Gióp 38:1-41, Gióp 39:1-30, Gióp 40:1-2 VCB

Gióp 38:1-41

Đức Chúa Trời Thách Thức Gióp

Rồi giữa cơn bão tố, Chúa Hằng Hữu đáp lời Gióp:

“Ngươi là ai mà dám dùng lời vô ý thức

làm mờ ám kế hoạch Ta?

Hãy nai nịt như dũng sĩ,

vì Ta sẽ hỏi con,

và con phải trả lời.

Con ở đâu khi Ta đặt móng nền quả đất?

Thử nói đi, nếu con đủ tri thức.

Ai đã định kích thước địa cầu

và ai đo đạc mặt đất?

Nền địa cầu tựa trên gì,

và ai đặt tảng đá móng cho nó

trong lúc các sao mai hợp ca

và các thiên thần reo mừng?

Ai đặt cửa để khóa các đại dương

khi chúng tràn lan từ vực thẳm,

và Ta dùng mây làm áo dài cho chúng,

bọc chúng bằng bóng tối như tấm khăn?

Ta đặt ranh giới cho các đại dương

với bao nhiêu cửa đóng, then gài.

Ta phán: ‘Đây là giới hạn, không đi xa hơn nữa.

Các đợt sóng kiêu căng phải dừng lại!’

Có bao giờ con ra lệnh cho ban mai xuất hiện

và chỉ chỗ đứng cho bình minh rạng rỡ?

Có bao giờ con bảo ánh dương trải ra đến tận cuối chân trời,

để chấm dứt đêm trường tội ác?

Khi ánh sáng đến gần,

mặt đất đổi thay như đất sét dưới con dấu đồng;

như chiếc áo vừa nhuộm màu sặc sỡ.

Ánh sáng tố cáo hành tung bọn gian tà,

và chận đứng những cánh tay hung hãn.

Có khi nào con tìm đến tận nguồn biển cả?

Và dò tìm đến đáy vực sâu?

Con có biết cổng âm phủ ở đâu?

Có bao giờ con thấy cổng tử thần?

Con có nhận thức khoảng rộng của quả đất?

Nếu con biết hãy trả lời Ta!

Con có biết cội nguồn ánh sáng,

và tìm xem bóng tối đi đâu?

Con có thể đem nó trở về nhà không?

Con có biết làm sao để đến đó?

Dĩ nhiên con biết tất cả điều này!

Vì con đã sinh ra trước khi nó được tạo,

và hẳn con có nhiều kinh nghiệm!

Con có vào được kho chứa tuyết

hoặc tìm ra nơi tồn trữ mưa đá?

(Ta dành nó như vũ khí cho thời loạn,

cho ngày chinh chiến binh đao).

Đường nào dẫn đến nơi tỏa ra ánh sáng?

Cách nào gió đông tỏa lan trên mặt đất?

Ai đào kênh cho mưa lũ?

Ai chỉ đường cho sấm chớp?

Ai khiến mưa tưới tràn đất khô khan,

trong hoang mạc không một người sống?

Ai cho đất tiêu sơ thấm nhuần mưa móc,

và cho cỏ mọc xanh rì cánh đồng hoang?

Phải chăng mưa có cha?

Ai sinh ra sương móc?

Ai là mẹ nước đá?

Ai sinh ra những giọt sương từ trời?

Nước đông cứng như đá tảng,

mặt vực thẳm cũng đóng băng.

Con có thể di chuyển các vì sao—

buộc chặt chòm sao Thất Tinh?

Hoặc cởi dây trói chòm sao Thiên Lang không?

Con có thể khiến các quần tinh di chuyển theo mùa38:32 Ctd con có thể đem các tinh tú ra cho đúng thì tiết không? không

hay dẫn đường chòm Hùng Tinh với đàn con nó?

Con có biết các định luật của trời?

Và lập quyền thống trị trên khắp đất?

Con có thể gọi mây

để tạo thành mưa không?

Con có quyền truyền bảo sấm sét,

cho chúng đi và trình lại: ‘Có chúng tôi đây!’

Ai đặt sự khôn ngoan trong tâm hồn

và ban sự thông sáng cho tâm trí?

Ai đủ trí khôn để đếm các cụm mây?

Ai có thể nghiêng đổ các vò nước trên trời,

khi bụi kết cứng lại,

và đất thịt dính chặt với nhau.

Con có thể đi săn mồi cho sư tử,

hoặc cung ứng thức ăn cho con nó no nê,

khi chúng nằm trong hang động

hoặc rình mồi trong rừng sâu không?

Ai cung cấp lương thực nuôi đàn quạ,

lúc quạ con kêu cầu Đức Chúa Trời,

và lang thang kiếm chẳng ra mồi?”

Read More of Gióp 38

Gióp 39:1-30

Đức Chúa Trời Tiếp Tục Thách Thức

“Con có biết mùa nào dê rừng sinh nở?

Có quan sát hoàng dương đẻ con không?

Con có biết chúng mang thai mấy tháng?

Có biết giờ chúng chuyển bụng sinh con?

Rồi chúng cúi mình sinh đàn con nhỏ,

mong thoát cơn đau quặn thắt.

Đàn con lớn lên giữa đồng hoang,

rồi rời nhà đi chẳng bao giờ trở lại.

Ai cho lừa rừng được tự do?

Ai cho nó thoát khỏi vòng cương tỏa?

Ta ban cho nó hoang mạc làm nhà;

đất mặn đồng chua làm chỗ ở.

Ồn ào đô thị nó cười chê,

tiếng hò hét của người đánh xe, nó không để ý.

Các ngọn núi nó coi là đồng cỏ,

là nơi nó tìm các ngọn lá non xanh.

Bò rừng có bao giờ phục vụ con?

Hoặc chịu ngủ suốt đêm trên máng cỏ?

Bò rừng có chịu cho con cột vào cày không?

Hoặc ngoan ngoãn kéo bừa trong trũng?

Mặc dù sức nó mạnh, nhưng con có tin cậy không?

Con có tin cậy để giao việc nặng nhọc cho nó không?

Con có tin rằng nó sẽ trở lại,

và đem ngũ cốc về sân đạp lúa của con không?

Đà điểu đập cánh oai hùng,

nhưng không xứng bằng bộ cánh con cò.

Vì nó bỏ mặc trứng mình dưới đất,

để sức nóng của đất ấp trứng.

Nó không lo lắng có một bàn chân có thể đạp trúng

hoặc thú rừng có thể giẫm lên.

Đà điểu thật tàn nhẫn với đàn con,

như chúng không phải là con mình.

Chẳng đoái hoài nếu chúng chết đi.

Vì Đức Chúa Trời tước đi sự khôn ngoan của nó.

Ngài không cho nó sự hiểu biết nào.

Nhưng bất cứ khi nào nó phóng chạy,

nó cười nhạo cả ngựa lẫn người cưỡi ngựa.

Con có ban sức mạnh cho ngựa,

hay phủ lên cổ nó bằng một cái bờm không?

Con có khiến nó nhảy như châu chấu không?

Tiếng hí uy oai nghiêm thật kinh hoàng!

Vó ngựa xoáy sâu trong đất và tự hào về sức mạnh

khi nó xung phong ra chiến trường

Nó coi thường đe dọa, bất chấp hiểm nguy.

Trước lưỡi gươm nó chẳng hề né tránh.

Phía trên nó, bao tên kêu lách tách,

giáo và lao sáng ngời dưới ánh nắng.

Nó hầm hầm dậm nát đất như điên

và nó liền xông tới khi nghe kèn hiệu lệnh.

Nó hí vang khi nghe tiếng thổi kèn.

Nó đánh hơi cuộc xáp chiến từ xa.

Tiếng chỉ huy ra lệnh và tiếng ồn của đoàn quân.

Có phải nhờ khôn ngoan của con mà diều hâu bay vút lên

và tung cánh trực chỉ phương nam không?

Phải chăng con ra lệnh cho đại bàng,

vượt trên các vách núi cao để làm tổ?

Dùng vầng đá làm nơi cư ngụ,

lót tổ tận trên vách đá vững vàng

Từ trên ấy, nó rình mồi săn bắt,

mắt nó nhìn bao quát thật xa.

Đàn con nó cũng quen hút máu.

Vì nơi đâu có xác chết là nó đến ngay.”

Read More of Gióp 39

Gióp 40:1-2

Chúa Hằng Hữu phán bảo Gióp:

“Phải chăng con vẫn muốn đấu lý với Đấng Toàn Năng?

Con có câu trả lời không mà dám tranh luận với Đức Chúa Trời?”

Read More of Gióp 40