Giô-suê 15:1-63, Giô-suê 16:1-10 VCB

Giô-suê 15:1-63

Phần Đất Chia cho Đại Tộc Giu-đa

Phần đất của đại tộc Giu-đa chạy dài từ biên giới Ê-đôm, ngang qua hoang mạc Xin đến tận cuối miền nam.

Biên giới phía nam của Giu-đa chạy từ vịnh phía nam của Biển Chết, trải dài về phương nam qua đèo Ạc-ráp-bim, dọc theo hoang mạc Xin, vòng qua Ca-đê Ba-nê-a ở cực nam, qua Hết-rôn, lên Át-đa, vòng qua Cát-ca, qua Át-môn, lên đến Suối Ai Cập, ra đến biển. Đó sẽ là ranh giới phía nam của anh em.

Biên giới phía đông chạy dài từ Biển Chết cho đến cửa Sông Giô-đan.

Biên giới phía bắc chạy từ vịnh nơi Sông Giô-đan đổ vào Biển Mặn, qua Bết-hốt-la, dọc theo phía bắc Bết-a-ra-ba, lên phía tảng đá Bô-han (con của Ru-bên), qua Đê-bia trong thung lũng A-cô, chạy lên phía bắc đến Ghinh-ganh, đối diện dốc A-đu-mim ở phía nam thung lũng này, rồi chạy qua mé nước Ên-sê-mết, đến Ên-rô-ghên. Biên giới này tiếp tục chạy qua thung lũng Hi-nôm đến phía nam đất Giê-bu (Giê-ru-sa-lem), lên đến đỉnh núi đối diện phía tây thung lũng Hi-nôn, đến bờ phía bắc thung lũng Rê-pha-im. Từ đó, biên giới chạy từ đỉnh núi đến suối Nép-thô-ách, qua các thành trên núi Ép-rôn, vòng quanh Ba-la tức Ki-ri-át Giê-a-rim. Rồi biên giới vòng qua phía tây Ba-la, đến núi Sê-i-rơ, qua Kê-sa-long bên triền phía bắc núi Giê-a-rim, xuống Bết-sê-mết, qua Thim-na, qua góc phía bắc của Éc-rôn, quanh Siếc-rôn, qua núi Ba-la, đến Giáp-nê-ên và chấm dứt ở biển.

Biên giới phía tây là bờ Biển Lớn.

Đây là biên giới dành cho con cháu của đại tộc Giu-đa.

Phần Đất Chia cho Đại Tộc Ca-lép

Giô-suê tuân lệnh Chúa Hằng Hữu, cho Ca-lép con Giê-phu-nê một phần đất Giu-đa. Đó là thành Ki-ri-át A-ra-ba (tên của tổ tiên A-nác), nay gọi là Hếp-rôn. Có ba người con trai của A-nác (Sê-sai, A-hi-man, và Thanh-mai) đang ở trong thành, nhưng họ đều bị Ca-lép đuổi đi.

Từ đó Ca-lép tiến đánh Đê-bia (tên cũ là Ki-ri-át Sê-phe). Ca-lép nói: “Tôi sẽ gả con gái tôi là Ạc-sa cho người nào có công đánh chiếm Ki-ri-át Sê-phe.” Ốt-ni-ên, con của Kê-na, em Ca-lép, lập công đầu, chiếm thành, và được Ca-lép gả con gái là Ạc-sa cho người làm vợ.

Khi Ạc-sa đã lấy Ốt-ni-ên, nàng có giục chồng xin cha mình một sở ruộng. Lúc sắp lên đường theo chồng, nàng xuống lừa. Thấy thế, Ca-lép hỏi: “Con muốn gì?”

Nàng thưa: “Con xin cha một ân huệ. Vì cha đã cho con vùng đất Nê-ghép khô cằn, xin cha cho con thêm mấy suối nước nữa.” Ca-lép cho nàng các suối nước thượng và hạ.

Những Thành Được Chia cho Giu-đa

Vậy, sản nghiệp của đại tộc Giu-đa gồm có:

Các thành miền cực nam Giu-đa, gần biên giới Ê-đôm: Cáp-xê-ên, Ê-đe, Gia-gu-a, Ki-na, Đi-mô-na, A-đa-đa, Kê-đe, Hát-so, Ích-nan, Xíp, Tê-lem, Bê-a-lốt, Hát-so Ha-đa-ta, Kê-ri-giốt Hếp-rôn (tức Hát-so), A-mam, Sê-ma, Mô-la-đa, Hát-sa Ga-đa, Hết-môn, Bết Pha-lết, Hát-sa-su-anh, Bê-e-sê-ba, Bi-sốt-gia, Ba-la, Y-im, Ê-xem, Ê-thô-lát, Kê-sinh, Họt-ma, Xiếc-lác, Mát-ma-na, San-sa-na, Lê-ba-ốt, Si-lim, A-in, và Rim-môn—tất cả là hai mươi chín thành với các thôn ấp phụ cận.

Các thành trong đồng bằng: Ết-tha-ôn, Xô-ra, Át-na, Xa-nô-a, Ên-ga-nim, Tháp-bu-a, Ê-nam, Giạt-mút, A-đu-lam, Sô-cô, A-xê-ca, Sa-a-ra-im, A-đi-tha-im, Ghê-đê-ra, và Ghê-đê-rô-tha-im—cộng là mười bốn thành với các thôn ấp phụ cận.

Xê-nan, Ha-đa-sa, Mích-đanh-gát, Đi-lan, Mít-bê, Giốc-thê-ên, La-ki, Bốt-cát, Éc-lôn, Cáp-bôn, La-mam, Kít-lít, Ghê-đê-rốt, Bết-đa-gôn, Na-a-ma, và Ma-kê-đa—cộng là mười sáu thành với các thôn ấp phụ cận.

Líp-na, Ê-the, A-san, Díp-tách, Át-na, Nê-xíp, Kê-i-la, Ách-xíp, và Ma-rê-sa—cộng là chín thành với các thôn ấp phụ cận.

Éc-rôn với các thành và các thôn ấp phụ cận. Các thành giữa Éc-rôn và biển gồm cả các thành gần Ách-đốt với các thôn ấp phụ cận, Ách-đốt với các thành và thôn ấp phụ cận, Ga-xa với các thành và thôn ấp phụ cận chạy dài cho đến suối Ai Cập và bờ Biển Lớn.

Các thành trên đồi núi: Sa-mia, Gia-tia, Sô-cô, Đa-na, Ki-ri-át Sa-na cũng gọi là Đê-bia, A-náp, Ết-tê-mô, A-nim, Gô-sen, Hô-lôn, và Ghi-lô—cộng là mười một thành với các thôn ấp phụ cận.

Cũng bao gồm các thành A-ráp, Đu-ma, Ê-sau, Gia-nim, Bết-ta-bu-a, A-phê-ca, Hum-ta, Ki-ri-át A-ra-ba cũng gọi là Hếp-rôn, và Si-lô—cộng là chín thành với các thôn ấp phụ cận.

Ma-ôn, Cát-mên, Xíp, Giu-ta, Giê-rê-ên, Giốc-đê-am, Xa-nô-a, Ca-in, Ghi-bê-a, và Thim-na—cộng là mười thành với các thôn ấp phụ cận.

Hanh-hun, Bết-sua, Ghê-đô, Ma-a-rát, Bết-a-nốt, và Ên-tê-côn—cộng là sáu thành với các thôn ấp phụ cận.

Ki-ri-át Ba-anh cũng gọi là Ki-ri-át Giê-a-rim, và Ráp-ba, hai thành với các thôn ấp phụ cận.

Các thành trong hoang mạc: Bết-A-ra-ba, Mi-đin, Sê-ca-na, Níp-san, thành Muối, và Ên-ghê-đi—cộng là sáu thành và các thôn ấp phụ cận.

Nhưng người Giu-đa không đuổi người Giê-bu ra khỏi thành Giê-ru-sa-lem, nên họ vẫn còn sống chung với người Giu-đa cho đến ngày nay.

Read More of Giô-suê 15

Giô-suê 16:1-10

Phần Đất Chia cho Ép-ra-im và Ma-na-se Ở Phía Tây

Phần đất của con cháu Giô-sép có biên giới chạy từ Sông Giô-đan ngang Giê-ri-cô (phía đông của suối Giê-ri-cô) xuyên qua hoang mạc, lên miền đồi núi cho đến Bê-tên. Biên giới này tiếp tục từ Bê-tên chạy đến Lu-xơ, qua A-ta-rốt (thuộc đất người Ạt-kít), xuống phía tây giáp đất người Giáp-lê-ti, cho đến đất Bết-hô-rôn Hạ, Ghê-xe, và dừng lại ở biển.

Vậy, con cháu Giô-sép gồm đại tộc Ép-ra-im và đại tộc Ma-na-se lãnh phần đất mình.

Phần Đất Chia cho Ép-ra-im

Đất của đại tộc Ép-ra-im có biên giới phía đông chạy từ A-ta-rốt A-đa đến Bết-hô-rôn thượng, và từ đó chạy ra đến biển gặp phía bắc của Mít-mê-thát. Biên giới lại vòng qua phía đông tại Ta-a-nát Si-lô và tiếp tục về phía đông cho đến Gia-nô-a. Từ Gia-nô-a biên giới chạy xuống A-ta-rốt, Na-a-ra, đụng Giê-ri-cô rồi gặp Sông Giô-đan. Từ Tháp-bu-a, biên giới chạy về hướng tây đến Suối Ca-na và chấm dứt ở biển. Đó là sản nghiệp của đại tộc Ép-ra-im.

Ngoài ra, một số gia đình người Ép-ra-im nhận được mấy thành nằm trong đất của người Ma-na-se và các thôn ấp phụ cận của mấy thành ấy. Tuy nhiên người Ca-na-an ở Ghê-xe không bị đuổi đi, và họ vẫn còn đó, làm nô lệ cho người Ép-ra-im cho đến ngày nay.

Read More of Giô-suê 16