約書亞記 17 – CCBT & VCB

Chinese Contemporary Bible (Traditional)

約書亞記 17:1-18

1以下是約瑟的長子瑪拿西支派分到的土地:瑪拿西的長子、基列的父親瑪吉是個戰士,因此分到了基列巴珊兩地。 2瑪拿西其他的子孫也按宗族分到了土地,他們屬於亞比以謝希勒亞斯列示劍希弗示米大宗族。這些男子按宗族都是約瑟的兒子瑪拿西的後代。 3瑪拿西的玄孫、瑪吉的曾孫、基列的孫子、希弗的兒子西羅非哈沒有兒子,只有五個女兒,名叫瑪拉挪阿曷拉密迦得撒4她們來見祭司以利亞撒的兒子約書亞和各首領,說:「耶和華曾經吩咐摩西在我們親族中分給我們產業。」約書亞便照耶和華的吩咐,讓她們在叔伯中也分到產業。 5除了約旦河東的基列巴珊兩地以外,瑪拿西人還分到十塊土地, 6因為在瑪拿西的後代中,女性也分到了產業。瑪拿西其他的子孫分到基列地區。

7瑪拿西支派分到的產業從亞設開始,到示劍東面的密米他,再向南到隱·他普亞人居住的地方。 8他普亞地屬於瑪拿西,但在瑪拿西邊界上的他普亞城屬於以法蓮的子孫。 9邊界繼續向南到加拿河,在河南側瑪拿西境內的城邑都歸以法蓮瑪拿西的邊界沿著加拿河北側直到地中海。 10這樣,南面歸以法蓮,北面歸瑪拿西,西部邊界是地中海,北接亞設,東鄰以薩迦11以薩迦亞設境內,瑪拿西擁有伯·善以伯蓮多珥隱·多珥他納米吉多及其附近的鄉村。 12可是,瑪拿西人沒能把這些城邑的迦南人趕走,因為他們執意不肯離開。 13以色列人國勢強盛的時候,就讓迦南人服勞役,但始終沒有把他們完全趕走。

14約瑟的子孫對約書亞說:「耶和華賜福給我們,使我們人口眾多,為什麼你只讓我們抽一支籤,分一份產業呢?」 15約書亞對他們說:「如果你們人口眾多,認為以法蓮山區窄小,你們可以到比利洗人和利乏音人居住的地方開闢林區。」 16他們答道:「那些地方不夠我們住,何況住在伯·善一帶和耶斯列平原的迦南人都有鐵戰車。」 17約書亞約瑟的子孫以法蓮人和瑪拿西人說:「你們人口眾多,勢力強大,不應只得一籤之地, 18山區也要分給你們,雖然全是森林,但可以開闢土地,使整個地區歸你們。雖然迦南人強盛,有鐵戰車,但你們能夠趕走他們。」

Vietnamese Contemporary Bible

Giô-suê 17:1-18

Phần Đất Chia cho Ma-na-se Ở Phía Tây

1Phần đất của đại tộc Ma-na-se (con trưởng nam của Giô-sép) được phân chia như sau: Họ Ma-ki, con trưởng nam của Ma-na-se, cha của Ga-la-át và là một chiến sĩ, lãnh đất Ga-la-át và Ba-san. 2Các họ còn lại của đại tộc này gồm có A-bi-ê-xe, Hê-léc, Ách-ri-ên, Si-chem, Hê-phe, và Sê-mi-đa cũng lãnh phần đất mình. Đó là các con trai của Ma-na-se, cháu Giô-sép.

3Riêng trường hợp của Xê-lô-phát, con Hê-phe, cháu Ga-la-át, chắt Ma-ki, chít Ma-na-se, ông này không có con trai, chỉ sinh được năm cô con gái: Mách-la, Nô-a, Hốt-la, Minh-ca, và Thiệt-sa. 4Các cô này đến gặp Thầy Tế lễ Ê-lê-a-sa, Giô-suê con trai Nun, và các nhà lãnh đạo Ít-ra-ên, thưa rằng: “Chúa Hằng Hữu có phán dặn Môi-se cho chúng tôi một phần đất đồng đều cũng như các anh em khác.”

Và họ lãnh được phần đất mình theo lệnh của Chúa Hằng Hữu. 5Có mười phần đất được chia cho đại tộc Ma-na-se, ngoài Ga-la-át và Ba-san phía đông Sông Giô-đan, 6vì các con gái của đại tộc Ma-na-se cũng được nhận phần đất như các con trai. Xứ Ga-la-át thuộc về các con cháu khác của Ma-na-se.

7Biên giới phía bắc của Ma-na-se chạy từ A-se đến Mít-mê-thát ở phía đông Si-chem, rồi chạy về phía nam cho đến đất của người Tháp-bu-a. 8Đất Tháp-bu-a thuộc đại tộc Ma-na-se, nhưng thành Tháp-bu-a ở biên giới lại thuộc về đại tộc Ép-ra-im. 9Biên giới tiếp tục xuống cho đến Suối Ca-na, (trong số các thành Ma-na-se ở phía nam của suối này, có các thành thuộc về đại tộc Ép-ra-im) chạy lên phía bắc của suối này rồi chấm dứt ở biển. 10Đất phía nam sông thuộc về Ép-ra-im, phía bắc thuộc Ma-na-se. Đất Ma-na-se còn giáp bờ Biển Lớn, đất A-se ở phía bắc và đất Y-sa-ca ở phía đông.

11Ngoài ra, trong đất Y-sa-ca và A-se, người Ma-na-se lại được thêm các thành Bết-sê-an, Íp-lê-am, Na-phát và các thôn ấp phụ cận của các thành này; người Đô-rơ, Ên-đô-rơ, Tha-a-nác, Mê-ghi-đô và các thôn ấp của họ.

12Nhưng con cháu Ma-na-se không đuổi nổi các dân này, không chiếm được các thành trên nên dân Ca-na-an cứ ở trong xứ đó. 13Về sau, khi người Ít-ra-ên hùng mạnh hơn, họ bắt người Ca-na-an làm nô dịch cho mình, chứ vẫn không đuổi đi.

14Con cháu Giô-sép đến thưa với Giô-suê: “Chúng tôi là một dân đông vì Chúa Hằng Hữu ban phước cho chúng tôi. Vậy tại sao chúng tôi chỉ được có một phần đất thôi?”

15Giô-suê đáp: “Nếu anh em có đông người, miền đồi núi Ép-ra-im không đủ chỗ sống, sao anh em không đi khai phá rừng của người Phê-rết và Rê-pha-im?”

16Con cháu Giô-sép trả lời: “Miền đồi núi thì hẹp, còn miền đồng bằng thì đầy người Ca-na-an hùng mạnh; ở Bết-sê-an và thung lũng Gít-rê-ên họ có cả xe sắt!”

17Giô-suê nói với nhà Giô-sép, tức là Ép-ra-im và Ma-na-se rằng: “Đúng đó, đông đúc và hùng cường như anh em không thể chỉ có một phần đất được. 18Anh em sẽ có cả miền rừng núi nữa. Dù người Ca-na-an có xe sắt và mạnh đến đâu, anh em cũng sẽ đuổi họ đi, chiếm toàn miền ấy.”