Gióp 8:1-22, Gióp 9:1-35, Gióp 10:1-22 VCB

Gióp 8:1-22

Binh-đát Đáp Lời Gióp Lần Thứ Nhất

Kế đến, Binh-đát, người Su-a, trả lời Gióp:

“Anh nói mãi những điều ấy cho đến khi nào?

Tiếng của anh ào ào như gió.

Có khi nào Đức Chúa Trời bẻ cong công lý?

Hay là Đấng Toàn Năng làm sai lệch điều ngay thẳng?

Con cái anh chắc đã phạm tội với Chúa,

nên Ngài đã phó giao chúng cho án phạt của tội lỗi.

Nhưng nếu anh kêu cầu Đức Chúa Trời

và tìm kiếm Đấng Toàn Năng,

nếu anh trong sạch và sống ngay lành,

hẳn Chúa sẽ vực anh dậy và phục hồi gia đình của anh.

Dù mới đầu chẳng có bao nhiêu,

nhưng về sau sẽ gia tăng gấp bội.

Hãy hỏi các thế hệ đi trước.

Hãy suy ngẫm kinh nghiệm của bậc tổ tiên.

Vì chúng ta mới ra đời hôm qua nên chẳng biết chi.

Ngày chúng ta sống trên đất như cái bóng.

Nhưng những người đến trước chúng ta sẽ dạy dỗ anh.

Họ sẽ dạy anh những lời hiểu biết của họ.

Có thể nào cây cói giấy mọc nơi không đầm lầy?

Chẳng lẽ cây sậy có thể phát triển không cần nước?

Trong khi chúng vẫn còn xanh tươi, chưa bị cắt bỏ,

thì chúng bắt đầu héo khô nhanh hơn các loài cỏ.

Số phận người quên Đức Chúa Trời cũng thế,

bao hy vọng của họ rồi cũng tiêu tan.

Những điều họ tin tưởng thật mong manh.

Những điều họ tin cậy chỉ như mạng nhện.

Họ níu lấy nhà mình, nhưng nó không vững.

Họ cố bám chặt, nhưng nó chẳng chịu nổi.

Người vô thần như cây xanh tốt trong nắng ấm,

cành lá sum suê phủ cả vườn.

Rễ cây ăn sâu quanh đống đá;

mọc chìa giữa đám sỏi.

Nhưng khi cây bị nhổ lên,

nó bị xem như chưa bao giờ tồn tại,

Đó là luật chung của muôn loài,

chết cây này, cây khác mọc lên.

Nhưng kìa, Đức Chúa Trời chẳng bỏ người ngay lành,

và Ngài cũng không đưa tay giúp kẻ ác.

Chúa sẽ cho miệng anh đầy tiếng cười

và môi anh tuôn tràn suối reo vui.

Những ai ghét anh sẽ hổ thẹn cúi đầu,

và nhà của kẻ gian ác sẽ bị phá hủy.”

Read More of Gióp 8

Gióp 9:1-35

Lời Thứ Ba của Gióp: Đáp Lời Binh-đát

Bấy giờ Gióp trả lời:

“Phải, tôi biết mọi điều này là đúng.

Nhưng có ai dám công bố vô tội trước mặt Đức Chúa Trời không?

Nếu có ai muốn tranh luận với Đức Chúa Trời,

một nghìn câu chẳng đối đáp được một.

Vì Đức Chúa Trời khôn ngoan và mạnh mẽ vô cùng.

Có ai từng thách thức Chúa mà được thành công chăng?

Chúa dời núi, núi không hay biết,

cơn giận Ngài lật đổ núi non.

Chính tay Chúa làm rung chuyển đất,

các trụ nền nó cũng lung lay.

Nếu Chúa ra lệnh, mặt trời sẽ không mọc

và những vì sao chẳng dám hiện ra.

Chỉ một mình Chúa giăng trải các tầng trời

và giẫm đạp trên từng cơn sóng biển.

Ngài tạo dựng tất cả vì sao—sao Bắc Đẩu và sao Thiên Lang,

sao Thất Tinh và những chòm sao của phương nam.

Chúa làm những việc vĩ đại, không sao hiểu thấu.

Ngài thực hiện những diệu kỳ, không sao đếm xuể.

Chúa đến gần, tôi không thể thấy.

Khi Ngài đi qua, tôi cũng chẳng hay.

Nếu Chúa bắt ai phải chết, ai dám ngăn lại?

Ai dám hỏi: ‘Chúa đang làm gì?’

Vì Đức Chúa Trời không ngừng cơn thịnh nộ.

Ngay cả kẻ cùng phe với Ra-háp cũng nằm rạp dưới chân Ngài.

Vậy tôi là ai mà dám đối đáp cùng Đức Chúa Trời

hay tìm lời tranh luận cùng Ngài?

Nếu tôi đúng, tôi cũng không dám nói.

Tôi chỉ có thể cầu xin Chúa xót thương.

Dù nếu tôi cầu xin và được Chúa đáp lời,

tôi cũng không chắc Ngài chịu lắng nghe tôi.

Vì Ngài diệt tôi trong bão tố

và gia tăng thương tích cho tôi vô cớ.

Ngài không cho tôi kịp lấy lại hơi thở,

nhưng chồng chất lên tôi bao nỗi đắng cay.

Nếu hỏi về năng lực, Ngài là Đấng mạnh mẽ.

Nếu nói về công lý, ai dám cáo kiện Ngài?

Dù tôi vô tội, chính miệng tôi sẽ lên án tôi có tội.

Dù tôi có trọn lành, Chúa cũng sẽ chứng minh tôi gian ác.

Dù tôi vô tội,

nhưng có gì khác cho tôi đâu—

tôi khinh khi cuộc sống mình.

Người vô tội hay người gian ác, tất cả đều như nhau trước mặt Đức Chúa Trời.

Thế cho nên tôi nói: ‘Ngài diệt người trọn lành cùng người gian ác,’

Khi tai họa quét ngang,

Chúa cười nhạo sự chết của người vô tội.

Khi đất nước rơi vào tay kẻ ác,

Đức Chúa Trời che mắt quan tòa.

Nếu không phải Chúa, còn ai làm được?

Ngày đời con qua mau hơn người chạy.

Chúng trôi đi không thấy một niềm vui.

Nó lướt nhanh như thuyền nan,

như đại bàng lao xuống con mồi.

Nếu con quyết định không than phiền trách móc,

cố đổi mặt âu sầu nên vui vẻ,

con cũng phải nhận thêm nhiều đau khổ,

vì con biết con sẽ không được kể là vô tội, lạy Đức Chúa Trời.

Con sẽ bị kết án.

Còn nhọc công cố gắng làm gì?

Ngay cả nếu con tắm trong tuyết

và rửa tay con bằng thuốc tẩy,

thì Chúa cũng dìm con xuống hố bùn,

quần áo con cũng sẽ ghê tởm con.

Đức Chúa Trời đâu phải là loài người như con,

nên con không thể tranh luận với Ngài hay đưa Ngài ra xét xử.

Ước gì có người trung gian giữa Chúa với con,

là người có thể mang con gần với Chúa.

Người trung gian có thể can ngăn Đức Chúa Trời thôi đánh con,

để con không còn khiếp sợ trước hình phạt của Ngài.

Bấy giờ con có thể thưa chuyện với Ngài không sợ sệt,

nhưng bây giờ con không được như thế.”

Read More of Gióp 9

Gióp 10:1-22

Gióp Trình Bày Sự Cầu Xin Cùng Đức Chúa Trời

Tôi đã chán ghét cuộc đời tôi.

Hãy cho tôi tự do than trách.

Nói lời cay đắng tự trong tim.

Tôi sẽ thưa với Đức Chúa Trời: “Xin đừng lên án con—

xin cho con biết Chúa buộc con tội gì?

Chúa có vui không khi Ngài đàn áp con?

Sao Chúa từ bỏ con, là công trình của tay Chúa,

trong khi Ngài mỉm cười trước mưu đồ kẻ ác?

Không lẽ Chúa nhìn bằng con mắt của loài người?

Chúa cũng thấy như người phàm thấy sao?

Phải chăng đời Chúa chỉ dài bằng đời chúng con?

Phải chăng cuộc sống Chúa quá ngắn

nên Ngài nhanh chóng truy tội ác con,

và tìm kiếm tội lỗi con?

Cho dù Chúa biết con vô tội,

không ai có thể giải thoát con khỏi tay Ngài.

Chúa đã nắn con với đôi tay Ngài; Chúa tạo ra con,

mà bây giờ sao Ngài lại đang tâm hủy diệt con.

Xin Chúa nhớ rằng Ngài đã tạo con từ bụi đất—

Chúa lại cho con trở về cát bụi sớm như vậy sao?

Chúa đã chỉ dẫn sự thai nghén con

và tạo hình dạng con trong tử cung.

Chúa đã bọc con bằng da và thịt,

và kết chặt con lại bằng xương và gân.

Chúa cho con mạng sống và tình thương của Ngài.

Sự chăm sóc của Ngài gìn giữ đời sống con.

Tuy vậy, Chúa đã giấu những điều này trong lòng—

con biết là dụng ý của Ngài—

là để trông chừng con, nếu con phạm tội,

Chúa sẽ không tha thứ tội con.

Nếu con làm ác, thật khốn cho con;

dù nếu con thiện lành, con cũng không dám ngước mặt,

vì con thấy toàn nhục nhã và đớn đau.

Nếu con đứng lên, Chúa sẽ vồ con như sư tử

và dùng sức mạnh Ngài trừ diệt con.

Một lần rồi một lần nữa, Chúa đưa bằng chứng chống lại con.

Chúa gia tăng cơn giận đổ trên con

và thêm quân hùng mạnh tấn công con.

Vậy sao Chúa để con lọt lòng mẹ?

Sao không cho con chết lúc vừa sinh?

Được vậy con đã khỏi sống trên đời,

từ lòng mẹ đi luôn xuống mộ phần.

Con chỉ còn vài ngày còn lại, xin để con yên,

xin cho con được an thân chốc lát,

Trước khi con rời khỏi—không bao giờ trở lại—

đến nơi tối tăm và vô cùng ảm đạm.

Đó là cõi mịt mù như nửa đêm,

u ám và hỗn loạn,

nơi đó ánh sáng chẳng khác gì bóng đêm.”

Read More of Gióp 10