Ma-thi-ơ 18:10-35 VCB

Ma-thi-ơ 18:10-35

Các con phải thận trọng, đừng bao giờ khinh thường các em bé này! Vì Ta cho các con biết, thiên sứ của các em luôn luôn được quyền đến gần Cha Ta trên trời. Vì Ta đến trần gian để cứu vớt người lầm đường lạc lối.”18:11 Một số bản không có câu 11

Ẩn Dụ Chiên Thất Lạc

“Các con nghĩ xem, một người nuôi một trăm con chiên, nếu có một con thất lạc, người ấy không bỏ chín mươi chín con trên đồi, lặn lội tìm kiếm con chiên đi lạc hay sao? Khi tìm được, ta quả quyết rằng người ấy vui mừng về con đó hơn về chín mươi chín con không lạc. Cũng thế, Cha các con trên trời chẳng muốn một em nào trong đám trẻ này bị hư vong.”

Sửa Lỗi của Anh Chị Em

“Nếu anh chị em có lỗi với con, nên đến nói riêng cho người ấy biết. Nếu người ấy giác ngộ nhận lỗi, thì con được lại anh chị em. Nếu người ấy không nghe, con nên mời một vài nhân chứng đến xác nhận điều con nói. Nếu người ấy vẫn không nhận lỗi, con báo cho Hội Thánh. Nếu ngoan cố không nghe Hội Thánh, người ấy sẽ bị Hội Thánh xem như người thu thuế và người ngoại.

Ta quả quyết với các con, điều gì các con cấm đoán dưới đất sẽ bị cấm đoán trên trời, điều gì các con cho thực hành dưới đất sẽ được thực hành trên trời.

Ta cũng quả quyết điều này: Nếu hai người trong các con trên đất đồng tâm cầu xin bất cứ điều gì, Cha Ta trên trời sẽ thực hiện điều đó. Nếu hai ba người trong các con nhân danh Ta họp mặt, Ta sẽ đến với họ.”

Ẩn Dụ về Người Mắc Nợ Không Tha Thứ

Phi-e-rơ đến với Chúa và hỏi: “Con phải tha thứ mấy lần cho người có lỗi với con? Bảy lần là nhiều phải không, thưa Chúa?”

Chúa Giê-xu đáp: “Không, không phải bảy lần, nhưng bảy mươi lần bảy!

Vậy nên, Nước Trời giống như cuộc kết toán sổ sách của một vị vua. Khi đang tính sổ, người ta điệu vào một người mắc nợ vua mười nghìn ta-lâng.18:24 Nt 10.000 ta-lâng (tương đương hàng triệu Mỹ kim) Vì anh không có tiền trả, vua truyền lệnh đem bán anh, vợ con và tài sản để lấy tiền trả nợ.

Nhưng anh quỳ xuống van lạy: ‘Xin vua triển hạn cho, tôi sẽ trả dần số nợ.’ Vua thương hại, tha hết nợ và trả tự do cho anh.

Anh hí hửng ra về, giữa đường gặp người bạn nợ mình một trăm đồng, liền túm cổ đòi trả nợ ngay. Người bạn quỳ xuống năn nỉ: ‘Xin anh triển hạn, tôi sẽ trả cho anh sòng phẳng.’ Nhưng anh không chịu, nhẫn tâm bắt bỏ tù cho đến khi trả hết nợ.

Bạn hữu thấy chuyện đau lòng, liền báo lên vua mọi việc đã xảy ra. Vua cho bắt người đã được tha hết nợ đến, khiển trách: ‘Ngươi thật độc ác, bần tiện! Ta đã tha món nợ lớn cho ngươi vì ngươi khẩn khoản nài xin. Sao ngươi không biết thương xót bạn, như ta đã thương xót ngươi?’ Vua nổi giận, ra lệnh giam anh vào xà lim cho đến ngày thanh toán xong món nợ khổng lồ!

Cha Ta trên trời đối xử với người không tha thứ anh chị em mình cũng như thế!”

Read More of Ma-thi-ơ 18