Esaïe 48 – BDS & VCB

La Bible du Semeur

Esaïe 48:1-22

L’annonce de choses nouvelles

1Ecoutez bien ceci, ╵ô communauté de Jacob,

vous qui vous réclamez ╵de ce nom d’Israël

et qui êtes issus ╵des sources de Juda,

vous qui prêtez serment ╵au nom de l’Eternel

et qui avez ╵le Dieu d’Israël à la bouche,

mais sans sincérité ╵et sans droiture !

2Car vous vous dénommez : ╵« Ceux de la ville sainte » !

Et vous vous appuyez ╵sur le Dieu d’Israël,

sur celui qui s’appelle ╵le Seigneur des armées célestes !

3J’ai annoncé depuis longtemps ╵les événements du passé,

j’en ai parlé,

je les ai fait entendre,

puis, soudain, j’ai agi, ╵et cela s’est produit.

4Parce que je savais ╵que tu es obstiné,

que ton cou est semblable ╵à un tendon de fer,

et que tu as un front de bronze,

5je t’ai annoncé ces événements ╵bien longtemps à l’avance,

je t’en ai informé ╵avant qu’ils se produisent,

pour que tu ne puisses pas dire :

« C’est mon idole qui a fait ╵toutes ces choses,

c’est ma statue de bois, ╵mon image en métal fondu,

qui en a donné l’ordre ! »

6Tu as bien entendu, ╵considère bien tout cela.

N’allez-vous pas ╵l’annoncer vous aussi ?

Maintenant je t’annonce des choses nouvelles, ╵des choses tenues en réserve,

que tu ne connais pas.

7Elles sont créées maintenant

et non depuis longtemps ;

jusqu’à ce jour, ╵tu n’en avais pas entendu parler

pour que tu ne puisses pas dire :

« Je le savais déjà ! »

8Non, tu n’en savais rien,

tu ne l’avais pas entendu ;

jamais auparavant, ╵ce n’était parvenu ╵à tes oreilles.

Car je te connaissais, ╵et je te savais traître.

Oui, tu t’appelles : ╵« Révolté de naissance48.8 Voir 43.27 et note. ! »

9Par égard pour ma renommée,

je retiens ma colère ;

et pour que la louange ╵retentisse pour moi,

je me réfrène,

pour ne pas te détruire.

10Je t’ai fait fondre,

mais non pour en retirer de l’argent.

Oui, je t’ai éprouvé ╵dans le creuset de l’affliction.

11C’est par égard pour moi,

uniquement pour moi, ╵que j’agirai ainsi.

Comment me laisserais-je ╵déshonorer ?

Je ne donnerai pas ╵ma gloire à quelqu’un d’autre.

12Ecoute-moi, Jacob,

Israël, que j’appelle !

Voilà ce que je suis : ╵moi, je suis le premier

et je suis aussi le dernier48.12 Voir 44.6 ; Ap 1.17 ; 22.13..

13C’est de mes propres mains ╵que j’ai fondé la terre

et déployé le ciel.

Dès que je les appelle,

ensemble, ils se présentent.

14Vous tous, rassemblez-vous ╵et écoutez-moi bien !

Qui donc parmi les autres dieux ╵a annoncé ces choses ?

Cet homme que l’Eternel48.14 Probablement Cyrus. aime

accomplira ce qu’il désire ╵à l’encontre de Babylone,

son bras se lèvera ╵contre les Chaldéens.

15C’est moi, c’est moi qui ai parlé,

moi qui l’ai appelé

et qui l’ai fait venir.

Je ferai réussir ╵ses entreprises.

16Approchez-vous de moi, ╵écoutez bien ceci :

Dès le commencement ╵je n’ai jamais parlé ╵dans le secret.

Quand les événements ╵se sont produits, ╵j’étais présent.

Et maintenant ╵le Seigneur, l’Eternel,

m’a envoyé ╵et son Esprit est avec moi.

Ce que Dieu désire

17Ainsi dit l’Eternel, ╵celui qui te délivre

et le Saint d’Israël :

Moi, je suis l’Eternel, ton Dieu,

et je t’instruis pour ton profit,

je te fais cheminer ╵dans la voie où tu marches.

18Si toi, tu avais tenu compte ╵de mes commandements,

ta paix coulerait comme un fleuve

et la justice qui te serait faite ╵déferlerait comme les vagues de la mer.

19Lors ta postérité ╵serait pareille au sable,

ta descendance ╵serait aussi nombreuse ╵que les grains de sable des plages,

ton nom ne sombrerait pas dans l’oubli,

jamais tu ne disparaîtrais ╵de devant moi.

La sortie de Babylone

20Sortez de Babylone48.20 Repris en Ap 18.4. !

Fuyez les Chaldéens !

Avec des cris de joie,

publiez la nouvelle ! ╵Proclamez-la,

répandez-la au loin, ╵jusqu’au bout de la terre !

Dites que l’Eternel a délivré ╵son serviteur Jacob.

21Quand il les a conduits ╵à travers le désert,

ils n’ont pas souffert de la soif

car il a fait couler ╵pour eux l’eau du rocher ;

il a fendu le roc,

et les eaux ont jailli.

22Mais, a dit l’Eternel, ╵il n’y a pas de paix

pour les méchants48.22 Voir 57.21. !

Vietnamese Contemporary Bible

Y-sai 48:1-22

Dân Ương Ngạnh của Đức Chúa Trời

1“Hãy nghe Ta, hỡi nhà Gia-cốp,

các con được gọi bằng tên Ít-ra-ên,

và ra từ nguồn Giu-đa.

Hãy nghe, các con nhân danh Chúa Hằng Hữu mà thề,

và cầu khẩn Đức Chúa Trời của Ít-ra-ên.

Các con đã không giữ lời hứa nguyện

2dù các con mang tên thành thánh

và tự cho là mình thuộc Đức Chúa Trời của Ít-ra-ên,

Danh Ngài là Chúa Hằng Hữu Vạn Quân.

3Từ lâu Ta đã báo cho các ngươi những việc sẽ xảy ra.

Thình lình Ta hành động,

và tất cả điều báo trước của Ta thành hiện thực.

4Vì Ta biết các con cứng đầu và ngoan cố.

Cổ các con cứng rắn như sắt.

Trán các con cứng cỏi như đồng.

5Đó là tại sao Ta đã bảo các con những việc sẽ xảy ra;

Ta đã nói trước với các con những việc Ta sẽ làm.

Để các con không bao giờ nói: ‘Các thần của con đã làm.

Các tượng chạm và tượng đúc đã truyền như thế!’

6Các con đã nghe Ta báo trước và đã thấy lời Ta ứng nghiệm,

nhưng các con vẫn ngoan cố không chịu chấp nhận.

Giờ đây, Ta sẽ cho các con biết những điều mới lạ,

những việc bí mật, mà các con chưa nghe.

7Những việc hoàn toàn mới, không phải từ thời xưa.

Để các con không thể nói: ‘Chúng con đã biết từ lâu rồi!’

8Phải, Ta sẽ cho các con biết những việc mới hoàn toàn,

những điều các con chưa từng nghe.

Vì Ta biết rõ các con phản nghịch thế nào.

Các con đã được gọi như vậy từ khi sinh ra.

9Tuy nhiên, vì mục đích và vì Danh cao trọng của Ta,

Ta sẽ dằn cơn giận và không quét sạch các con.

10Này, Ta thanh luyện con, nhưng không phải như luyện bạc.

Đúng hơn là Ta thanh luyện con trong lò hoạn nạn.

11Ta sẽ giải cứu con vì chính Ta—

phải, vì mục đích của Ta!

Ta sẽ không để Danh Ta bị nhục mạ,

và Ta sẽ không nhường vinh quang Ta cho ai cả!”

Tự Do từ Ba-by-lôn

12“Hãy nghe Ta, hỡi nhà Gia-cốp,

Ít-ra-ên, dân Ta đã chọn!

Ta là Đức Chúa Trời, là Đầu Tiên và Cuối Cùng.

13Tay Ta đã đặt nền cho trái đất,

tay phải Ta đã giăng các tầng trời trên cao.

Khi Ta gọi các tinh tú,

chúng đều xuất hiện theo lệnh.”

14Có thần nào của các ngươi từng nói việc này?

Chúng dân! Hãy đến đây và lắng nghe:

Chúa Hằng Hữu đã chọn Si-ru làm đồng minh của Ngài.

Chúa sẽ dùng người để kết thúc đế quốc Ba-by-lôn

và hủy diệt quân đội Ba-by-lôn.

15“Ta đã báo trước: Chính Ta đã gọi Si-ru!

Ta sẽ sai người làm nhiệm vụ này và sẽ giúp người thành công.

16Hãy đến gần Ta và nghe điều này.

Từ lúc bắt đầu, Ta đã cho con biết thật rõ ràng việc sẽ xảy ra.”

Và bây giờ Chúa Hằng Hữu Chí Cao và Thần Ngài

đã sai tôi đến trong sứ điệp này.

17Đây là điều Chúa Hằng Hữu—

Đấng Cứu Chuộc, Đấng Thánh của Ít-ra-ên, phán:

“Ta là Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời các con.

Ta dạy các con để làm ích lợi cho các con

và dẫn các con vào con đường các con phải theo.

18Ôi, ước gì các con lắng nghe các mệnh lệnh Ta!

Các con đã được bình an như dòng sông êm đềm

và đức công chính các con tỏa ra như các đợt sóng đại dương.

19Dòng dõi con sẽ đông như cát bờ biển—

con cháu các con không thể nào đếm hết!

Các con sẽ không bị diệt trước mặt Ta,

hay tên các con không bị xóa khỏi dòng tộc.”

20Dù vậy, giờ đây các ngươi được tự do!

Hãy rời khỏi Ba-by-lôn và trốn xa người Canh-đê.

Hãy hát mừng sứ điệp này!

Hãy cất giọng loan báo đến tận cùng trái đất.

Chúa Hằng Hữu đã cứu chuộc đầy tớ Ngài,

là tuyển dân Ít-ra-ên.

21Dân Chúa không còn khát

khi Chúa dẫn dân Ngài qua hoang mạc.

Chúa đã chẻ đá,

và nước trào ra cho họ uống.

22Tuy nhiên, Chúa Hằng Hữu phán:

“Người ác không bao giờ được bình an.”