Gióp 30:1-31, Gióp 31:1-40, Gióp 32:1-22 VCB

Gióp 30:1-31

Gióp Nói về Nỗi Đau Đớn Mình

“Thế mà bây giờ người trẻ hơn tôi dám khinh nhạo tôi,

dù cha họ ngày trước chẳng đáng xếp ngang với chó chăn chiên của tôi.

Nhưng họ có giúp ích gì cho tôi đâu—

một khi họ đã sức tàn lực cạn!

Họ gầy đét vì đói khát

và bỏ trốn vào trong hoang mạc,

gặm đất khô trong nơi đổ nát và tiêu điều.

Họ ăn cả rễ lẫn lá

của các loại cây giếng giêng.30:4 Ctd lá cẩm quỳ, cây chổi

Họ bị gạt khỏi xã hội loài người,

bị hô hoán như họ là trộm cướp.

Họ bị dồn vào khe núi hãi hùng,

xuống hang sâu, hầm đá hoang liêu.

Họ kêu la như thú giữa các bụi cây,

nằm chen nhau bên lùm gai gốc.

Họ là cặn bã xã hội,

đất nước cũng khai trừ.

Thế mà nay họ đặt vè giễu cợt!

Đem tôi ra làm đề tài mỉa mai nhạo báng.

Họ khinh miệt tôi, tránh né tôi,

và không ngại nhổ vào mặt tôi.

Vì Đức Chúa Trời tước khí giới 30:11 Ctd tháo dây cung tôi.

Chúa làm khổ tôi,

nên thấy tôi, họ không thèm nể mặt.

Bên phải tôi, một đám tạp dân xuất hiện.

Xô đẩy chân tôi

và dồn tôi vào đường chết.30:12 Nt con đường hủy diệt

Họ phá hoại con đường tôi đi,

và làm mọi điều để có thể diệt tôi.

Họ biết tôi không còn ai giúp đỡ.

Họ kéo ùa vào từ mọi ngõ ngách.

Tràn qua tôi khi tôi ngã gục.

Bây giờ, tôi sống trong cơn khủng khiếp.

Linh hồn tôi bị gió thổi bay,

và sự thịnh vượng tôi tan biến như mây.

Và bây giờ đời sống tôi tan chảy.

Những ngày tai họa hãm bắt tôi.

Những đêm trường đầy dẫy đau thương,

làm cho tôi nhức nhối không ngừng nghỉ.

Với đôi tay mạnh mẽ, Đức Chúa Trời nắm áo tôi.

Ngài túm chặt cổ áo tôi.

Chúa đã quăng tôi xuống bùn đen.

Tôi không khác gì bụi đất và tro tàn.

Lạy Đức Chúa Trời, con kêu cầu, nhưng Ngài không đáp lại.

Con đứng trước Chúa, nhưng Chúa chẳng đoái hoài.

Chúa trở thành tàn nhẫn với con.

Ngài dùng quyền năng Ngài đánh con liên tiếp.

Chúa bốc con lên trước ngọn gió

và làm con tan tác trước cuồng phong.

Vì con biết Chúa sắp đưa con vào cõi chết—

đến nơi dành sẵn cho mọi sinh linh.

Thật không ai có thể trở mặt chống người nghèo thiếu

khi họ kêu xin giúp đỡ lúc lâm nguy.

Có phải tôi từng khóc vì người khốn khổ?

Tôi không chia sẻ buồn đau với người nghèo khó sao?

Thế mà khi mong phước, tôi chỉ gặp họa.

Khi đợi ánh sáng, lại chỉ thấy tối tăm.

Lòng dạ tôi sùng sục không chịu lặng yên.

Tai họa tới tấp như ba đào dồn dập.

Tôi bước đi trong tăm tối, không ánh mặt trời.

Tôi đứng trước đám đông và kêu xin giúp đỡ.

Thay vào đó, tôi trở thành anh em của chó rừng

và bạn bè cùng đà điểu.

Da tôi đen cháy và bong ra,

xương tôi nóng hực như lên cơn sốt.

Tiếng đàn hạc tôi trở giọng bi ai,

và tiếng sáo tôi như tiếng ai than khóc.”

Read More of Gióp 30

Gióp 31:1-40

Lời Biện Hộ Cuối Cùng của Gióp

“Tôi đã lập giao ước với mắt tôi,

là đừng nhìn các thiếu nữ.

Đức Chúa Trời trên trời cao ban gì cho chúng ta?

Chúng ta được cơ nghiệp gì từ Đấng Toàn Năng cao cả?

Há chẳng phải là họa cho kẻ gian tà

và tai nạn cho người độc ác sao?

Chẳng lẽ Chúa không thấy mọi việc tôi làm

và mỗi bước tôi đi sao?

Tôi có dối trá ai

hay lừa gạt người nào không?

Xin Đức Chúa Trời đem tôi cân trên bàn cân công bằng,

vì Chúa biết lòng tôi ngay thẳng.

Nếu tôi tẻ tách đường lối Chúa,

hay nếu lòng tôi nổi lên thèm khát những gì mắt tôi thấy,

hoặc nếu tay tôi dính dấp vào tội ác,

nguyện người khác gặt hái hết hoa lợi tôi gieo.

Và cây cối trong vườn tôi trồng đều bật gốc.

Nếu lòng tôi còn bị phụ nữ mê hoặc,

hay nếu tôi rình rập vợ người lân cận,

thì nguyện vợ tôi thuộc về người khác;

và người khác ngủ với nàng.

Vì dục tình là một điều sỉ nhục,

là tội nặng đáng bị tòa án hình phạt.

Nó là lửa đốt cháy mọi lối địa ngục.

Và phá đổ cả công trình tôi thu góp.

Nếu tôi khinh thường quyền của tôi trai tớ gái,

khi họ đến than phiền khiếu nại,

làm sao tôi còn dám đối mặt Đức Chúa Trời?

Nếu Chúa tra hỏi, tôi biết trả lời sao?

Vì Đức Chúa Trời dựng nên tôi và đầy tớ tôi.

Chúa tạo cả hai chúng tôi từ lòng mẹ.

Tôi có từ khước giúp đỡ người nghèo,

hay nghiền nát hy vọng của góa phụ không?

Tôi có dành ăn một mình

và không chia sẻ thực phẩm cho cô nhi không?

Không, từ thuở thiếu niên, tôi đã chăm sóc các cô nhi như một người cha,

và cả đời tôi đã nâng đỡ góa phụ.

Bất cứ khi nào tôi thấy người vô gia cư không quần áo,

và người nghèo không mảnh áo che thân,

chẳng lẽ họ không chúc phước cho tôi,

vì đã cung cấp cho họ quần áo len giữ được ấm áp sao?

Nếu tôi đưa tay hại các cô nhi,

và ỷ lại quyền thế giữa phiên tòa,

nguyện vai tôi lìa khỏi thân!

Và cánh tay đứt rời nơi cùi chõ!

Thà bị tật nguyền như thế còn hơn bị Đức Chúa Trời phạt.

Vì nếu uy nghi Ngài chống lại tôi, tôi còn gì hy vọng?

Tôi để lòng tin cậy nơi bạc tiền,

hay cảm thấy an toàn vì vàng của tôi không?

Có phải tôi hân hoan vì nhiều của cải,

và mọi thứ tôi tạo nên không?

Chẳng phải tôi thấy ánh mặt trời trên cao,

hay nhìn ánh trăng chiếu sáng đường đi,

mà hồn tôi bị mê hoặc

đưa tay tôi gửi cho chúng cái hôn gió sao?

Nếu vậy, thì tội tôi đáng bị tòa xét xử,

vì như thế là chối bỏ Đức Chúa Trời của các tầng trời.

Tôi có vui mừng khi thấy kẻ thù bị lâm nạn,

hay đắc chí khi tai họa đến trong đường họ không?

Không, tôi không cho phép miệng tôi hành tội bất cứ ai

hay nguyền rủa sinh mạng họ.

Đầy tớ tôi chẳng bao giờ nói:

‘Ông ấy để người khác phải đói.’

Tôi chưa bao giờ quay lưng với người xa lạ

nhưng luôn mở rộng cửa đón tiếp mọi người.

Tôi có che giấu tội mình như người khác làm,

chôn chặt gian ác tận đáy lòng không?

Chẳng lẽ tôi phải sợ hãi đám đông,

hoặc run rẩy vì họ chê cười,

nên tôi phải im lặng và trốn sau cánh cửa sao?

Ước gì có ai chịu lắng nghe tôi!

Tôi sẽ ký tên vào bản bào chữa của tôi.

Xin Đấng Toàn Năng vui lòng giải đáp.

Hay cho kẻ cáo tội tôi viết cáo trạng!

Nếu được thế, tôi sẽ xin đeo cáo trạng ấy trên vai.

Hoặc đội trên đầu như cái mão.

Tôi sẽ xin khai với Chúa những việc tôi đã làm.

Tôi sẽ đến trước Chúa như một hoàng tử.

Nếu đất vườn tôi lên tiếng tố cáo

và tất cả luống cày cùng nhau than khóc,

hay nếu tôi đã cướp đoạt hoa lợi

hay gây ra cái chết cho chủ nó,

thì xin cho gai gốc mọc lên thay cho lúa mì

và cỏ dại thay chỗ của lúa mạch.”

Lời của Gióp đến đây là hết.

Read More of Gióp 31

Gióp 32:1-22

Ê-li-hu Đáp Lời Ba Bạn của Gióp

Lúc ấy, ba bạn của Gióp không còn luận cứ nào để bài bác Gióp, vì ông cho mình là người công chính.

Nhưng Ê-li-hu, con Ba-ra-kê-ên, người Bu-xi, dòng họ Ram, giận Gióp. Ông giận vì Gióp không nhận mình có tội và Đức Chúa Trời hình phạt ông là đúng. Ê-li-hu cũng giận ba bạn của Gióp, vì họ không có khả năng để trả lời những lý lẽ của Gióp. Ê-li-hu phải đợi đến phiên mình đối đáp với Gióp vì những người kia lớn tuổi hơn ông. Nhưng khi ông thấy họ không biết trả lời thế nào nữa thì ông nổi giận. Ê-li-hu, con trai Ba-ra-kê-ên, người Bu-xi, nói:

“Tôi còn trẻ và các anh đã có tuổi,

nên tôi dè dặt, không dám nói ra điều mình nghĩ.

Tôi vẫn tự bảo: ‘Hãy nghe các vị cao niên nói,

vì càng cao tuổi càng khôn ngoan.’

Nhưng thật ra, chính tâm linh con người,

hơi thở của Đấng Toàn Năng trong họ,

mới ban cho họ sự khôn ngoan.

Người lớn tuổi chưa chắc đã khôn.

Bậc trưởng lão chưa hẳn nắm vững công lý.

Vậy nên, xin hãy lắng nghe tôi,

cho phép tôi được trình bày ý kiến.

Kìa, tôi vẫn chờ đợi suốt thời gian,

lắng nghe thật kỹ những lý lẽ của các anh,

lắng nghe các anh cân nhắc từng lời.

Vâng, tôi đã chú tâm lắng nghe,

nhưng không một ai bác bẻ được Gióp

hay đáp trả lý lẽ của ông ấy.

Xin đừng nói với tôi: ‘Ông ấy cũng khôn ngoan như chúng ta.

Chỉ có Đức Chúa Trời mới có thể thuyết phục ông ấy’

Nếu Gióp tranh luận với tôi,

tôi sẽ không dùng lý lẽ của các anh mà đối đáp!

Các anh hãy ngồi yên đó,

không phải nói thêm gì.

Lẽ nào tôi cứ phải đợi chờ, bây giờ các anh có thể yên lặng không?

Chẳng lẽ tôi phải tiếp tục im tiếng sao?

Không, tôi sẽ phân giải phần của mình.

Tôi sẽ trình bày ý kiến của mình.

Vì miệng tôi đã đầy tràn lời nói,

và tâm linh thúc đẩy tôi phát ngôn;

Tôi bị dồn ép như rượu chưa khui,

như bầu rượu mới sẵn sàng nổ tung!

Tôi phải lên tiếng để xả hơi,

vì thế tôi xin mở miệng để đáp lời.

Tôi xin nói không vị nể,

không bợ đỡ, nịnh hót một ai.

Vì nếu tôi cố gắng xu nịnh,

Đấng Tạo Hóa tôi sẽ sớm tiêu diệt tôi.”

Read More of Gióp 32