Amos 5 – HOF & VCB

Hoffnung für Alle

Amos 5:1-27

Kommt endlich zu mir zurück!

1Ihr Israeliten, hört die Totenklage, die ich über euch anstimme:

2»Gefallen ist mein Volk Israel, es gleicht einer jungen Frau, die gestürzt ist und der niemand aufhilft. Leblos liegt sie am Boden, nie mehr wird sie sich erheben.«

3Denn so spricht Gott, der Herr: »Wenn aus einer eurer Städte tausend Männer in den Krieg ziehen, kehren nur hundert zurück, und wenn hundert in den Kampf gehen, bleiben nur zehn davon übrig! 4Ich, der Herr, fordere euch Israeliten auf: Kommt zu mir zurück, dann bleibt ihr am Leben! 5Reist nicht mehr nach Beerscheba, um dort zu opfern, besucht auch nicht mehr die Heiligtümer in Gilgal und Bethel. Denn die Einwohner von Gilgal werden in die Gefangenschaft geführt, und Bethel wird zum Unglücksort.5,5 Die Prophezeiung über Gilgal ist im Hebräischen ein Wortspiel, die Prophezeiung über Bethel (»Haus Gottes«) spielt auf die ironische Abänderung des Namens zu Bet-Awen (»Haus des Unheils«) an, die sich bei Hosea findet. Vgl. Hosea 4,15; 5,8; 10,5.«

6Ja, kehrt zum Herrn zurück, dann werdet ihr leben! Sonst bekommt ihr Nachkommen von Josef seinen Zorn zu spüren. Er wütet wie ein loderndes Feuer, das sich immer weiter ausbreitet, und wenn es Bethel erreicht hat, kann niemand es dort löschen.

Ihr tretet das Recht mit Füßen!

7Ihr treibt mit der Gerechtigkeit Schindluder5,7 Wörtlich: verwandelt Gerechtigkeit in Wermut. – Ähnlich auch in Kapitel 6,12., ihr tretet das Recht mit Füßen!

8Gott hat das Siebengestirn und den Orion geschaffen. Nach der Nacht lässt er einen neuen Tag anbrechen, und Licht verwandelt er wieder in Finsternis. Er ruft das Wasser aus dem Meer, und schon ergießt es sich auf die Erde. Sein Name ist »der Herr«! 9Blitzschnell vernichtet er die Mächtigen und macht ihre Festungen dem Erdboden gleich.

10Gott sagt: »Ihr hasst jeden, der vor Gericht für das Recht eintritt, und wer die Wahrheit sagt, den verabscheut ihr. 11Von den Ärmsten nehmt ihr Pachtgeld5,11 Oder: Auf den Ärmsten tretet ihr herum. und verlangt auch noch Getreideabgaben. Darum macht euch auf die Strafe gefasst: Ihr habt euch zwar prachtvolle Häuser aus behauenen Steinen gebaut, doch ihr werdet nicht darin wohnen! Ihr habt euch herrliche Weingärten angelegt, doch ihr werdet keinen Wein daraus trinken! 12Ja, ich weiß, wie viele Verbrechen ihr begangen habt und wie groß eure Schuld ist. Ehrliche Menschen bringt ihr in Bedrängnis, ihr nehmt Bestechungsgelder an und lasst die Armen vor Gericht nicht zu ihrem Recht kommen. 13Wer klug ist, der schweigt in dieser schlimmen Zeit.«

14Setzt euch für das Gute ein, allem Bösen aber kehrt den Rücken! Dann werdet ihr leben, und der Herr, der allmächtige Gott, steht euch bei, so wie ihr es ja immer behauptet. 15Ja, hasst das Böse, liebt das Gute! Verhelft vor Gericht jedem zu seinem Recht! Vielleicht erbarmt sich der Herr, der allmächtige Gott, doch noch über euch, die ihr von Josefs Nachkommen übrig geblieben seid.

16So spricht der Herr über alles, der allmächtige Gott: »Auf allen Plätzen und Straßen wird man lautes Klagen und Jammergeschrei hören. Sogar die Bauern holt man vom Feld, damit sie ebenso wie die Klageweiber die Toten beweinen. 17In den Weinbergen wird dann Trauer statt Freude herrschen. Denn ich, der Herr, werde durchs Land schreiten und euch zur Rechenschaft ziehen. Mein Wort gilt!«

Frommer Selbstbetrug

18Wehe euch, die ihr euch wünscht: »Wenn nur der Tag schon da wäre, an dem der Herr eingreift!« Glaubt ihr eigentlich, dass dieser Tag euch Licht bringen wird? Nein, in tiefste Dunkelheit werdet ihr gestoßen! 19Es ergeht euch wie einem Mann, der vor dem Löwen flieht und dabei einem Bären in den Weg läuft. Selbst wenn er da noch mit heiler Haut davonkommt und sich zu Hause erschöpft an die Wand stützt – dann beißt ihn dort eine Schlange in die Hand!

20Ja, der Gerichtstag des Herrn bringt euch kein Licht, sondern Dunkelheit, schwarz wie die Nacht wird er sein!

21Gott sagt: »Ich hasse eure Feiern, geradezu widerwärtig sind sie mir, eure Opferfeste verabscheue ich. 22Eure Brand- und Speiseopfer nehme ich nicht an, und wenn ihr Tiere mästet, um sie mir darzubringen, ist mir das völlig gleichgültig. 23Eure lauten Lieder kann ich nicht mehr hören, verschont mich mit eurem Harfengeklimper. 24Setzt euch lieber für die Gerechtigkeit ein! Das Recht soll das Land durchströmen wie ein nie versiegender Fluss.

25Ihr Israeliten, als ihr vierzig Jahre in der Wüste umhergezogen seid, habt ihr mir da Schlachtopfer und Speiseopfer dargebracht? 26Habt ihr nicht schon damals die Figuren eures Himmelskönigs Sakkut und eures Sternengottes Kewan herumgetragen, die ihr euch selbst gemacht habt? 27Darum lasse ich euch in die Gefangenschaft ziehen, noch weit über Damaskus hinaus! Mein Wort gilt, denn ich bin der Herr; ›allmächtiger Gott‹ – so lautet mein Name!«

Vietnamese Contemporary Bible

A-mốt 5:1-27

Kêu Gọi Ăn Năn

1Hãy lắng nghe, hỡi người Ít-ra-ên! Hãy nghe bài ai ca mà ta đang than khóc:

2“Trinh nữ Ít-ra-ên ngã xuống,

chẳng bao giờ chỗi dậy nữa,

Nó nằm sải dài trên đất,

không ai nâng nó dậy.”

3Chúa Hằng Hữu Chí Cao phán:

“Thành nào ra trận một nghìn quân,

chỉ còn một trăm trở về;

Thành nào ra trận một trăm,

chỉ còn mười người sống sót.”

4Bây giờ, đây là điều Chúa Hằng Hữu phán cùng nhà Ít-ra-ên:

“Hãy tìm kiếm Ta, thì các ngươi sẽ sống!

5Đừng thờ lạy các bàn thờ tà thần tại Bê-tên;

đừng đi đến các miếu thờ tại Ghinh-ganh hay Bê-e-sê-ba.

Vì người Ghinh-ganh sẽ bị kéo đi lưu đày,

và người Bê-tên sẽ bị tàn phá.”

6Hãy tìm kiếm Chúa Hằng Hữu thì các ngươi sẽ sống!

Nếu không, Ngài sẽ quét sạch nhà Giô-sép như ngọn lửa,

thiêu hủy các ngươi hoàn toàn.

Những thần của các ngươi tại Bê-tên

không thể nào dập tắt được ngọn lửa.

7Các ngươi đã vặn vẹo công lý, biến nó thành nỗi đắng cay.

Các ngươi coi công chính như bụi đất.

8Đó chính là Chúa Hằng Hữu, Đấng dựng nên các chòm sao,

chòm Bắc Đẩu5:8 Nt Pleiadeo và chòm Thần Nông,5:8 Nt Orion

Đổi bóng tối dày đặc ra bình minh

và biến ban ngày thành đêm thẳm,

Ngài rút nước lên từ biển cả

và đổ xuống như mưa trên khắp đất.

Danh Ta là Chúa Hằng Hữu!

9Trong nháy mắt Ngài tiêu diệt các đội quân hùng mạnh,

và nghiền nát các thành trì kiên cố.

10Các ngươi ghét các phán quan liêm khiết biết bao!

Các ngươi xem thường những người nói lên sự thật là thể nào!

11Vì các ngươi chà đạp người nghèo,

ăn cắp thóc lúa bằng cách bắt họ nộp thuế.5:11 Ctd bóc lột họ đến tận xương tủy

Cho nên, dù các ngươi xây dinh thự bằng đá đẽo xinh đẹp,

các ngươi cũng không bao giờ được ở.

Dù các ngươi lập vườn nho xanh tốt,

các ngươi cũng không được uống rượu nho mình.

12Vì Ta biết tội lỗi các ngươi quá nhiều,

và tội phản nghịch của các ngươi quá lớn.

Các ngươi áp bức người công chính vì của hối lộ,

và cướp đoạt công lý của người nghèo nơi tòa án.

13Vậy nên, dưới thời kỳ bất công như thế,

người khôn ngoan phải nín lặng

14Hãy tìm cầu điều thiện và chạy khỏi điều ác

để các ngươi được sống!

Rồi Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời Vạn Quân sẽ ở cùng các ngươi,

như các ngươi vẫn nói.

15Hãy ghét điều ác và yêu chuộng điều thiện:

hãy lập lại công lý nơi tòa án.

Có lẽ Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời Vạn Quân

sẽ tỏ lòng thương xót những người còn sót của nhà Giô-sép.

16Vì thế, đây là điều mà Chúa, Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời Vạn Quân, phán:

“Khắp các quảng trường sẽ vang tiếng than khóc,

và trên mỗi đường phố sẽ nghe tiếng thở than.

Hãy gọi các nông dân đến khóc với các ngươi,

và mời những người khóc mướn đến than vãn.

17Trong mọi vườn nho sẽ vang tiếng ai ca,

vì Ta sẽ đến trừng phạt các ngươi,”

Chúa Hằng Hữu phán vậy.

Cảnh Cáo Ngày Phán Xét Gần Đến

18Khốn cho các ngươi là những kẻ nói:

“Mong ngày của Chúa Hằng Hữu là đây!”

Các ngươi không biết các ngươi đang trông gì?

Ngày của Chúa là ngày tối tăm, không có ánh sáng.

19Trong ngày ấy, các ngươi sẽ như một người chạy trốn sư tử nhưng lại gặp gấu.

Thoát nạn khỏi gấu, rồi chạy vào nhà dựa tay trên vách nhà 

thì lại bị rắn cắn.

20Phải, ngày của Chúa Hằng Hữu là ngày đen tối và tuyệt vọng,

không có một tia vui mừng hay hy vọng.

21Ta ghét sự phô trương và sự giả dối của các ngươi—

là những kỳ lễ và các hội đồng trọng thể đầy đạo đức giả.

22Ta sẽ không nhận các lễ thiêu và lễ chay của các ngươi.

Ta cũng chẳng quan tâm đến tế lễ bình an bằng sinh vật béo tốt.

23Hãy đem tiếng hát ồn ào của các ngươi ra khỏi Ta!

Ta sẽ không nghe tiếng đàn hạc của các ngươi đâu.

24Nhưng Ta muốn thấy sự công bình tuôn tràn như nước lũ,

và sự công chính tuôn chảy như dòng sông cuồn cuộn.

25“Chẳng phải các ngươi đã từng dâng sinh tế cho Ta suốt bốn mươi năm trong hoang mạc sao, hỡi Ít-ra-ên? 26Nhưng các ngươi vẫn tôn thờ các tà thần—Si-kút, thần của vua các ngươi và Ki-giun, thần của các vì sao—là các hình tượng mà các ngươi tự tạo cho mình. 27Vì thế, Ta sẽ lưu đày các ngươi đến tận nơi xa, bên kia Đa-mách,” Chúa Hằng Hữu, Danh Ngài là Đức Chúa Trời Vạn Quân, phán vậy.