurden Erntefeste zu Ehren der anderen Götter gefeiert. 2Doch Getreide und Wein werden zu Ende gehen, und auch Most wird es nicht mehr geben.

3-4Ihr werdet nicht in diesem Land bleiben, das der Herr euch gegeben hat: Ihr Leute von Ephraim werdet nach Ägypten zurückkehren oder nach Assyrien verschleppt werden. Dort könnt ihr dem Herrn keine Trank- oder Schlachtopfer mehr darbringen. Denn alles, was ihr dort esst, ist unrein und wird euch unrein machen – wie Brot, das man in einem Trauerhaus verzehrt. Es stillt zwar euren Hunger, aber in den Tempel könnt ihr es nicht bringen. 5Wie wollt ihr dann eure Feste zu Ehren des Herrn feiern? 6Diejenigen von euch, die aus dem verwüsteten Land fliehen, werden in Ägypten den Tod finden und in Memfis begraben werden. Euer kostbares Silber wird von Unkraut überwuchert, und Dorngestrüpp wächst in euren Zelten.

7Die Zeit der Abrechnung ist gekommen; jetzt werdet ihr Israeliten für eure Taten bestraft! Ihr werdet schon sehen. Ihr sagt: »Der Prophet ist ein dummer Schwätzer, ja, der Mann ist von allen guten Geistern verlassen!« Weil ich eure große Schuld beim Namen nenne, bin ich euer Todfeind geworden.

8Doch Gott hat mich zu einem Propheten gemacht, damit ich euch warne. Ihr aber versucht, mich wie einen Vogel in die Falle zu locken! Wo ich gehe und stehe, seid ihr hinter mir her, sogar im Haus meines Gottes. 9Ihr seid durch und durch verdorben, wie damals die Leute von Gibea.9,9 Vgl. Richter 19,22‒30. Doch der Herr lässt euch nicht ungestraft davonkommen, sondern wird euch für eure Schuld zur Rechenschaft ziehen!

Von Anfang an wird Israel schuldig

10Der Herr sagt: »Als ich dem Volk Israel zum ersten Mal begegnete, da war es, als hätte ich Trauben in der Wüste gefunden. Eure Vorfahren waren für mich wie die ersten köstlichen Früchte des Feigenbaums. Doch bald liefen sie dem Gott Baal-Peor nach und verschrieben sich diesem abscheulichen Götzen, ja, sie wurden genau wie er! 11Darum wird Ephraims Größe und Herrlichkeit so schnell schwinden, wie Vögel davonfliegen. Keine israelitische Frau wird mehr Nachwuchs bekommen, keine schwanger werden und ein Kind zur Welt bringen. 12Die Kinder, die sie dann noch großziehen, lasse ich sterben. Kein Einziges wird übrig bleiben. Ja, wehe den Israeliten, wenn ich ihnen den Rücken kehre! 13Ich hatte Ephraim wie eine junge Palme auf fruchtbarem Boden gepflanzt. Doch nun muss es seine Söhne an ihre Mörder ausliefern.«

14Ach, Herr, musst du sie wirklich zur Rechenschaft ziehen? Dann strafe sie damit, dass sie unfruchtbar werden und nie wieder ein Kind stillen können!

15Der Herr sagt: »In Gilgal hat sich gezeigt, wie verdorben sie sind, ja, dort habe ich angefangen, sie für ihre Bosheit und ihre Verbrechen zu hassen. Darum vertreibe ich sie jetzt aus meinem Land9,15 Wörtlich: Haus., ich will sie nicht länger lieben! Die führenden Männer des Volkes lehnen sich allesamt gegen mich auf. 16Ephraim ist wie ein toter Baum, seine Wurzeln sind vertrocknet, seine Zweige ohne Früchte. Und selbst wenn diesem Volk noch Kinder geboren werden, töte ich sie, ja, ich vernichte, was ihnen lieb und teuer ist!« 17Mein Gott wird die Leute von Ephraim verstoßen, weil sie nicht auf ihn hören. Als Flüchtlinge müssen sie bei fremden Völkern leben!

Vietnamese Contemporary Bible

Ô-sê 9:1-17

Ô-sê Công Bố Hình Phạt cho Ít-ra-ên

1Hỡi Ít-ra-ên,

đừng vui vẻ ca mừng như các dân tộc khác.

Vì ngươi đã bất trung với Đức Chúa Trời mình,

ngươi thích lãnh tiền công mãi dâm

và thờ phượng các thần trên mỗi sân đạp lúa.

2Vậy bây giờ những mùa thu hoạch sẽ không đủ nuôi ngươi.

Sẽ không có nho để ép rượu mới.

3Ngươi sẽ không còn ở trong đất của Chúa Hằng Hữu,

mà quay về Ai Cập,

và ngươi sẽ ăn những thức ăn ở A-sy-ri,

là những thức ăn nhơ bẩn.

4Ngươi sẽ không còn dâng lễ quán cho Chúa Hằng Hữu.

Không sinh tế nào của ngươi làm vui lòng Ngài.

Chúng sẽ bị nhơ bẩn, như bánh nơi nhà có tang.

Những ai ăn đều sẽ bị ô uế.

Họ có thể ăn bánh của riêng mình,

nhưng không được đem vào nhà của Chúa Hằng Hữu.

5Ngươi sẽ làm gì trong những ngày lễ?

Ngươi sẽ cử hành những ngày lễ của Chúa Hằng Hữu thế nào?

6Vì nếu ngươi chạy trốn sự tàn phá từ A-sy-ri,

Ai Cập cũng sẽ tiến đánh ngươi, và Mem-phi sẽ chôn thây ngươi.

Cây tầm ma sẽ thay cho bảo vật bằng bạc của ngươi;

gai gốc sẽ tràn đầy các trại của ngươi.

7Ngày thăm phạt Ít-ra-ên đã đến;

ngày báo thù cho dân này là đây.

Chẳng bao lâu Ít-ra-ên sẽ biết rõ.

Vì những hành vi và tội lỗi của ngươi quá lớn,

ngươi nói: “Các tiên tri là rồ dại

và người có thần linh là ngu muội!”

8Các tiên tri là người canh giữ Ép-ra-im cho Đức Chúa Trời của tôi,

đã gài bẫy hại người tại mọi nơi người đi.

Người đối diện với những thù nghịch ngay cả trong nhà của Đức Chúa Trời.

9Dân tôi làm những điều thối nát đồi bại

như họ đã làm trong thời Ghi-bê-a ngày xưa.

Đức Chúa Trời sẽ không bao giờ quên.

Chắc chắn Ngài sẽ trừng phạt họ vì tội ác họ đã phạm.

10Chúa Hằng Hữu phán: “Hỡi Ít-ra-ên, khi Ta bắt gặp ngươi,

ngươi như trái nho tươi giữa đồng hoang.

Khi Ta thấy tổ phụ ngươi,

chúng như trái đầu mùa của cây vả.

Nhưng rồi chúng rời bỏ Ta đi lại với Ba-anh Phê-ô,

hiến thân cho điều ô nhục.

Chẳng bao lâu chúng trở nên ghê tởm,

ghê tởm như các thần chúng thờ phượng.

11Vinh quang Ép-ra-im như chim tung cánh bay xa,

vì không có trẻ con được sinh ra,

hoặc tăng trưởng trong lòng mẹ

hoặc ngay cả thụ thai nữa.

12Dù nếu ngươi có con đang lớn,

Ta cũng sẽ lấy chúng đi khỏi ngươi.

Đó sẽ là ngày kinh khủng khi Ta quay lưng

và bỏ ngươi cô độc.

13Ta đã nhìn Ép-ra-im được trồng như cây Ty-rơ tốt đẹp.

Nhưng giờ đây Ép-ra-im sẽ nạp con cái cho kẻ tàn sát.”

14Lạy Chúa Hằng Hữu, con có thể cầu xin gì cho dân Ngài?

Con cầu xin cho những dạ con không còn sinh đẻ

và những bầu ngực không còn sữa.

15Chúa Hằng Hữu phán: “Tất cả tội ác chúng bắt đầu tại Ghinh-ganh;

Ta bắt đầu ghét chúng tại đó.

Ta sẽ trục xuất chúng khỏi đất Ta

vì những việc gian ác chúng làm.

Ta không còn yêu thương chúng nữa

vì tất cả nhà lãnh đạo của chúng đều phản loạn.

16Người Ép-ra-im bị đánh đổ.

Rễ của chúng đã khô héo,

không còn sinh trái nữa.

Nếu chúng có sinh con,

Ta cũng sẽ giết đứa con chúng yêu quý.”

17Đức Chúa Trời tôi sẽ loại bỏ người Ít-ra-ên

vì họ không lắng nghe hay vâng lời Chúa.

Họ sẽ đi lang thang,

lưu lạc giữa các dân tộc.