约翰福音 9 – CCB & VCB

Chinese Contemporary Bible (Simplified)

约翰福音 9:1-41

医治盲人

1耶稣在路上看见一个生来失明的人。 2门徒问耶稣:“老师,这个人生下来便双目失明,是因为他犯了罪呢,还是他父母犯了罪呢?”

3耶稣说:“不是他犯了罪,也不是他父母犯了罪,而是要在他身上彰显上帝的作为。 4趁着白天,我们必须做差我来者的工作,黑夜一到,就没有人能工作了。 5我在世上的时候,是世界的光。”

6耶稣讲完后,便吐唾沫在地上,用唾沫和泥抹在那盲人的眼睛上, 7对他说:“到西罗亚池去洗洗!”西罗亚是“奉差遣”的意思。那盲人照着去做,回来的时候已经能看见了。

8他的邻居和从前见他讨饭的人说:“他不是那个常在这里讨饭的人吗?”

9有人说:“是他。”有人说:“不是他,只是长得像他。”

他自己说:“我就是那个人。”

10他们问:“你的眼睛是怎么好的?”

11他回答说:“有一位叫耶稣的人和泥抹我的眼睛,叫我到西罗亚池子去洗。我照着去做,眼睛就能看见了。”

12他们问:“那个人现在在哪里?”他说:“我不知道。”

盘问复明的盲人

13他们就把这个从前失明的人带到法利赛人那里。 14耶稣和泥开他眼睛的那天是安息日。 15法利赛人也查问他的眼睛是怎么复明的。盲人便对他们说:“祂把泥抹在我的眼睛上,我去一洗,眼睛就看见了。”

16有些法利赛人说:“那个人不是从上帝那里来的,因为祂不守安息日。”有些人却说:“如果祂是个罪人,又怎能行这样的神迹呢?”他们就争论起来。

17于是,他们又问那个盲人:“既然祂开了你的眼睛,你认为祂是什么人?”

他说:“祂是先知。”

18犹太人不相信他以前是瞎眼的,现在能看见了,便叫来他的父母, 19问他们:“这是你们的儿子吗?你们不是说他生来就瞎眼吗?怎么现在能看见了?”

20他父母回答说:“我们知道他是我们的儿子,生来双目失明。 21至于他现在怎么能看见了,我们就不知道了。是谁医好了他,我们也不知道。他现在已经长大成人,你们可以去问他,他自己可以回答。”

22他父母因为害怕那些犹太人,所以才这样说,因为那些犹太人早就商量好了,谁承认耶稣是基督,就把他赶出会堂。 23因此他父母才说他已经长大成人,叫他们去问他。

24法利赛人又把那个从前失明的人叫来,对他说:“你应该把荣耀归给上帝9:24 这是古时叫人在上帝面前起誓说实话的惯用语,参见约书亚记7:19!我们知道那个人是罪人。”

25他说:“祂是不是罪人,我不知道;我只知道从前我是瞎眼的,现在能看见了。”

26他们就问他:“祂向你做了些什么?祂是怎样医好你眼睛的?”

27他回答说:“我已经告诉过你们了,你们不听,现在又问,难道你们也想做祂的门徒吗?”

28他们就骂他:“你才是祂的门徒!我们是摩西的门徒。 29我们知道上帝曾对摩西讲话,至于这个人,我们不知道祂是从哪里来的。”

30那人说:“祂开了我的眼睛,你们竟不知道祂从哪里来,真是奇怪。 31我们知道上帝不听罪人的祷告,只听那些敬拜祂、遵行祂旨意者的祷告。 32从创世以来,从未听过有人能把天生失明的人医好。 33如果这个人不是从上帝那里来的,就什么也不能做。”

34法利赛人斥责他:“你这生来就深陷罪中的家伙,居然敢教导我们!”于是把他赶了出去。

35耶稣听说了这事,后来祂找到这个人,对他说:“你信上帝的儿子吗?”

36他说:“先生,谁是上帝的儿子?我要信祂。”

37耶稣说:“你已经看见祂了,现在跟你说话的就是祂。”

38他说:“主啊!我信!”他就敬拜耶稣。

39耶稣说:“我为了审判来到这世界,使瞎眼的可以看见,使看得见的反成了瞎眼的。”

40有些跟祂在一起的法利赛人听了这句话,就问:“难道我们也瞎了眼吗?”

41耶稣说:“如果你们是瞎眼的,就没有罪了。但现在你们自称看得见,所以你们的罪还在。”

Vietnamese Contemporary Bible

Giăng 9:1-41

Chúa Giê-xu Chữa Lành Người Khiếm Thị từ lúc Sơ Sinh

1Đang đi, Chúa Giê-xu gặp một người khiếm thị từ lúc sơ sinh. 2Các môn đệ hỏi Chúa: “Thưa Thầy, vì tội của ai mà anh này từ lúc mới sinh đã mù lòa như thế? Tội của anh hay của cha mẹ anh?”

3Chúa Giê-xu đáp: “Không phải vì tội của ai cả! Đức Chúa Trời muốn dùng anh này để chứng tỏ quyền năng siêu việt của Ngài. 4Khi còn ban ngày Ta phải làm những việc Cha Ta giao thác; trong đêm tối không còn cơ hội làm việc nữa. 5Khi còn ở trần gian, Ta là Nguồn Sáng cho nhân loại.”

6Nói xong Chúa nhổ nước bọt xuống đất, hòa bùn thoa vào mắt người khiếm thị. 7Ngài phán: “Hãy xuống ao Si-lô rửa mắt cho sạch” (chữ Si-lô có nghĩa là “được sai đi”). Người khiếm thị đi rửa, trở về liền được sáng mắt!

8Hàng xóm láng giềng và người quen biết anh hành khất khiếm thị đều kinh ngạc hỏi nhau: “Đây có phải là người thường ngồi ăn xin không?” 9Vài người nói chính là anh ấy, người khác lại bảo: “Không phải đâu, chỉ trông giống anh ấy thôi!”

Nhưng người ăn xin lên tiếng xác nhận: “Tôi là người đó!”

10Họ hỏi: “Làm sao mắt anh được lành?”

11Anh đáp: “Một người tên Giê-xu đã hòa bùn xức mắt tôi và bảo tôi đi rửa dưới ao Si-lô. Tôi vâng lời đến đó rửa nên thấy được!”

12Họ lại hỏi: “Ông ấy đâu rồi?”

Anh đáp: “Tôi không biết.”

13Họ dắt anh đến trình các thầy Pha-ri-si, 14vì Chúa Giê-xu hòa bùn mở mắt cho anh nhằm ngày Sa-bát. 15Các thầy Pha-ri-si cũng hỏi anh tại sao mắt được lành. Anh thưa: “Ông ấy thoa bùn vào mắt tôi, tôi rửa đi thì thấy được!”

16Các thầy Pha-ri-si nói: “Ông ấy không phải là người của Đức Chúa Trời, vì không tôn trọng ngày Sa-bát.” Nhưng người khác cãi lại: “Người có tội đâu làm nỗi phép lạ ấy?” Vậy, giữa họ có sự chia rẽ.

17Họ quay lại hỏi anh khiếm thị mới được sáng mắt: “Anh nghĩ thế nào về người đã chữa mắt cho anh?”

Anh thưa: “Tôi nghĩ ông ấy là một tiên tri.”

18Các nhà lãnh đạo Do Thái vẫn không tin chuyện anh khiếm thị được sáng mắt nên gọi cha mẹ anh đến. 19Họ hỏi: “Có phải người này là con ông bà không? Có phải nó bị mù từ lúc mới sinh không? Thế sao bây giờ nó thấy được?”

20Cha mẹ anh đáp: “Nó đúng là con trai chúng tôi, khiếm thị từ lúc mới sinh, 21nhưng chúng tôi không biết tại sao nó thấy được hay ai chữa mắt cho nó. Nó đã khôn lớn có thể trả lời, xin các ông cứ hỏi nó.” 22Cha mẹ anh nói thế vì sợ các cấp lãnh đạo Do Thái, là người đã thông báo sẽ khai trừ khỏi hội đường những ai nhìn nhận Chúa Giê-xu là Đấng Mết-si-a. 23Đó là lý do họ nói: “Nó đã đủ tuổi. Hãy hỏi nó.”

24Một lần nữa, họ gọi người khiếm thị mới được chữa lành đến và nói: “Hãy ca tụng Đức Chúa Trời! Chúng ta biết Giê-xu này là người tội lỗi.”

25Anh đáp: “Tôi không biết ông ấy có tội lỗi hay không, nhưng tôi chỉ biết trước tôi khiếm thị mà nay được sáng!”

26Họ lại hỏi: “Ông ấy làm gì? Chữa mắt anh cách nào?”

27Anh than phiền: “Này! Tôi đã nói rồi. Sao các ông không lưu ý? Các ông muốn nghe lần nữa? Hay các ông muốn làm môn đệ ông ấy?”

28Họ mắng: “Hạng người như mày mới làm môn đệ ông ấy, còn chúng ta là môn đệ Môi-se! 29Chúng ta biết Môi-se được hầu chuyện Đức Chúa Trời, còn người này chúng ta chẳng biết tông tích từ đâu!”

30Anh trả lời: “Lạ lùng chưa! Ông ấy đã mở mắt cho tôi được sáng, mà các ông bảo không biết ai sai ông ấy đến? 31Chúng ta đều biết Đức Chúa Trời không bao giờ nghe lời cầu xin của người tội lỗi, nhưng Ngài chỉ nhậm lời người tôn kính và vâng lời Ngài. 32Xưa nay, chưa bao giờ có ai chữa lành người khiếm thị từ lúc sơ sinh. 33Nếu ông ấy không do Đức Chúa Trời sai đến thì làm việc này sao được?”

34Họ bực tức mắng: “Mày mới sinh ra tội lỗi đã đầy mình, còn muốn lên mặt dạy đời sao?” Rồi anh bị họ trục xuất khỏi hội đường.

Tâm Linh Mù Quáng

35Chúa Giê-xu nghe tin liền tìm anh hỏi: “Anh có tin Con Người9:35 “Con Người” là danh xưng Chúa Giê-xu chỉ về Ngài không?”

36Anh đáp: “Thưa, Người ấy là ai? Xin ông cho biết để tôi tin.”

37Chúa Giê-xu đáp: “Anh đã gặp Người ấy và Người đang nói chuyện với anh đây!”

38Anh cung kính: “Thưa Chúa, con tin!” rồi quỳ xuống thờ lạy Chúa Giê-xu.

39Chúa Giê-xu dạy: “Ta xuống trần gian để phán xét, giúp người mù được sáng, và cho người sáng biết họ đang mù.”

40Mấy thầy Pha-ri-si đứng gần nghe câu ấy, liền chất vấn: “Thầy bảo chúng tôi mù sao?”

41Chúa Giê-xu đáp: “Nếu các ông biết mình mù thì được khỏi tội. Nhưng các ông cứ cho mình sáng nên tội vẫn còn.”