Y-sai 27:1-13, Y-sai 28:1-29 VCB

Y-sai 27:1-13

Trong ngày ấy, Chúa Hằng Hữu sẽ dùng gươm nhọn, lớn, và mạnh để trừng phạt Lê-vi-a-than, là con rắn luồn lách, con rắn uốn lượn. Ngài sẽ giết con rồng ở biển.

“Trong ngày ấy,

hãy hát về vườn nho sai trái.

Ta, Chúa Hằng Hữu sẽ coi sóc nó,

tưới nước thường xuyên.

Ngày và đêm, Ta sẽ canh giữ để không ai làm hại nó.

Cơn giận Ta sẽ không còn.

Nếu Ta tìm thấy cỏ hoang và gai góc,

Ta sẽ tiến đánh chúng;

Ta sẽ thiêu chúng trong lửa—

ngoại trừ chúng trở lại xin Ta giúp đỡ.

Hãy để chúng làm hòa với Ta;

phải, hãy làm hòa với Ta.”

Sẽ đến ngày con cháu Gia-cốp đâm rễ.

Ít-ra-ên sẽ nứt lộc, trổ hoa,

và kết quả khắp đất!

Có phải Chúa Hằng Hữu đánh Ít-ra-ên

như Ngài đánh kẻ thù nó?

Có phải Chúa trừng phạt nó

như Ngài đã trừng phạt kẻ thù nó chăng?

Không, nhưng Chúa đã dùng cách lưu đày đối với Ít-ra-ên.

Nó bị lưu đày ra khỏi xứ của mình

như cơn gió đông thổi bay đi.

Chúa Hằng Hữu đã làm điều này để thanh lọc tội của Ít-ra-ên,

và cất đi tất cả tội lỗi nó.

Đây là kết quả việc trừ bỏ tội của nó:

Khi nó nghiền đá bàn thờ như đá vôi vỡ nát.

Các trụ A-sê-ra hay bàn thờ dâng hương

không còn đứng vững nữa.

Các thành lũy kiên cố sẽ yên lặng và trống vắng,

nhà cửa bị bỏ hoang,

trên đường phố mọc đầy cỏ dại.

Bò sẽ nằm tại đó,

nhai cỏ non và nhơi những cành cây.

Dân chúng sẽ như những cành chết,

khô gãy và dùng để nhóm lửa.

Ít-ra-ên là quốc gia ngu xuẩn và dại dột,

vì dân nó đã từ bỏ Đức Chúa Trời.

Vậy nên, Đấng tạo ra chúng

không ban ơn, chẳng còn thương xót nữa.

Nhưng sẽ đến ngày Chúa Hằng Hữu sẽ tập hợp chúng lại như thu nhặt từng hạt thóc. Từng người một, Ngài sẽ tập hợp lại—từ phía đông Sông Ơ-phơ-rát cho đến phía tây Suối Ai Cập. Trong ngày ấy, có tiếng kèn thổi vang. Những người bị chết trong cuộc lưu đày tại A-sy-ri và Ai Cập sẽ về Giê-ru-sa-lem để thờ phượng Chúa Hằng Hữu trên núi thánh của Ngài.

Read More of Y-sai 27

Y-sai 28:1-29

Lời Tiên Tri về Sa-ma-ri

Khốn cho thành kiêu ngạo Sa-ma-ri—

là mão triều lộng lẫy của bọn say sưa của Ép-ra-im.

Nó ngồi trên đầu thung lũng phì nhiêu,

nhưng sắc đẹp vinh quang của nó sẽ như bông hoa tàn tạ.

Nó là sự kiêu ngạo của một dân ngã xuống vì rượu.

Vì Chúa Hằng Hữu sẽ sai một người hùng mạnh chống lại nó.

Như bão mưa đá và gió tàn hại,

chúng sẽ xuất hiện trên nó như nước lớn dâng tràn

và sẽ ném mạnh nó xuống đất.

Thành kiêu ngạo Sa-ma-ri—

là mão triều lộng lẫy của bọn say sưa của Ép-ra-im—

sẽ bị giẫm nát dưới chân kẻ thù nó.

Nó ngồi trên đầu thung lũng phì nhiêu,

nhưng sắc đẹp vinh quang của nó như bông hoa tàn tạ.

Bất cứ ai thấy nó cũng sẽ vồ lấy nó,

như trái vả chín trước mùa bị hái và ăn nuốt ngay.

Vào ngày ấy, chính Chúa Hằng Hữu Vạn Quân

sẽ là mão triều vinh quang của Ít-ra-ên.

Chúa sẽ là niềm kiêu hãnh và vui mừng cho dân sót lại của Ngài.

Chúa sẽ là thần công chính

cho người ngồi tòa xét xử.

Ngài sẽ ban nguồn năng lực

cho những ai đuổi giặc nơi cổng thành.

Bấy giờ, Ít-ra-ên bị dẫn dắt bởi bọn say sưa

là những người choáng váng vì rượu,

và loạng choạng vì rượu mạnh.

Các thầy tế lễ và tiên tri chao đảo vì rượu mạnh,

đi dầm mình trong men rượu.

Họ bị quay cuồng khi thấy khải tượng,

và họ đưa ra những phán đoán lầm lẫn.

Trên bàn tiệc của họ phủ đầy thứ ói mửa;

không còn nơi nào tinh khiết.

Chúng hỏi: “Chúa Hằng Hữu nghĩ chúng ta là ai?

Tại sao Ngài phán với chúng ta như vậy?

Chúng ta có phải là những đứa trẻ mới dứt sữa đâu?

Ngài bảo chúng ta mọi thứ, cứ lặp đi lặp lại—

mỗi lần một lệnh,

mỗi lệnh một lần,

một ít chỗ này,

một ít chỗ nọ!”

Vì vậy, Đức Chúa Trời sẽ nói với dân Ngài

bằng giọng xa lạ và môi khác thường!

Đức Chúa Trời đã phán với dân Ngài:

“Đây là nơi an nghỉ;

hãy để người mệt nhọc nghỉ tại đây.

Đây là nơi nghỉ yên tĩnh.”

Nhưng chúng chẳng lắng nghe.

Vì vậy, Chúa Hằng Hữu sẽ giải thích rõ ràng sứ điệp của Ngài cho họ lần nữa,

mỗi lần một lệnh,

mỗi lệnh một lần,

một ít chỗ này,

một ít chỗ kia,

cứ để chúng sẽ trượt chân và té ngã.

Chúng sẽ bị thương, bị sập bẫy, và bị bắt làm tù.

Vì thế, hãy lắng nghe sứ điệp này từ Chúa Hằng Hữu,

hỡi những người cai trị hay phỉ báng trong Giê-ru-sa-lem.

Các ngươi khoác lác: “Chúng tôi đã kết ước với sự chết

và thỏa hiệp với mồ mả.

Để khi sự hủy diệt đến sẽ không đụng đến chúng tôi,

vì chúng tôi dựng nơi ẩn trốn vững vàng bằng sự dối trá và lừa gạt.”

Vì thế, đây là điều Chúa Hằng Hữu Chí Cao phán:

“Này! Ta đặt một nền đá tại Si-ôn,

đá góc vững chắc và được thử luyện.

Là đá quý giá, an toàn để xây cất.

Ai tin cậy sẽ không bao giờ bị rúng động.

Ta sẽ thử ngươi bằng thước đo công bình,

và dây chuẩn công chính.

Từ khi nơi trú ẩn ngươi làm bằng sự dối trá,

mưa đá sẽ đổ sụp lên ngươi.

Từ khi nó được làm bằng sự lừa gạt,

nước lũ sẽ quét sạch ngươi.

Ta sẽ hủy bỏ kết ước của ngươi với sự chết,

và lật đổ thỏa hiệp của ngươi với mồ mả.

Khi đại nạn quét qua,

các ngươi sẽ bị giẫm sâu trong đất.

Một lần rồi một lần nữa lũ lụt sẽ đến,

hết buổi sáng này đến buổi sáng khác,

cả ngày lẫn đêm,

cho đến khi các ngươi bị đùa đi.”

Sứ điệp này sẽ mang kinh hoàng đến cho dân ngươi.

Giường ngươi làm ra quá ngắn không đủ nằm.

Chăn cũng quá nhỏ không đủ đắp kín ngươi.

Chúa Hằng Hữu sẽ đến như khi Ngài nghịch cùng người Phi-li-tin tại Núi Ga-ri-xim

và nghịch cùng người A-mô-rít tại Ga-ba-ôn.

Chúa sẽ đến để làm điều lạ kỳ;

Ngài sẽ đến để thực hiện công việc khác thường.

Vì Chúa là Chúa Hằng Hữu Vạn Quân

đã cho tôi hay về lệnh tiêu diệt cả đất này.

Vì thế, đừng phỉ báng,

e rằng xiềng xích các ngươi sẽ nặng thêm.

Hãy nghe tôi;

hãy lắng tai và chú ý.

Có phải một nhà nông luôn cày đất

và không bao giờ gieo giống?

Có phải anh ấy cứ mãi vỡ đất

và không bao giờ trồng?

Khi làm mặt đất bằng phẳng,

chẳng lẽ anh ấy không gieo giống—

hạt thìa là, hạt thìa là đen, lúa mì, lúa mạch, lúa đại mạch—

cấy mỗi loại vào đúng hàng,

và cấy mỗi loại vào đúng chỗ sao?

Người nông dân biết phải làm gì,

vì Đức Chúa Trời đã cho anh ta sự hiểu biết.

Không ai dùng búa để đập thìa là đen;

nhưng phải đập bằng que.

Không ai dùng bánh xe mà cán thìa là đen;

thay vào đó, phải dùng cái đập lúa.

Hạt lúa được xay để làm bánh mì

vì vậy người ta không đập nó mãi.

Người ta dùng bánh xe cán trên lúa,

nhưng không nghiền nát nó.

Chúa Hằng Hữu Vạn Quân là Giáo Sư kỳ diệu,

và Ngài ban cho người làm nông khôn ngoan tuyệt vời.

Read More of Y-sai 28