诗篇 78 – CCB & VCB

Chinese Contemporary Bible (Simplified)

诗篇 78:1-72

第 78 篇

上帝引导祂的子民

亚萨的训诲诗。

1我的百姓啊!

你们要听我的教导,

侧耳倾听我的话。

2我要开口讲比喻,

道出古时的奥秘,

3是我们所闻所知、世代流传下来的事。

4我们不要在子孙面前隐瞒事实,

要把耶和华当受称颂的作为、

祂的权能和所行的奇事告诉下一代。

5因为祂为雅各制定法度,

以色列设立律法,

又吩咐我们的祖先把这些律法传给儿女,

6好让他们也照样教导自己的子孙后代,

世代相传。

7这样,他们就会信靠上帝,

遵行祂的命令,

不忘记祂的作为;

8也不会像自己的祖先那样顽梗叛逆,

对上帝不忠,心怀二意。

9以法莲人备上了弓箭,

却临阵逃命。

10他们不遵守上帝的约,

拒绝遵行祂的律法。

11他们忘记了祂的作为,

忘记了祂为他们所行的奇事。

12祂曾在埃及,在琐安当着他们祖先的面行神迹。

13祂把海水分开,

带领他们安然渡过;

祂使海水堆起如墙壁。

14祂白天以云柱带领他们,

晚上用火柱引导他们。

15祂在旷野劈开磐石,

供应他们丰沛的水源。

16祂使水从磐石中滚滚流出,

如滔滔江河。

17然而,他们仍旧犯罪,

在旷野反叛至高的上帝。

18他们顽梗地试探上帝,

索要他们想吃的食物。

19他们抱怨上帝,说:

“难道上帝可以在旷野摆宴席吗?

20祂击打磐石,

水就涌出,流淌成河,

但祂能赐给我们——祂的子民食物和肉吗?”

21耶和华听后大怒,

祂的怒火烧向雅各

祂的怒气撒向以色列

22因为他们不相信上帝,也不信靠祂的拯救。

23祂向穹苍发出命令,

又打开天门,

24降下吗哪给他们吃,赐下天粮。

25他们吃了天使的食物,

上帝赐给他们丰富的食物。

26祂使空中刮起东风,

用大能引来南风,

27使飞鸟像雨点一般降在他们当中,多如尘埃,

使他们有多如海沙的肉吃。

28祂使飞鸟降落在他们营中的帐篷周围,

29让他们尽情地吃,

遂了他们的心愿。

30但是,他们还没有吃完,

肉还在口中的时候,

31上帝就向他们发怒,

杀掉了他们当中最强壮的,

消灭了以色列的青年。

32即使如此,

他们依旧犯罪,

不相信上帝奇妙的作为。

33所以上帝使他们虚度一生,

让他们的岁月充满恐惧。

34直到上帝击杀他们的时候,

他们才回转,诚心寻求上帝。

35他们才想起上帝是他们的磐石,

至高的上帝是他们的救赎主。

36他们却虚情假意,满口谎言。

37他们不忠于祂,

也不信守祂的约。

38但上帝充满怜悯,

赦免了他们的罪,

没有毁灭他们。

祂多次收住怒气,

没有完全发出祂的烈怒。

39祂顾念他们不过是血肉之躯,

像一阵风转眼消逝。

40他们在旷野屡屡反叛祂,

使祂伤心。

41他们再三试探上帝,

以色列的圣者发怒。

42他们忘记了祂的大能,

忘记了祂救他们脱离压迫的日子,

43也忘记了祂在埃及所行的神迹,

琐安的田野所行的奇事。

44祂曾使江河溪流变成血,

以致无人能喝。

45祂曾使成群的苍蝇吞没他们,

使青蛙毁灭他们。

46祂将他们的五谷赏给蚱蜢,

让蝗虫吃尽他们的收成。

47祂用冰雹毁坏他们的葡萄树,

用严霜毁坏他们的无花果树,

48又用冰雹毁灭他们的牛群,

用闪电毁灭他们的牲畜。

49祂把怒火、烈怒、愤恨和祸患倾倒在他们身上,

遣下一群降灾的天使。

50祂的怒气尽发,

使他们被瘟疫吞噬,难逃一死。

51祂击杀了埃及人所有的长子,

就是帐篷中头生的儿子。

52祂领出自己的子民,

好像领出羊群,

引领他们经过旷野,

53使他们一路平安,免受惊吓,

大海却淹没了他们的仇敌。

54祂带领自己的子民来到圣地的边界,

来到祂亲手为他们预备的山区,

55从他们面前赶出外族人,

把外族人的土地分给他们,

作为他们的产业,

使以色列各支派安顿下来。

56可是,他们仍旧试探上帝,

反叛至高者,不遵行祂的法度。

57他们跟祖先一样背信弃义,

像断弓一样毫不可靠。

58他们建造丘坛,惹祂发怒;

他们竖起神像,令祂愤怒。

59上帝知道了他们的恶行,

怒不可遏,

彻底弃绝了以色列人。

60祂离弃了设在示罗的圣幕,

就是祂在人间的居所。

61祂任凭自己的约柜被人掳去,

让自己的荣耀落在敌人手中。

62祂使自己的子民被刀剑杀戮,

向自己的产业大发怒气。

63青年被烈火吞噬,

少女无法婚嫁。

64祭司丧身刀下,

寡妇无法哭丧。

65那时,主像从睡眠中醒来,

又如酒后醒来的勇士。

66祂击退仇敌,

叫他们永远蒙羞。

67祂丢弃了约瑟的子孙,

没有拣选以法莲支派。

68祂拣选了犹大支派,

祂所喜爱的锡安山。

69祂为自己建造高耸的圣所,

使它像大地一样长存。

70祂拣选了祂的仆人大卫

把他从羊圈中召来,

71让他离开牧羊的生活,

去牧养祂的子民雅各的后裔,

牧养祂的产业以色列

72于是,大卫以正直的心牧养他们,

用灵巧的手带领他们。

Vietnamese Contemporary Bible

Thi Thiên 78:1-72

Thi Thiên 78

Chúa Hướng Dẫn Dân Chúa Dù Họ Bất Trung

(Giáo huấn ca của A-sáp)

1Dân ta hỡi, hãy nghe lời ta dạy.

Hãy mở tai lưu ý lời ta,

2vì ta sẽ nói về các ẩn dụ.

Ta sẽ dạy về những điều giấu kín từ xưa—

3những bài học dân ta đã nghe biết,

do tổ phụ truyền dạy chúng ta.

4Chúng ta sẽ không giấu sự thật này với con cháu;

nhưng sẽ nói cho thế hệ sau

về những việc vinh quang của Chúa Hằng Hữu,

về quyền năng và những phép lạ Ngài đã làm.

5Chúa ban hành luật pháp cho Gia-cốp;

Ngài ban truyền chỉ thị cho Ít-ra-ên.

Chúa ra lệnh cho tổ phụ chúng ta

truyền dạy mọi điều cho con cháu,

6để các thế hệ mai sau biết đến—

tức con cháu sẽ sinh ra—

sẽ học hỏi và dạy lại cho dòng dõi họ.

7Theo cách ấy, mọi thế hệ sẽ tin cậy Đức Chúa Trời,

ghi nhớ công tác vĩ đại Ngài làm,

và vâng giữ mệnh lệnh Ngài mãi mãi.

8Để họ sẽ không như tổ tiên họ—

cứng đầu, phản nghịch, và bất trung,

không chịu đặt lòng tin cậy Đức Chúa Trời.

9Các lính chiến Ép-ra-im trang bị cung tên,

đã chạy trốn trong ngày chinh chiến.

10Họ không giữ giao ước với Đức Chúa Trời

và không chịu tuân theo luật pháp Chúa.

11Họ đã quên các công việc Ngài làm—

là những phép lạ họ thấy Ngài thực hiện,

12những phép lạ Ngài đã làm cho tổ phụ họ,

trên đồng bằng Xô-an, xứ Ai Cập.

13Chúa rạch đôi biển cả, dẫn họ đi qua,

làm cho nước dựng lên như thành vách.

14Ban ngày, Chúa dìu dắt họ qua trụ mây,

suốt đêm, trụ lửa tỏa ánh sáng soi đường.

15Chúa chẻ vầng đá giữa hoang mạc,

ban cho họ dòng nước ngọt từ vực sâu.

16Chúa cho suối phun ra từ tảng đá,

khiến nước chảy cuồn cuộn như dòng sông!

17Nhưng họ tiếp tục phạm tội cùng Chúa,

giữa hoang mạc, họ nổi loạn chống Đấng Chí Cao.

18Lòng ngang bướng, họ cố tình thử Đức Chúa Trời,

đòi món ăn theo dục vọng trần gian.

19Họ nói nghịch, thách thức Đức Chúa Trời rằng:

“Đức Chúa Trời không thể ban thức ăn trong hoang mạc.

20Phải, Chúa có thể đập vầng đá cho nước trào tuôn

nhưng Ngài không thể ban dân Ngài bánh và thịt.”

21Chúa Hằng Hữu nghe lời ấy liền nổi giận,

Lửa thịnh nộ của Ngài hình phạt nhà Gia-cốp.

Phải, Ngài trút đổ cơn giận trên nhà Ít-ra-ên,

22vì họ không đặt niềm tin nơi Đức Chúa Trời,

không tin vào quyền giải cứu của Ngài.

23Nhưng Chúa ra lệnh bầu trời mở ra,

Ngài mở toang các cửa trên trời.

24Chúa ban mưa ma-na xuống cho họ ăn.

Ngài ban bánh cho họ từ trời.

25Họ được ăn thực phẩm thiên thần!

Đức Chúa Trời cho họ ăn no nê.

26Chúa cũng cho gió đông thổi tới,

và dùng quyền năng khuấy động gió nam.

27Đem chim cút xuống cho dân,

nhiều như cát trải trên bờ biển.

28Đàn chim sà xuống giữa trại quân,

rơi rào rào quanh các lều trại.

29Dân ăn uống thỏa thuê.

Chúa đã cho họ tùy sở thích.

30Nhưng trước khi họ thỏa mãn ham mê,

trong khi miệng vẫn còn đầy thịt,

31thì cơn thịnh nộ Đức Chúa Trời nổi lên,

Ngài giết những người mập béo nhất.

Ngài triệt hạ các trai tráng Ít-ra-ên.

32Thế mà họ vẫn cứ phạm tội.

Hoài nghi các phép lạ Ngài.

33Nên Chúa làm ngày của họ sút giảm,

và trải qua những năm tháng kinh hoàng.

34Cho đến khi bị Đức Chúa Trời hình phạt,

họ mới quay đầu tìm kiếm Chúa.

Họ ăn năn và bước theo Đức Chúa Trời.

35Rồi họ nhớ Đức Chúa Trời là Vầng Đá,

là Đức Chúa Trời Chí Cao là Đấng cứu chuộc mình.

36Nhưng họ mở miệng nịnh hót Chúa;

và uốn lưỡi dối gạt Ngài.

37Lòng họ chẳng ngay thật với Chúa,

Họ cũng không vâng giữ giao ước với Ngài.

38Nhưng Chúa vẫn thương xót và tha thứ tội họ

và Ngài không tuyệt diệt họ tất cả.

Bao lần Chúa dằn cơn thịnh nộ,

và đã không buông lỏng sự giận mình.

39Vì Chúa nhớ rằng họ là người phàm,

như hơi thở thoáng qua, không bao giờ trở lại.

40Ôi, bao lần họ nổi loạn trong hoang mạc,

và làm buồn lòng Ngài giữa đồng hoang.

41Họ dại dột thử sự nhẫn nại của Đức Chúa Trời,

và trêu chọc Đấng Thánh của Ít-ra-ên.

42Họ quên bàn tay quyền năng Chúa,

và ngày Chúa giải thoát khỏi quân thù.

43Họ đã quên Chúa làm các phép lạ ở Ai Cập,

và các việc diệu kỳ ở đồng bằng Xô-an.

44Ngài đã biến nước sông ra máu

nên các dòng nước không còn uống được.

45Chúa sai vô số ruồi nhặng cắn họ,

và ếch nhái bò lên, phá hoại.

46Chúa bỏ mùa màng họ cho sâu cắn;

và hoa lợi cho cào cào.

47Chúa phá vườn nho bằng mưa đá

và cây sung bằng tuyết giá.

48Ngài để mưa đá giết hại bầy súc vật,

sấm sét đốt chết các bầy chiên.

49Chúa đổ trút trên họ cơn giận—

tất cả thịnh nộ, bất mãn, và hoạn nạn.

Chúa sai đến với họ

một đoàn thiên binh hủy diệt.

50Chúa mở đường cho cơn giận Ngài;

không cho người Ai Cập được sống

nhưng nạp mạng họ cho dịch bệnh.

51Chúa đánh hạ các trưởng nam Ai Cập,

là tinh hoa sức mạnh của Cham.

52Nhưng Chúa hướng dẫn dân Ngài như đàn chiên,

dìu dắt họ an toàn giữa hoang mạc.

53Chúa phù trì, bảo vệ nên họ không sợ gì;

còn nước biển vùi dập quân thù nghịch.

54Chúa đưa họ vào bờ cõi thánh,

đến vùng đồi núi Ngài dành cho họ.

55Chúa đuổi các sắc dân trong xứ;

bắt thăm chia đất cho đoàn dân.

Cho các đại tộc Ít-ra-ên vào trong trại của mình.

56Nhưng họ lại nổi loạn, thử Đức Chúa Trời Chí Cao.

Họ không vâng giữ luật pháp Ngài.

57Họ phản bội, tráo trở như tổ phụ.

Gian tà như mũi tên cong.

58Họ xây đền miếu, chọc giận Đức Chúa Trời;

và thờ thần tượng làm cho Ngài ghen tức.

59Trước những việc chướng tai gai mắt,

Đức Chúa Trời khước từ, loại bỏ Ít-ra-ên,

60Chúa lìa bỏ nơi ngự Ngài ở Si-lô,

là Đền Tạm của Ngài giữa loài người.

61Chúa cho phép quân thù chiếm Hòm Giao Ước;

vinh quang Ngài bị giao vào tay kẻ thù.

62Chúa để cho dân Ngài bị quân thù chém giết,

vì Ngài nổi giận với dân Ngài—là dân Ngài tuyển chọn.

63Những trai trẻ của họ bị lửa thiêu đốt,

các thiếu nữ không còn được nghe hát mừng hôn lễ.

64Các thầy tế lễ bị gươm đâm,

các quả phụ không được quyền than khóc.

65Thế rồi như người ngủ, Chúa thức dậy,

và như người say tỉnh dậy.

66Ngài đánh bật quân thù ra khỏi bờ cõi,

sỉ nhục địch quân đến đời đời.

67Nhưng Chúa khước từ dòng dõi Giô-sép;

Ngài không chấp nhận đại tộc Ép-ra-im.

68Nhưng Ngài chọn đại tộc Giu-đa

và Núi Si-ôn mà Ngài yêu mến.

69Chúa xây cất nơi thánh Ngài trên núi cao,

nhà Ngài lập nền vững vàng trên đất.

70Chúa chọn Đa-vít làm đầy tớ,

gọi ông từ các chuồng chiên,

71Ngài đem ông ra khỏi nơi bầy chiên được chăm sóc,

Ngài đặt ông chăn giữ nhà Gia-cốp—

Ít-ra-ên là cơ nghiệp của Đức Chúa Trời.

72Ông chăn giữ dân cách thanh liêm, chính trực

và khôn khéo lãnh đạo dân của Ngài.