Gióp 19:1-29, Gióp 20:1-29, Gióp 21:1-34 VCB

Gióp 19:1-29

Lời Thứ Sáu của Gióp: Đáp Lời Binh-đát

Gióp đáp:

“Các anh dày vò tôi cho đến bao giờ?

Các anh dùng lời nói chà nát tôi đến khi nào?

Đã mười lần các anh sỉ nhục tôi.

Các anh chẳng hổ thẹn khi công kích tôi vô cớ sao?

Dù thật tôi có tội,

đó là lỗi của tôi không phải của anh.

Các anh nghĩ các anh hơn tôi,

dùng sự bẻ mặt tôi làm bằng chứng của tội lỗi tôi.

Xin biết rằng chính Đức Chúa Trời đánh hạ tôi,

và bủa lưới Ngài vây tôi tứ phía.

Tôi kêu khóc: ‘Cứu tôi!’ nhưng chẳng ai thèm đáp.

Tôi kêu oan, nhưng không thấy công lý.

Đức Chúa Trời dựng rào ngăn chặn tôi tiến bước.

Phủ tối tăm khiến đường tôi mù mịt.

Vinh quang tôi, Chúa tước đoạt,

và mão miện tôi, Chúa cất khỏi đầu.

Chúa nghiền tôi tứ phía, làm tôi ra điêu tàn.

Chúa cất niềm hy vọng tôi như nhổ cây trốc gốc.

Lửa thịnh nộ Chúa bùng cháy;

Ngài coi tôi như kẻ nghịch thù.

Đại binh Chúa ùn ùn kéo tới.

Mở đường khai lối tấn công tôi,

Vây hãm lều tôi đang trú ẩn.

Do Chúa khiến, anh em đều xa lánh,

người quen tôi, nay đều ngoảnh mặt.

Gia đình tôi bỏ rơi không thèm ngó,

còn bạn thân cũng đã lãng quên tôi.

Đầy tớ nam lẫn nữ kể tôi là khách lạ.

Coi tôi như ngoại kiều.

Tôi gọi đầy tớ mình, nó không đến;

tôi đành mở miệng van nài nó!

Hơi thở tôi, vợ tôi không chịu nổi.

Anh em một mẹ cũng kinh tởm tôi!

Cả bọn trẻ con cũng khinh tôi.

Chúng quay lưng, khi tôi xuất hiện.

Các bạn thân đều gớm ghiếc tôi,

Những người tôi yêu đều trở mặt chống lại tôi.

Thân thể tôi chỉ còn da bọc xương,

tôi thoát chết với hai bàn tay trắng.

Hãy thương xót tôi, các bạn ơi, xin thương xót,

vì tay Đức Chúa Trời đã đánh tôi.

Sao các anh săn đuổi tôi như Đức Chúa Trời?

Các anh chưa chán thịt tôi sao?

Ôi, ước gì các lời tôi được ghi lại

Ôi, ước gì nó được khắc vào bia đá,

được chạm với bút bằng sắt, bằng chì,

được khắc vào đá đời đời.

Vì tôi biết Đấng Cứu Chuộc tôi vẫn sống,

đến ngày cuối cùng, Ngài sẽ đặt chân trên đất.

Mặc dù thân thể tôi rữa nát,

nhưng bên trong thể xác này, tôi sẽ thấy Đức Chúa Trời!

Chính tôi sẽ thấy Ngài.

Phải, chính mắt tôi nhìn ngắm Ngài.

Lòng tôi mong chờ đến mỏi mòn!

Sao các anh dám hành hạ tôi,

rồi nói rằng: ‘Đó là do lỗi của chính hắn’?

Các anh hãy coi chừng lưỡi gươm,

vì cơn giận các anh sẽ đưa đến trừng phạt.

Lúc ấy các anh sẽ biết rằng đã đến ngày phán xét.”

Read More of Gióp 19

Gióp 20:1-29

Sô-pha Đáp Lời Gióp Lần Thứ Hai

Sô-pha, người Na-a-ma, đáp:

“Tôi phải trả lời

vì tôi rất bối rối.

Tôi đã nghe lời trách móc sỉ nhục tôi,

nhưng sự hiểu biết đã giục tôi đáp lại.

Anh có biết: Từ thuở khai thiên lập địa

khi loài người mới có mặt trên thế gian,

kẻ ác dù có hân hoan chỉ tạm thời,

và niềm vui của kẻ vô đạo sớm tàn tắt?

Dù kiêu hãnh của nó lên đến tận trời

đầu chạm tới các tầng mây,

nó cũng sẽ bị tiêu diệt đời đời,

bị ném đi giống như phân của nó.

Ai từng quen biết nó sẽ hỏi:

‘Nó ở đâu?’

Nó tiêu tan như giấc mơ.

Bị xóa đi như cơn mộng ban đêm.

Vừa thấy đó, nó liền mất hút.

Chốn quê hương chẳng biết nó là ai.

Con cái nó sẽ xin ân huệ từ người nghèo khổ,

chính tay nó phải trả lại của cải nó đã chiếm.

Xương cốt nó đầy sinh lực thanh xuân,

nhưng cũng phải nằm dưới cát bụi với nó.

Dù miệng nó cho tội ác là ngọt bùi,

và giấu nọc độc dưới ba tấc lưỡi.

Dẫu nó cưu mang tội ác, không lìa bỏ,

ngậm trong miệng, chẳng nhả ra.

Thức ăn nó nuốt vào bụng sẽ sình thối,

trở thành mật rắn hổ20:14 Một loại rắn độc ở Phi Châu, Trung Đông trong người.

Nó nuốt của cải vào rồi phải mửa ra.

Của phi nghĩa Đức Chúa Trời không cho tiêu hóa.

Nó sẽ mút nọc độc rắn hổ.

Lưỡi rắn lục sẽ giết chết nó.

Nó chẳng bao giờ được thấy các dòng sông dầu ô-liu

hay dòng suối mật ong và dòng mỡ sữa.

Những gì nó bon chen kiếm được phải trả lại.

Nó chẳng được hưởng lợi gì trong những cuộc bán buôn.

Vì nó áp bức và bỏ bê người nghèo khổ.

Cướp đoạt nhà cửa nó không xây.

Nó luôn tham lam và không bao giờ thấy đủ.

Thứ gì nó đã muốn mà có thể thoát được.

Chẳng thứ gì còn sót lại khi nó đã ăn.

Nên cuộc giàu sang nó thật chóng qua.

Đang dư dật, nó bỗng ra túng ngặt

và tai họa đổ xuống liên miên.

Đức Chúa Trời trút lên nó cơn thịnh nộ.

Tuôn tràn như mưa ngàn thác lũ.

Dù nó thoát khỏi gươm giáo sắt,

mũi tên đồng sẽ đâm thủng nó.

Khi rút mũi tên ra khỏi người nó,

đầu mũi tên sáng loáng đã cắm vào gan.

Nỗi kinh hoàng của sự chết chụp lấy nó.

Tối tăm mờ mịt rình rập tài sản nó.

Lửa thiên nhiên sẽ thiêu cháy nó,

tiêu diệt những gì sót lại trong lều nó.

Tội ác nó các tầng trời tố giác,

và đất nổi phong ba chống đối kẻ gian tà.

Một cơn lũ cuốn trôi nhà nó với của cải.

Trong ngày Đức Chúa Trời nổi giận.

Số phận ấy Đức Chúa Trời đã dành cho kẻ ác.

Là cơ nghiệp Ngài dành cho nó.”

Read More of Gióp 20

Gióp 21:1-34

Lời Thứ Bảy của Gióp: Đáp Lời Sô-pha

Gióp đáp lại:

“Xin lắng nghe những gì tôi nói.

Đó là cách các anh an ủi tôi.

Xin nhẫn nại, để nghe tôi thổ lộ.

Chờ tôi nói xong rồi các anh cứ chê cười.

Thật ra, tôi đâu có phiền trách loài người.

Tâm trí tôi thật là bấn loạn!

Xin các anh quay mặt nhìn tôi.

Các anh sẽ sững sờ, lấy tay che miệng.

Chính tôi cũng sợ hãi khi nhìn bản thân.

Toàn thân phải run lên cầm cập.

Tại sao bọn gian ác sống lâu,

càng về già càng quyền thế?

Chính mắt chúng được chứng kiến rõ ràng,

con cháu đông đúc và cường thịnh.

Nhà cửa chúng an ninh, không có gì phải sợ,

và Đức Chúa Trời cũng không trừng phạt chúng.

Bò đực chúng tăng gia, không mất mát.

Bò cái cũng sinh sôi, không sẩy.

Chúng đưa đàn con ra như bầy chiên.

Con cái chúng mặc sức nô đùa nhảy múa.

Chúng ca hát theo tiếng trống và tiếng đàn hạc.

Reo hò theo ống tiêu, ống sáo.

Chúng sống những ngày giàu sang thịnh vượng,

rồi yên lành đi vào âm phủ.

Chúng dám nói với Đức Chúa Trời: ‘Xin hãy lìa xa.

Chúng tôi chẳng muốn học biết đường lối Chúa!

Đấng Toàn Năng là ai mà chúng tôi phải vâng phục?

Cầu nguyện cùng Chúa có ích lợi gì đâu?’

(Chúng nghĩ sự hưng thịnh đang nằm trong tay chúng,

nhưng tôi sẽ tránh xa âm mưu kẻ ác).

Dường như ánh sáng của kẻ ác chưa bao giờ tắt.

Có bao giờ chúng gặp tai ương đâu?

Chẳng lẽ Đức Chúa Trời vẫn chưa nổi giận hình phạt chúng?

Chúng chẳng bị cuốn theo chiều gió như rơm rác sao?

Hay chẳng như tro trấu bị bão đùa đi tan tác?

Các anh bảo: ‘Đức Chúa Trời sẽ phạt con cái chúng về sau?’

Nhưng tôi nói Ngài sẽ phạt chính người có tội,

để chúng hiểu sự phán xét của Ngài.

Xin cho chúng chứng kiến cảnh diệt vong.

Xin để chúng uống chén thịnh nộ của Đấng Toàn Năng.

Vì một khi đã xuôi tay nhắm mắt,

nó không còn hưởng được lạc thú gia đình.

Nhưng ai dám lên mặt dạy khôn Đức Chúa Trời,

từ khi Ngài đoán xét kẻ tự tôn tự đại.

Có người chết khi đang sung sức,

lúc thoải mái và thanh nhàn,

lúc thân thể còn tráng kiện,

và tủy xương đang hồi cực thịnh.

Người khác lại qua đời trong đắng cay,

chưa bao giờ tận hưởng đời sống tốt lành.

Lòng đất lạnh cả hai cùng nằm xuống,

bị bọ giòi bao phủ như nhau.

Này, tôi biết rõ các anh đang nghĩ gì.

Tôi biết cạm bẫy các anh định gài tôi.

Các anh bảo tôi bọn cường hào ác bá,

đều bị họa cửa nhà tan nát vì tội của chúng.

Nhưng sao không hỏi những người chung quanh,

họ sẽ cho các anh biết sự thật.

Kẻ ác thường được tai qua nạn khỏi

và nó vẫn an nhiên thoát khỏi diệt vong.

Chẳng ai đem việc ác nó ra nguyền rủa

hay báo trả những tội ác nó gây ra.

Khi chết, nó được an táng linh đình,

nghĩa địa nó có người canh gác.

Kẻ ác vẫn được mồ yên mả đẹp.

Mọi người kéo nhau đưa đám tang,

người trước người sau nhiều vô kể.

Vậy, sao các anh còn phí công an ủi tôi?

Những giải thích của các anh chỉ là giả dối.”

Read More of Gióp 21