Иеремия 37 – CARS & VCB

Священное Писание

Иеремия 37:1-21

Иеремия в темнице

1Навуходоносор, царь Вавилона, поставил Цедекию, сына Иосии, царём Иудеи, и он правил вместо Иехонии, сына Иоакима. 2Ни он, ни его слуги, ни народ страны не слушали слов Вечного, произнесённых через пророка Иеремию. 3Однако царь Цедекия послал Юхала, сына Шелемии, со священнослужителем Софонией, сыном Маасеи, к пророку Иеремии, чтобы сказать: «Прошу тебя, помолись о нас Вечному, нашему Богу».

4Иеремия тогда ещё жил свободно среди народа, потому что ещё не был брошен в темницу. 5Войско фараона выступило из Египта, и вавилоняне, которые осаждали Иерусалим, услышав об этом, отступили из-под Иерусалима.

6И было к пророку Иеремии слово Вечного:

7– Так говорит Вечный, Бог Исраила: Скажите царю Иудеи, который послал вас спросить Меня: «Войско фараона, которое выступило тебе на помощь, вернётся в свою собственную землю, в Египет, 8а вавилоняне вернутся и нападут на этот город; они захватят его и сожгут».

9Так говорит Вечный: Не обманывайте себя, думая, что вавилоняне непременно отойдут от вас. Они не отойдут. 10Даже если бы вы одолели всё войско вавилонян, выступившее против вас, и только раненые остались бы у них в палатках, то и они вышли бы и сожгли этот город.

11После того как вавилонское войско отступило из-под Иерусалима из-за приближения войск фараона, 12Иеремия тронулся в путь из Иерусалима в землю Вениамина, чтобы получить свою долю имущества среди своих родственников. 13Когда он добрался до Вениаминовых ворот, начальник стражи по имени Ирия, сын Шелемии, сына Ханании, задержал его и сказал:

– Ты хочешь перебежать к вавилонянам!

14– Неправда! – сказал Иеремия. – Я не собираюсь перебегать к вавилонянам.

Но Ирия не стал его слушать; он взял Иеремию под стражу и отвёл его к приближённым царя. 15Они разгневались на Иеремию и велели избить его и посадить под замок в доме писаря Ионафана, в котором они устроили темницу.

16Иеремию бросили в зиндан, где он провёл много дней. 17Потом царь Цедекия послал за ним. Пророка привели, и царь тайно расспрашивал его у себя во дворце:

– Есть ли какое слово от Вечного?

– Есть, – ответил Иеремия. – Ты будешь отдан в руки царя Вавилона.

18Иеремия сказал царю Цедекии:

– Какое преступление я совершил против тебя, твоих приближённых или этого народа, что вы бросили меня в темницу? 19Где ваши пророки, которые пророчествовали вам: «Царь Вавилона не пойдёт против вас и против этой страны»? 20Но сейчас, умоляю, выслушай, господин мой царь. Позволь обратиться с просьбой к тебе: не отсылай меня назад в дом писаря Ионафана, иначе я умру там.

21Царь Цедекия приказал заточить Иеремию в темницу при царском дворце и выдавать ему с улицы пекарей по лепёшке в день, пока в городе ещё был хлеб. Так Иеремия остался в царской темнице.

Vietnamese Contemporary Bible

Giê-rê-mi 37:1-21

Sê-đê-kia Gọi Giê-rê-mi

1Sê-đê-kia, con Giô-si-a, thế vị Giê-cô-nia, con Giê-hô-gia-kim, làm vua Giu-đa. Người được Vua Nê-bu-cát-nết-sa, nước Ba-by-lôn, chỉ định lên ngôi vua. 2Nhưng cả Vua Sê-đê-kia, các triều thần cho đến cả dân còn sót trong xứ đều không chịu nghe những gì Chúa Hằng Hữu phán qua Giê-rê-mi.

3Tuy nhiên, Vua Sê-đê-kia sai Giê-hu-canh, con Sê-lê-mia, và Thầy Tế lễ Sê-pha-nia, con Ma-a-xê-gia, đến cầu xin Giê-rê-mi: “Xin ông vì chúng tôi cầu khẩn Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời chúng ta.” 4Bấy giờ, Giê-rê-mi chưa bị giam nên còn đi lại tự do.

5Lúc ấy, đội quân của Pha-ra-ôn từ Ai Cập tiến vào lãnh thổ phía nam Giu-đa. Quân Canh-đê hay tin ấy liền rút khỏi Giê-ru-sa-lem.

6Chúa Hằng Hữu ban sứ điệp này cho Giê-rê-mi: 7“Đây là điều Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời của Ít-ra-ên, phán: Vua Giu-đa sẽ sai con đến cầu hỏi Ta về các việc sẽ xảy ra. Hãy trả lời rằng: ‘Quân của Pha-ra-ôn đến giúp ngươi nhưng sẽ bị thất trận và bỏ chạy về Ai Cập. 8Người Canh-đê sẽ quay lại, chiếm đóng, và thiêu đốt thành này!’ ”

9“Đây là điều Chúa Hằng Hữu phán: Đừng tự nghĩ rằng quân Ba-by-lôn đã rút khỏi. Chúng không bỏ đi đâu! 10Dù cho các ngươi có đánh tan quân Ba-by-lôn đến nỗi chỉ còn lại những thương binh, thì chúng cũng vùng dậy, bỏ trại kéo ra, đốt tan thành này.”

Giê-rê-mi Bị Giam Giữ

11Khi quân Ba-by-lôn rút khỏi Giê-ru-sa-lem vì quân Pha-ra-ôn đang tiến đánh, 12Giê-rê-mi cũng vừa rời khỏi thành lên đường đến xứ Bên-gia-min để nhận miếng đất đã mua. 13Nhưng mới vừa đi qua Cổng Bên-gia-min, thì ông bị một tên lính canh bắt và buộc tội: “Ông là người bỏ chạy theo quân Ba-by-lôn!” Người lính canh bắt giữ ông là Di-rê-gia, con Sê-lê-mia, cháu Ha-na-nia.

14Giê-rê-mi đáp: “Ngươi nói bậy! Ta không hề có ý như vậy.” Nhưng Di-rê-gia không nghe, cứ bắt Giê-rê-mi giải lên cho các quan. 15Họ tức giận với Giê-rê-mi nên tra tấn rồi giam vào nhà của Thư ký Giô-na-than. Nhà của Giô-na-than trở thành nhà giam. 16Giê-rê-mi bị giam trong buồng tối dưới hầm và ở đó lâu ngày.

17Sau đó, Vua Sê-đê-kia bí mật ra lệnh giải Giê-rê-mi vào cung, vua hỏi ông: “Có phải ông nhận sứ điệp từ Chúa Hằng Hữu không?”

Giê-rê-mi đáp: “Thưa vua, có! Vua sẽ bị nộp vào tay vua Ba-by-lôn.”

18Rồi Giê-rê-mi hỏi vua Sê-đê-kia: “Tôi đã phạm tội gì? Tôi có làm gì chống lại vua, các cận thần của vua, hay dân chúng để phải bị bỏ tù như thế? 19Còn những tiên tri đã quả quyết với vua rằng vua Ba-by-lôn chẳng bao giờ tiến đánh vua hay xâm lăng đất nước này, bây giờ họ ở đâu? 20Xin hãy nghe, muôn tâu chúa tôi, tôi thỉnh cầu vua. Xin đừng trả tôi về nhà Thư ký Giô-na-than, vì tôi sẽ chết tại đó.”

21Vậy Vua Sê-đê-kia ra lệnh không để Giê-rê-mi trở lại hầm tối. Thay vào đó, vua giam Giê-rê-mi trong sân thị vệ của hoàng cung. Vua còn ra lệnh cấp cho Giê-rê-mi mỗi ngày một ổ bánh, cho đến ngày trong thành hết bánh. Vậy, Giê-rê-mi bị giam trong ngục hoàng cung.