Судьи 6 – CARS & VCB

Священное Писание

Судьи 6:1-40

Исраил в руках мадианитян

1Исраильтяне вновь стали творить зло в глазах Вечного, и Он на семь лет отдал их в руки мадианитян. 2Мадианитяне так угнетали их, что исраильтяне стали делать себе укрытия и укрепления в горных расселинах и пещерах. 3Всякий раз, когда исраильтяне сеяли, мадианитяне, амаликитяне и другие восточные народы вторгались в страну. 4Они разбивали у них на земле свои лагеря, губили урожай до самой Газы и не оставляли Исраилу ни пропитания, ни овец, ни волов, ни ослов. 5Они являлись со своим скотом и шатрами, словно стаи саранчи. Людей и верблюдов было без счёта, они вторгались в страну, чтобы опустошать её. 6Исраильтяне так обнищали из-за мадианитян, что воззвали к Вечному о помощи.

7Когда исраильтяне воззвали к Вечному из-за мадианитян, 8Он послал им пророка, который сказал:

– Так говорит Вечный, Бог Исраила: «Я вывел вас из Египта, из земли рабства. 9Я избавил вас от власти египтян и от руки всех ваших притеснителей. Я прогнал их от вас и отдал вам их землю. 10Я сказал вам: „Я Вечный, ваш Бог, не чтите богов аморреев, в земле которых вы живёте“. Но вы не послушались Меня».

Ангел Вечного приходит к Гедеону

11Ангел Вечного пришёл и сел в Офре под дубом, который принадлежал авиезериту Иоашу. Его сын Гедеон молотил тогда пшеницу в давильне, чтобы укрыть её от мадианитян. 12Когда Ангел Вечного явился ему, он сказал:

– Вечный с тобой, могучий воин!

13– Но, господин мой, – ответил Гедеон, – если Вечный с нами, то почему же всё это случилось? Где же все Его чудеса, о которых нам рассказывали наши отцы, когда говорили: «Разве Вечный не вывел нас из Египта?» Нет, теперь Вечный оставил нас и отдал в руки мадианитян.

14Тогда Вечный повернулся к нему и сказал:

– Иди и спаси своей силой Исраил от руки Мадиана! Я Сам посылаю тебя.

15– Но, Владыка, – спросил Гедеон, – как мне спасти Исраил? Мой клан самый слабый в роду Манассы, а я самый незначительный в семье.

16Вечный ответил:

– Я буду с тобой, и ты сразишь всех мадианитян, как одного человека.

17Гедеон ответил:

– Если я нашёл у Тебя расположение, то дай мне знак, что это действительно Ты говоришь со мной. 18Пожалуйста, не уходи отсюда, пока я не вернусь и не принесу свой дар и не предложу его Тебе.

Вечный сказал:

– Я буду ждать, пока ты не вернёшься.

19Гедеон пошёл домой, приготовил козлёнка и наделал пресных лепёшек из большой меры6:19 Букв.: «из одной ефы», что равняется 22 л (примерно 14 кг муки). муки. Положив мясо в корзину и налив похлёбку в горшок, он принёс это к Нему под дуб и положил там.

20Ангел Вечного сказал ему:

– Возьми мясо и пресные лепёшки, положи их на эту скалу и вылей похлёбку.

Гедеон сделал это. 21Концом посоха, который был у Него в руке, Ангел Вечного прикоснулся к мясу и пресным лепёшкам. Из скалы вырвалось пламя, которое пожрало мясо и лепёшки. И Ангел Вечного исчез. 22Когда Гедеон понял, что это был Ангел Вечного, он воскликнул:

– О Владыка Вечный! Я видел Ангела Вечного лицом к лицу!

23Но Вечный сказал ему:

– Мир тебе. Не бойся, ты не умрёшь6:22-23 См. Исх. 33:20..

24Гедеон соорудил там жертвенник Вечному, назвав его «Вечный – это мир»6:24 На языке оригинала: «Яхве Шалом».. Он стоит в Офре, в земле клана авиезеритов, и по сегодняшний день.

25В ту же ночь Вечный сказал ему:

– Возьми из стада своего отца второго быка, семилетнего6:25 Существует два толкования о том, почему Гедеон должен был взять именно второго быка: 1) потому что перворождённый бык уже был принесён в жертву по Закону (см. Исх. 13:11-15); 2) Всевышний проявил милость, сохранив роду главного быка-производителя.. Разрушь жертвенник Баала, который принадлежит твоему отцу, и сруби столб Ашеры6:25 Столб Ашеры – культовый символ языческой богини Ашеры., что рядом с ним. 26Сооруди, как должно, жертвенник Вечному, твоему Богу, на вершине этой скалы и на дровах из столба Ашеры, который ты срубишь, принеси во всесожжение второго быка.

27Гедеон взял десять человек из своих слуг и сделал, как сказал ему Вечный. Но из страха перед семьёй и жителями своего города, он сделал это не днём, а ночью.

28Утром, когда жители города встали, жертвенник Баала был разрушен, вместе с ним срублен и столб Ашеры, а второй бык принесён в жертву на новом жертвеннике!

29– Кто это сделал? – спрашивали они друг друга.

Они стали доискиваться, и им сказали:

– Это сделал Гедеон, сын Иоаша.

30– Выведи своего сына, – потребовали у Иоаша горожане. – Он должен умереть, потому что разрушил жертвенник Баала и срубил столб Ашеры, что рядом с ним.

31Но Иоаш ответил окружившей его враждебной толпе:

– Вы собираетесь вступиться за Баала? Вы хотите его спасти? Всякий, кто вступится за него, к утру будет предан смерти! Если Баал и вправду бог, он и сам может защитить себя, если кто-то разрушает его жертвенник.

32С того дня Гедеон («рубящий») стал зваться Иеруб-Баалом («пусть Баал борется»), потому что говорили: «Пусть Баал сам борется с ним», так как он разрушил Баалов жертвенник.

Гедеон разбивает мадианитян

33Все мадианитяне, амаликитяне и другие восточные народы объединили силы, переправились через Иордан и встали станом в долине Изреель. 34Дух Вечного сошёл на Гедеона, он затрубил в рог, и авиезериты собрались, чтобы идти за ним. 35Он послал вестников по всей земле рода Манассы, призывая их к оружию, а также послал к Аширу, Завулону и Неффалиму, и они пришли к нему навстречу.

36Гедеон сказал Всевышнему:

– Если Ты собираешься спасти Исраил моей рукой, как обещал, 37то вот, я разложу на гумне настриженную шерсть. Если роса выпадет только на шерсть, а земля будет сухой, то я буду знать, что Ты спасёшь Исраил моей рукой, как говорил.

38Так и произошло. На следующий день Гедеон встал рано. Он стал выжимать шерсть и выжал из неё столько росы, что её хватило бы на целую чашу.

39Тогда Гедеон сказал Всевышнему:

– Не гневайся на меня. Позволь мне просить ещё лишь раз. Дай мне устроить ещё одно испытание с шерстью. На этот раз пусть шерсть останется сухой, а земля вокруг будет покрыта росой.

40В ту ночь Всевышний сделал это. Сухой осталась только шерсть; вся земля была покрыта росой.

Vietnamese Contemporary Bible

Thẩm Phán 6:1-40

Ghi-đê-ôn Làm Phán Quan Ít-ra-ên

1Thế rồi, người Ít-ra-ên lại phạm tội với Chúa Hằng Hữu. Ngài cho người Ma-đi-an hành hạ họ trong bảy năm. 2Thế lực người Ma-đi-an mạnh quá, nên người Ít-ra-ên phải vào sống trong núi, trong hang, và những nơi kiên cố. 3Khi người Ít-ra-ên đi ra gieo giống, người Ma-đi-an, người A-ma-léc, và các dân ở miền đông kéo lên tấn công. 4Chúng đóng quân ngay tại địa phương và phá hủy mùa màng đến tận Ga-xa, không chừa cho người Ít-ra-ên gì cả, dù lương thực hay súc vật. 5Các dân ấy kéo đến nhiều như châu chấu, mang theo lều trại, bò, ngựa, lạc đà, tàn phá nơi nào họ đi qua. 6Người Ít-ra-ên bị người Ma-đi-an bóc lột đến cùng cực, nên họ kêu xin Chúa Hằng Hữu cứu giúp.

7Vì người Ít-ra-ên kêu cầu Chúa Hằng Hữu về việc người Ma-đi-an, 8nên Chúa Hằng Hữu sai một tiên tri đến, bảo người Ít-ra-ên: “Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời của Ít-ra-ên, phán: Ta đã giải cứu các ngươi khỏi ách nô lệ Ai Cập. 9Ta đã giải cứu các ngươi khỏi thế lực người Ai Cập, cũng như các dân tộc từng áp bức các ngươi, đuổi quân thù đi và cho các ngươi đất của họ. 10Ta đã bảo các ngươi rằng Ta là Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời các ngươi. Các ngươi không được thờ kính các thần của thổ người A-mô-rít, nhưng các ngươi không nghe lời Ta.”

11Một hôm, thiên sứ của Chúa Hằng Hữu đến ngồi dưới cây sồi ở Óp-ra, trong đất của Giô-ách, người A-bi-ê-xe. Con của Giô-ách là Ghi-đê-ôn đang đập lúa trong hầm ép rượu để tránh người Ma-đi-an. 12Thiên sứ của Chúa hiện ra, nói với Ghi-đê-ôn: “Hỡi dũng sĩ, Chúa Hằng Hữu ở với ngươi!”

13Ghi-đê-ôn thưa: “Nếu Chúa Hằng Hữu ở với chúng tôi, tại sao những việc này xảy ra được? Cha ông chúng tôi vẫn thường kể lại các công việc phi thường Chúa Hằng Hữu làm khi đem Ít-ra-ên ra khỏi Ai Cập, nay chúng tôi có thấy gì đâu? Ngày nay Chúa Hằng Hữu bỏ chúng tôi, để cho người Ma-đi-an hành hạ chúng tôi.”

14Nhưng Chúa Hằng Hữu quay lại, bảo ông: “Hãy dùng năng lực ngươi đang có để giải thoát Ít-ra-ên khỏi tay người Ma-đi-an. Chính Ta sai bảo ngươi!”

15Ghi-đê-ôn đáp: “Lạy Chúa, làm sao tôi giải thoát Ít-ra-ên được? Gia đình tôi hèn mọn nhất trong đại tộc Ma-na-se, còn tôi là con út trong nhà!”

16Chúa Hằng Hữu phán: “Ta ở với ngươi, nên ngươi sẽ đánh bại dân tộc Ma-đi-an như đánh một người vậy.”

17Ghi-đê-ôn lại thưa: “Nếu thật Ngài đoái hoài đến tôi, xin cho tôi thấy một điềm lạ, chứng tỏ chính Chúa Hằng Hữu đã nói với tôi. 18Xin Chúa ở đây chờ tôi đi lấy lễ vật dâng lên Ngài.”

Chúa đáp: “Ta sẽ ở đây chờ ngươi trở lại.”

19Ghi-đê-ôn về nhà. Ông làm thịt một con dê con, và lấy một giỏ6:19 Nt 1 ê-pha, khoảng 22 lít bột làm bánh không men. Ông để thịt vào giỏ, đổ nước thịt vào nồi, đem ra cây sồi, dâng lên Chúa.

20Thiên sứ của Đức Chúa Trời nói: “Ngươi lấy thịt và bánh không men để trên tảng đá này. Đem nước thịt đổ lên trên.” Ông vâng lời. 21Thiên sứ của Chúa Hằng Hữu đưa cây gậy cầm nơi tay, chạm đầu gậy vào thịt và bánh. Lửa từ đá bốc lên thiêu cháy thịt và bánh không men. Sau đó, thiên sứ của Chúa Hằng Hữu biến đi.

22Bấy giờ Ghi-đê-ôn mới nhận ra rằng đó là thiên sứ của Chúa Hằng Hữu. Ông liền kêu lên: “Ô lạy Đức Chúa Trời Hằng Hữu! Tôi đã thấy thiên sứ của Ngài mặt đối mặt!”

23Nhưng Chúa Hằng Hữu phán: “Cứ an tâm. Đừng sợ. Ngươi không chết đâu.” 24Ghi-đê-ôn xây một bàn thờ tại nơi ấy cho Chúa Hằng Hữu và đặt tên là Giê-hô-va Sa-lôm6:24 Nt Jahveh Shalom (nghĩ là “Chúa Hằng Hữu Bình An”). Đến nay, bàn thờ này vẫn còn ở Óp-ra, trong đất A-bi-ê-xe.

25Tối hôm ấy, Chúa Hằng Hữu phán bảo Ghi-đê-ôn: “Hãy bắt con bò đực thứ nhì của cha ngươi, là một con bò đực bảy tuổi, dùng chúng kéo sập bàn thờ Ba-anh của cha ngươi, và hạ trụ A-sê-ra bên bàn thờ ấy xuống. 26Sau đó, xây một bàn thờ cho Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời của ngươi trên tảng đá này, theo cách đã ấn định. Rồi dâng con bò đực làm tế lễ thiêu, lấy gỗ của tượng thần A-sê-ra làm củi đốt.”

27Ghi-đê-ôn gọi mười người đầy tớ giúp mình làm mọi điều Chúa Hằng Hữu phán dạy. Nhưng ông hành động trong đêm tối, chứ không dám làm giữa ban ngày, vì sợ người nhà và dân trong thành trông thấy.

28Sáng hôm sau, người trong thành dậy thấy bàn thờ Ba-anh sụp đổ, trụ A-sê-ra đã bị triệt hạ, và một cái bàn thờ mới được dựng lên, trên có dâng một con bò. 29Mọi người xôn xao hỏi nhau: “Ai làm các việc này?” Dò hỏi một hồi, họ kết luận đó là Ghi-đê-ôn, con Giô-ách.

30Họ nói với Giô-ách: “Hãy đem con ông ra đây. Nó phải chết vì tội phá đổ bàn thờ thần Ba-anh và triệt hạ trụ A-sê-ra.”

31Nhưng Giô-ách cứng rắn trả lời đám người chống nghịch ấy rằng: “Các người định biện hộ cho Ba-anh phải không? Các người muốn cứu hắn sao? Ai bênh vực Ba-anh phải bị xử tử sáng hôm nay. Nếu hắn là thần, cứ để hắn tự bênh vực và diệt người phá đổ bàn thờ thần ấy!” 32Từ hôm ấy, người ta gọi Ghi-đê-ôn là Giê-ru Ba-anh, nghĩa là “để Ba-anh tự biện hộ lấy,” vì ông đã phá sập bàn thờ Ba-anh.

Ghi-đê-ôn Cầu Hỏi Dấu Lạ

33Một hôm, người Ma-đi-an, người A-ma-léc, và các dân miền đông lại cùng nhau kéo đến. Họ vượt sông Giô-đan, đóng trại ở thung lũng Gít-rê-ên. 34Thần Linh của Chúa Hằng Hữu cảm hóa6:34 Nt phủ lên (như cái áo phủ lên người mặc) Ghi-đê-ôn. Ông thổi kèn chiêu binh và người A-bi-ê-xe kéo theo ông. 35Ông sai người đến các đại tộc Ma-na-se, A-se, Sa-bu-luân, và Nép-ta-li kêu gọi; và họ đều theo ông.

36Ghi-đê-ôn thưa với Đức Chúa Trời: “Nếu Chúa dùng tôi giải cứu Ít-ra-ên như Ngài đã nói, 37thì đây, tôi có để một tấm lông chiên trên sân đập lúa: Nếu sương làm ướt tấm lông chiên, còn chung quanh sân đều khô, thì tôi sẽ biết Chúa dùng tôi giải thoát Ít-ra-ên.” 38Việc xảy ra đúng như thế. Sáng sớm hôm sau, ông dậy, vắt tấm lông chiên, nước chảy đầy một bát.

39Ghi-đê-ôn lại thưa với Đức Chúa Trời: “Xin Ngài đừng giận, nhưng cho tôi thử một lần nữa. Lần này xin cho lông chiên khô, còn toàn sân bị sương thấm ướt.” 40Đêm ấy, Đức Chúa Trời làm đúng như lời ông xin. Tấm lông chiên khô ráo, còn cả sân đều ướt đẫm sương đêm.