路加福音 23 – CCBT & VCB

Chinese Contemporary Bible (Traditional)

路加福音 23:1-56

在彼拉多面前受審

1於是,眾人動身把耶穌押到彼拉多那裡, 2指控祂說:「這人蠱惑民心,禁止百姓向凱撒納稅,又說自己是基督,是君王。」

3彼拉多問耶穌:「你是猶太人的王嗎?」

耶穌回答說:「如你所言。」

4彼拉多轉過身來,對祭司長和百姓宣佈:「我查不出這人有什麼罪。」 5但他們堅持說:「這個人從加利利開始一直到這裡,在猶太地區四處傳道,煽動民心。」

6彼拉多聽後,問道:「祂是加利利人嗎?」 7他得知耶穌來自分封王希律的轄區後,便把耶穌送交希律希律剛巧在耶路撒冷

在希律面前受辱

8希律見到耶穌,十分高興,因為他聽過耶穌的事,早就想見祂,希望看祂行神蹟。 9他問了耶穌許多問題,耶穌卻一言不發。 10祭司長和律法教師站在那裡極力地指控耶穌。

11希律和他的衛兵嘲弄侮辱耶穌,給祂穿上華麗的袍子,把祂押回彼拉多那裡。 12希律彼拉多向來互相敵視,但在那一天竟化敵為友。

無辜被判死罪

13彼拉多召來祭司長、官長和百姓, 14對他們說:「你們帶這個人來,指控祂煽動百姓造反,我當著你們的面審問了祂,卻查不出祂有任何你們指控祂的罪。 15希律也查不出祂有什麼罪,所以把祂送回來了。可見,這人並沒有犯什麼該死的罪。 16因此,我要懲戒祂,然後釋放祂。」 17每逢逾越節,總督總是按慣例給他們釋放一個囚犯。23·17 有古卷無「每逢逾越節,總督總是按慣例為他們釋放一個囚犯。」

18這時,眾人齊聲呼喊:「殺掉祂!釋放巴拉巴!」 19巴拉巴是因在城裡叛亂殺人而被下在監裡的。

20彼拉多想釋放耶穌,便勸解他們。 21但他們一直喊:「把祂釘在十字架上!把祂釘在十字架上!」

22彼拉多第三次問百姓:「為什麼?祂犯了什麼罪?我找不出該處死祂的罪證。因此,我要懲戒祂,然後釋放祂。」

23眾人卻繼續大聲喊叫,執意要求把耶穌釘在十字架上。最後,他們的聲勢佔了上風。 24於是,彼拉多依照他們的要求, 25釋放了叛亂殺人的囚犯巴拉巴,並把耶穌交給他們任意處置。

釘十字架

26他們帶耶穌出去的時候,抓住從鄉下來的古利奈西門,讓他背著十字架跟在耶穌後面。

27有一大群人跟在耶穌後面,其中有不少婦女為耶穌傷心痛哭。 28耶穌轉過身來,對她們說:「耶路撒冷的女兒啊,不要為我哭,為你們自己和你們的兒女哭吧! 29因為日子快到了,人們將說,『不曾生育、不曾懷孕、不曾哺乳的女子有福了!』 30到時候,人們會向大山說,『倒在我們身上吧!』又會對小山說,『遮蓋我們吧!』 31樹木青蔥的時候,他們尚且做這些事,樹木枯乾的時候,又會怎樣呢?23·31 此句或譯「他們尚且如此對待青蔥的樹木,將來又會怎樣對待枯乾的樹木呢?」

32當時有兩個罪犯和耶穌一同被押去受刑。 33他們到了一個叫「髑髏」的地方,便把耶穌釘在十字架上,又將兩個罪犯分別釘在祂左右兩邊。

34耶穌禱告說:「父啊,赦免他們!因為他們不知道自己在做什麼。」士兵抽籤分了耶穌的衣裳。

35百姓站著觀看,官長嘲笑耶穌說:「祂救了別人,如果祂是上帝所選立的基督,讓祂救自己吧!」

36士兵們也戲弄祂,拿了些酸酒上前給祂喝, 37又說:「如果你是猶太人的王,救救自己呀!」

38耶穌上方有一塊牌子,上面寫著:「這是猶太人的王」。

39跟耶穌同釘十字架的一個罪犯也譏笑耶穌,說:「你不是基督嗎?救你自己和我們呀!」

40另一個罪犯卻責備他說:「你同樣是受刑的,難道不怕上帝嗎? 41我們是罪有應得,但這個人沒有犯過罪。」 42他隨即懇求耶穌:「耶穌啊,當你來執掌王權的時候,請你記得我。」

43耶穌對他說:「我實在告訴你,今天你要和我一起在樂園裡了。」

耶穌之死

44那時大約是正午,黑暗籠罩著整個大地,一直到下午三點, 45太陽黯然無光。忽然掛在聖殿裡的幔子從中間裂成兩半。 46耶穌大聲喊著說:「父啊,我將我的靈魂交在你手中。」說完,就斷氣了。

47百夫長見此情形,便讚美上帝,說:「這人的確是個義人。」

48圍觀的人見狀,無不捶胸頓足黯然離去。 49耶穌熟識的人和從加利利跟著祂來的婦女們都站在遠處觀看。

耶穌的安葬

50有一位名叫約瑟的公會議員心地善良、為人正直, 51住在猶太地區的亞利馬太城,一直在等候上帝國的降臨。他並不苟同公會的決定。 52他去求見彼拉多,要求領取耶穌的遺體。 53他把耶穌的遺體從十字架上取下來,用細麻布裹好,然後安放在一個從岩壁上鑿出的新墓穴裡。 54當天是預備日,安息日快到了。

55和耶穌一起從加利利來的婦女跟在約瑟後面,看到了耶穌的墳墓,並且看到祂的遺體被安放好之後, 56便回家去預備香料和膏油。安息日到了,她們按律法的規定休息了一天。

Vietnamese Contemporary Bible

Lu-ca 23:1-56

Chúa Giê-xu Trước Tòa Phi-lát

1Toàn thể hội đồng đứng dậy, giải Chúa qua dinh Phi-lát, tổng trấn La Mã. 2Họ bắt đầu tố cáo: “Chúng tôi bắt được người này xúi dân nổi loạn, bảo đừng đóng thuế cho chính quyền La Mã và tự xưng là Đấng Mết-si-a, tức là Vua.”

3Phi-lát hỏi Chúa: “Anh có phải là vua người Do Thái không?”

Chúa Giê-xu đáp: “Ông đã nói như thế.”

4Phi-lát quay sang bảo các trưởng tế và đám đông: “Ta không thấy người này phạm luật gì cả!”

5Nhưng họ cố buộc tội: “Người này sách động dân chúng khắp xứ Giu-đê, bắt đầu ở xứ Ga-li-lê, và bây giờ đến Giê-ru-sa-lem!”

6Phi-lát hỏi: “Anh này là người Ga-li-lê sao?” 7Khi biết Chúa là người Ga-li-lê, Phi-lát liền ra lệnh giải Ngài đến cho Hê-rốt An-ti-pa vì Ga-li-lê dưới quyền của Hê-rốt. Lúc ấy vua cũng có mặt tại Giê-ru-sa-lem.

8Gặp Chúa Giê-xu, Hê-rốt rất mừng vì đã nghe danh tiếng Ngài và ước ao xem Ngài làm phép lạ. 9Hê-rốt hỏi Chúa Giê-xu nhiều câu nhưng Chúa Giê-xu không trả lời. 10Trong lúc đó, các thầy trưởng tế và thầy dạy luật đều gay gắt buộc tội Ngài. 11Vua Hê-rốt và bọn lính tỏ vẻ khinh bỉ và bắt đầu chế giễu Chúa Giê-xu. Họ mặc cho Ngài một chiếc áo sặc sỡ rồi giải Ngài về cho Phi-lát. 12(Trước kia, Hê-rốt và Phi-lát thù ghét nhau, nhưng hôm đó trở thành bạn hữu.)

13Phi-lát cho gọi các thầy trưởng tế, các nhà lãnh đạo, và dân chúng họp lại, 14rồi tuyên bố: “Các ông bắt giải và tố cáo người này về tội phản nghịch, xúi dân làm loạn. Trước mặt các ông, ta đã tra xét tỉ mỉ các lời tố cáo đó nhưng đương sự thật vô tội. 15Vua Hê-rốt cũng không buộc tội được, nên trao trả đương sự về đây. Như thế, người này không làm gì đáng tội tử hình cả. 16Vì vậy, ta sẽ đánh đòn rồi trả tự do.”23:16 Vài bản cổ thêm câu 17: Theo thông lệ, mỗi kỳ lễ Vượt Qua, Phi-lát ân xá một tù nhân

18Nhưng dân chúng đồng thanh kêu gào: “Xử tử nó đi và tha Ba-ra-ba cho chúng tôi!” 19(Ba-ra-ba đang bị tù vì giết người và nổi loạn tại Giê-ru-sa-lem.) 20Phi-lát muốn tha Chúa Giê-xu nên tìm cách khuyên giải họ. 21Nhưng họ cứ la hét: “Đóng đinh nó trên cây thập tự!”

22Phi-lát hỏi lần thứ ba: “Tại sao? Người ấy có tội gì đâu? Ta không thấy tội gì đáng xử tử cả. Để ta sai đánh đòn rồi thả ra.”

23Nhưng dân chúng lớn tiếng gào thét, khăng khăng đòi xử tử Chúa Giê-xu. Cuối cùng, tiếng gào thét của họ thắng thế. 24Phi-lát đành tuyên án tử hình Chúa Giê-xu theo lời họ yêu cầu. 25Cũng thể theo ý họ, Phi-lát phóng thích Ba-ra-ba, người đang ngồi tù vì nổi loạn và giết người. Rồi ông giao Chúa Giê-xu cho họ hành hình theo ý muốn.

Sự Đóng Đinh

26Trên đường giải Chúa Giê-xu ra pháp trường, họ gặp Si-môn, người xứ Ly-bi23:26 Sy-ren, thuộc miền bắc Phi châu vừa từ thôn quê lên Giê-ru-sa-lem, liền bắt anh vác cây thập tự cho Chúa Giê-xu. 27Một đoàn dân rất đông kéo theo sau, nhiều phụ nữ vừa đi vừa than khóc. 28Nhưng Chúa Giê-xu quay lại và phán với họ: “Con gái Giê-ru-sa-lem, đừng than khóc Ta, nhưng hãy khóc cho bản thân và con cái mình! 29Vì sắp đến ngày con cái bị coi là điều bất hạnh. Người ta sẽ bảo nhau: ‘Phước cho phụ nữ chẳng từng thai nghén, chẳng phải lo bú mớm cho con.’ 30Người ta sẽ cầu xin núi: ‘Hãy ngã lên chúng tôi,’ và nài xin các đồi: ‘Hãy chôn chúng tôi.’23:30 Ôsê 10:8 31Vì nếu họ đối xử với Ta là Cây Hằng Sống thế này, số phận các bà sẽ ra sao?”

32Hai tử tội cũng bị giải ra pháp trường với Chúa. 33Đến ngọn đồi Sọ, họ đóng đinh Chúa và hai tử tội trên cây thập tự, một tên bên phải và một tên bên trái Ngài.

34Chúa Giê-xu cầu nguyện: “Thưa Cha, xin tha tội cho họ, vì họ không biết mình làm điều gì.” Rồi bọn lính gieo súc sắc chia nhau bộ áo của Ngài.

35Dân chúng đứng quanh đưa mắt nhìn. Các cấp lãnh đạo Do Thái chế nhạo Ngài: “Nó chỉ giỏi cứu người khác! Nếu nó đúng là Đấng Mết-si-a của Đức Chúa Trời, Đấng Được Lựa Chọn thì phải tự giải cứu đi chứ!” 36Bọn lính cũng giễu cợt Chúa, đưa rượu chua cho Ngài uống 37và mỉa mai: “Nếu anh là Vua người Do Thái, sao không tự cứu thoát?” 38Phía trên đầu Ngài, có treo tấm bảng ghi mấy chữ: “Đây là Vua người Do Thái.”

39Một tử tội bị đóng đinh bên cạnh cũng nhiếc móc Chúa: “Anh không phải là Đấng Mết-si-a sao? Hãy tự giải thoát và cứu bọn tôi với!”

40Nhưng tên kia trách nó: “Anh không sợ Đức Chúa Trời sao? 41Mặc dù chịu chung một bản án tử hình, nhưng anh và tôi đền tội thật xứng đáng; còn Người này có tội gì đâu?” 42Rồi anh quay lại: “Thưa Chúa Giê-xu, khi về Nước Chúa, xin nhớ đến con!”

43Chúa Giê-xu đáp: “Ta hứa chắc chắn, hôm nay con sẽ ở với Ta trong thiên đàng!”

Cái Chết của Chúa Giê-xu

44Khoảng giữa trưa, mặt trời không chiếu sáng nữa, bóng tối bao trùm khắp đất cho đến ba giờ chiều. 45Mặt trời trở nên tối. Bức màn trong Đền Thờ thình lình bị xé làm đôi. 46Chúa Giê-xu kêu lớn: “Thưa Cha, Con xin giao thác linh hồn Con trong tay Cha!” Nói xong, Ngài tắt thở.

47Viên đại đội trưởng La Mã thấy cảnh tượng ấy liền ngợi tôn Đức Chúa Trời và nhìn nhận: “Chắc chắn, Người này là vô tội!” 48Dân chúng đi xem cuộc hành hình đều đấm ngực ra về. 49Những người quen biết Chúa Giê-xu và nhóm phụ nữ đã theo Ngài từ xứ Ga-li-lê, đều đứng xa mà nhìn.

An Táng Chúa Giê-xu

50Có một người đạo đức và công chính tên Giô-sép. Ông là thành viên trong hội đồng quốc gia, 51nhưng ông không tán thành quyết định và hành động của những người lãnh đạo tôn giáo. Ông là người A-ri-ma-thê, xứ Giu-đê, và ông vẫn trông đợi Nước của Đức Chúa Trời xuất hiện. 52Ông đến xin Phi-lát cho lãnh xác Chúa Giê-xu. 53Ông hạ xác Chúa xuống, lấy một cuộn vải gai khâm liệm, rồi đặt vào huyệt đá đục sẵn trong sườn núi, chưa hề chôn ai. 54Hôm ấy nhằm chiều thứ Sáu, ngày chuẩn bị, và sắp đến ngày Sa-bát.

55Nhóm phụ nữ theo Chúa từ xứ Ga-li-lê cũng chứng kiến việc chôn cất và biết ngôi mộ Chúa 56Họ trở về nhà sửa soạn các loại hương liệu và dầu thơm để ướp xác Chúa. Hôm sau nhằm ngày Sa-bát, họ nghỉ ngơi theo luật lệ.