A-mốt 6:1-14, A-mốt 7:1-17 VCB

A-mốt 6:1-14

Khốn cho những người sống an nhàn tại Si-ôn,

và tin cậy vào sức mạnh của Sa-ma-ri!

Các ngươi là những người nổi tiếng và được hâm mộ trong Ít-ra-ên,

và người ta đến với các ngươi tìm sự trợ giúp.

Nhưng hãy đi đến Ca-ne

để xem chuyện xảy ra tại đó.

Kế đó đi đến thành Ha-mát vĩ đại

rồi xuống Gát, thuộc xứ Phi-li-tin.

Các ngươi có hơn gì chúng đâu,

hãy xem chúng bị hủy diệt thế nào.

Các ngươi cố xua đuổi những ý nghĩ về ngày hoạn nạn,

nhưng những việc làm của các ngươi lại đem ngày đoán phạt đến gần hơn.

Thật khủng khiếp vì các ngươi nằm dài trên giường ngà

và dưới chân dài trên trường kỷ của mình,

ăn thịt chiên béo tốt trong bầy

và thưởng thức thịt bê chọn lọc trong chuồng.

Các ngươi ngâm nga theo nhịp đàn hạc

và làm cho mình nhiều nhạc cụ mới như Đa-vít.

Các ngươi uống rượu bằng tô

và xức những loại dầu thơm quý giá.

Các ngươi chẳng quan tâm về họa diệt vong của nhà Giô-sép.

Vì thế, các ngươi sẽ là những người đầu tiên bị dẫn đi lưu đày.

Thình lình, tất cả cuộc ăn chơi chè chén của các ngươi sẽ chấm dứt.

Chúa Hằng Hữu Chí Cao lấy chính Danh Ngài mà thề, và đây là điều Ngài, Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời Vạn Quân, phán:

“Ta ghê tởm sự kiêu ngạo của nhà Gia-cốp,

và Ta ghét những đền đài nguy nga của chúng.

Ta sẽ nộp thành này

và mọi thứ trong thành cho quân thù của chúng.”

(Nếu có nhà nào còn lại mười người, chúng cũng sẽ bị giết chết. Khi những bà con là người có trách nhiệm thiêu các xác chết vào nhà để đem các thi thể ra ngoài, người ấy sẽ hỏi kẻ duy nhất còn sống sót rằng: “Còn ai nữa không?” Khi người kia đáp: “Không, vì …,” thì người ấy sẽ cắt ngang và nói: “Ngừng lại! Đừng nói đến Danh của Chúa Hằng Hữu”.)

Khi Chúa Hằng Hữu ban lệnh này,

cả nhà lớn lẫn nhà nhỏ đều sẽ bị đập tan thành mảnh.

Có thể nào ngựa phi trên mỏm đá?

Bò có thể ra cày trên đó chăng?

Nhưng các ngươi thật ngu muội khi biến sự công lý thành thuốc độc

và trái ngọt của sự công chính thành cay đắng.

Các ngươi hân hoan vì chinh phục được Lô Đê-ba.

Các ngươi khoác lác: “Chẳng phải chúng ta chiếm Cát-na-im bằng sức mình sao?”

“Hỡi người Ít-ra-ên! Ta sẽ sai một nước thù nghịch chống lại các ngươi,”

Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời Vạn Quân phán.

“Chúng sẽ đàn áp các ngươi khắp cả xứ—

từ phía bắc Lê-bô Ha-mát

đến tận phía nam Suối A-ra-ba.”

Read More of A-mốt 6

A-mốt 7:1-17

Khải Tượng về Cào Cào

Chúa Hằng Hữu Chí Cao cho tôi thấy một khải tượng. Tôi thấy Ngài đang chuẩn bị sai một đoàn cào cào thật đông tràn vào xứ. Nó xảy ra sau mùa gặt thứ nhất cho nhà vua và vừa lúc mùa gặt thứ hai sắp sửa đến. Trong khải tượng của tôi, cào cào ăn hết ngũ cốc và cỏ xanh trong xứ. Tôi cầu nguyện khẩn thiết: “Lạy Chúa Hằng Hữu Chí Cao, van xin Ngài tha thứ cho chúng con, chúng con không thể sống sót, vì nhà Gia-cốp quá nhỏ.”

Vậy, Chúa Hằng Hữu liền đổi ý. Ngài phán: “Ta sẽ không giáng tai họa ấy.”

Khải Tượng về Lửa

Chúa Hằng Hữu Chí Cao cho tôi thấy một khải tượng khác. Tôi thấy Ngài chuẩn bị hình phạt dân Ngài bằng ngọn lửa lớn cháy phừng. Lửa đã làm khô cạn vực sâu và thiêu đốt cả xứ. Tôi cầu nguyện: “Lạy Chúa Hằng Hữu Chí Cao, van xin Ngài ngừng tay, chúng con không thể sống sót, vì nhà Gia-cốp quá nhỏ.”

Rồi Chúa Hằng Hữu cũng đổi ý. Chúa Hằng Hữu Chí Cao phán: “Ta sẽ không giáng tai họa ấy.”

Khải Tượng về Hàng Dây Dọi

Chúa lại cho tôi thấy một khải tượng khác. Tôi thấy Chúa đứng bên cạnh một bức tường được dựng bằng dây dọi. Ngài dùng dây dọi để làm chuẩn đo. Chúa Hằng Hữu phán bảo tôi: “A-mốt, con thấy gì?”

Tôi thưa: “Con thấy dây dọi.”

Chúa phán tiếp: “Ta sẽ thử dân Ta với dây dọi này. Ta không thể bỏ qua tội lỗi của chúng nữa. Các miếu thờ tà thần tại những nơi cao của Y-sác sẽ bị phá tan, và các đền miễu của Ít-ra-ên sẽ bị tiêu diệt; Ta sẽ dùng gươm chống lại Vua Giê-rô-bô-am.”

A-mốt và A-ma-xia

A-ma-xia, là thầy tế lễ của thành Bê-tên, gửi thông điệp cho Giê-rô-bô-am, vua nước Ít-ra-ên: “A-mốt đang âm mưu chống lại vua ngay giữa dân tộc! Đất này không thể nào chịu nỗi những lời hắn nói. Người ấy dám nói rằng: ‘Giê-rô-bô-am sẽ sớm bị giết, và người Ít-ra-ên sẽ bị lưu đày xa.’”

Rồi A-ma-xia ra lệnh cho A-mốt: “Hãy ra khỏi đây, hỡi tiên tri kia! Hãy quay về Giu-đa mà kiếm ăn, mà nói tiên tri! Đừng làm phiền chúng ta và nói tiên tri ở Bê-tên làm gì nữa. Vì đây là thánh địa của vua, và đền thờ của vương quốc!”

Nhưng A-mốt đáp: “Tôi vốn không phải là tiên tri, cũng không được học làm tiên tri bao giờ. Tôi chỉ là một người chăn chiên, và chăm sóc cây sung. Nhưng Chúa Hằng Hữu đã gọi tôi ra khỏi việc chăn bầy và bảo tôi rằng: ‘Hãy đi nói tiên tri cho dân tộc Ít-ra-ên của Ta.’ Nên bây giờ, ông hãy nghe sứ điệp của Chúa Hằng Hữu:

Ông nói:

‘Đừng nói tiên tri chống lại dân tộc Ít-ra-ên.

Đừng nói lời nào chống lại nhà Y-sác.’

Nên đây là điều Chúa Hằng Hữu phán:

‘Này, vợ ngươi sẽ trở thành gái mãi dâm trong thành này,

con trai và con gái ngươi sẽ bị giết.

Đất ruộng ngươi sẽ bị chia phần,

và chính ngươi sẽ chết tại đất khách quê người,

Dân tộc Ít-ra-ên sẽ bị lưu đày xa quê hương.’”

Read More of A-mốt 7