1 Sa-mu-ên 1:1-28, 1 Sa-mu-ên 2:1-26 VCB

1 Sa-mu-ên 1:1-28

Ên-ca-na và Gia Đình của Ông

Có một người Ép-ra-im tên là Ên-ca-na, quê ở Ra-ma-tha-im Xô-phim, thuộc vùng đồi núi Ép-ra-im. Ông là con của Giê-rô-ham, cháu Ê-li-hu, chắt Tô-hu, chít Xu-phơ. Ên-ca-na có hai vợ, An-ne và Phê-ni-a. Phê-ni-a có con, còn An-ne thì son sẻ.

Hằng năm, Ên-ca-na lên Si-lô thờ phụng và dâng lễ vật lên Chúa Hằng Hữu Vạn Quân tại Đền Tạm. Thầy tế lễ của Chúa Hằng Hữu lúc ấy là hai con trai của Hê-li tên là Hóp-ni và Phi-nê-a. Vào ngày dâng sinh tế, Ên-ca-na chia cho Phê-ni-a và các con mỗi người một phần lễ vật đã dâng. Nhưng ông cũng chỉ cho An-ne một phần như những người khác dù ông thương yêu nàng vì Chúa Hằng Hữu cho nàng son sẻ. Phê-ni-a thường mang việc Chúa Hằng Hữu không cho An-ne có con ra để trêu chọc. Và việc cứ xảy ra như thế năm này sang năm khác mỗi khi họ lên Đền Tạm. Phê-ni-a cứ trêu tức An-ne đến độ An-ne phải khóc và bỏ ăn.

Ên-ca-na tìm lời an ủi vợ: “Tại sao em khóc, An-ne? Tại sao em không ăn? Có phải em buồn bực vì không có con? Em đã có anh đây này—anh không đáng giá hơn mười đứa con trai sao?”

An-ne Cầu Nguyện Xin Con

Một hôm, tại Si-lô, sau khi ăn uống, An-ne đi lên Đền Tạm của Chúa Hằng Hữu. Lúc ấy, Thầy Tế lễ Hê-li đang ngồi bên cửa đền. Lòng nặng sầu đau, An-ne cầu nguyện, khóc với Chúa Hằng Hữu. Nàng khấn nguyện: “Lạy Chúa Hằng Hữu Vạn Quân, nếu Ngài thấy nỗi khổ đau của con, không quên con, và cho con có một đứa con trai, thì con sẽ dâng nó cho Chúa. Trọn đời nó sẽ thuộc về Ngài, tóc nó sẽ không bao giờ bị cạo.”

Khi bà đang cầu nguyện với Chúa Hằng Hữu, thì Hê-li quan sát bà. Thấy môi bà mấp máy, không phát thành tiếng, nên ông tưởng bà đang say. Ông nói: “Chị say quá rồi phải không? Đi dã rượu đi!”

Nàng đáp: “Thưa ông, tôi không say! Tôi không bao giờ uống rượu hay những thứ làm cho say. Nhưng tôi rất buồn và đang dốc nỗi khổ tâm của tôi ra trước Chúa Hằng Hữu. Xin ông đừng nghĩ tôi là một phụ nữ hư hỏng! Tôi cầu nguyện vì sầu khổ và buồn phiền quá đỗi.”

Hê-li nói: “Chúc chị bình an! Cầu Đức Chúa Trời của Ít-ra-ên ban cho chị những điều chị thỉnh cầu.”

Nàng đáp: “Xin ông đoái thương phận hèn mọn tôi.” Nói xong nàng trở về và ăn uống, và nỗi buồn được vơi đi.

Sa-mu-ên Ra Đời và Được Biệt Riêng

Hôm sau cả gia đình dậy sớm, lên Đền Tạm thờ phụng Chúa Hằng Hữu. Xong lễ, họ trở về nhà tại Ra-ma. Ên-ca-na ăn ở với An-ne, Chúa Hằng Hữu đoái thương đến lời thỉnh cầu của nàng, và đến kỳ sinh nở, nàng sinh một con trai. Nàng đặt tên là Sa-mu-ên, vì nàng nói: “Tôi đã cầu xin nó nơi Chúa Hằng Hữu.”

Năm sau, gia đình Ên-ca-na lại lên Đền Tạm dâng lễ vật hằng năm và lễ vật khấn nguyện lên Chúa Hằng Hữu, Nhưng lần này An-ne không đi. Nàng nói với chồng: “Đợi đến ngày con dứt sữa, tôi sẽ đem nó lên trình diện Chúa Hằng Hữu và để nó ở luôn tại Đền Tạm.”

Ên-ca-na đồng ý: “Em nghĩ việc nào phải thì cứ làm. Cứ ở lại nhà, cầu xin Chúa Hằng Hữu giúp em giữ lời mình đã hứa nguyện.” Vậy, An-ne ở nhà săn sóc con, cho đến ngày nó dứt sữa.

Con vừa dứt sữa, An-ne đem nó lên Đền Tạm tại Si-lô. Bà cùng chồng mang theo lễ vật gồm một con bò đực ba tuổi, một giạ bột và một bầu rượu. Sau khi dâng con bò, nàng đem con đến gặp Hê-li. Nàng nói: “Thưa thầy, tôi chính là người phụ nữ trước đây đứng nơi này cầu nguyện Chúa Hằng Hữu, có ông chứng kiến. Tôi đã cầu xin Chúa Hằng Hữu cho tôi một đứa con, và Ngài đã chấp nhận lời tôi cầu xin. Nay, tôi xin dâng nó lên Chúa, để nó sẽ thuộc về Chúa Hằng Hữu suốt đời.” Rồi họ thờ phụng Chúa Hằng Hữu tại đó.

Read More of 1 Sa-mu-ên 1

1 Sa-mu-ên 2:1-26

Lời Cầu Nguyện Ngợi Tôn của An-ne

An-ne cầu nguyện:

“Lòng con tràn ngập niềm vui trong Chúa Hằng Hữu!

Chúa Hằng Hữu ban năng lực mạnh mẽ cho con!

Bây giờ con có thể đối đáp kẻ nghịch;

vì Ngài cứu giúp nên lòng con hớn hở.

Không ai thánh thiện như Chúa Hằng Hữu,

Không ai cả, chỉ có Ngài;

không có Vầng Đá nào như Đức Chúa Trời chúng ta.

Đừng lên giọng kiêu kỳ!

Đừng nói lời ngạo mạn!

Vì Chúa Hằng Hữu là Đức Chúa Trời thông biết mọi điều;

Ngài suy xét mọi hành động.

Cây cung của dũng sĩ bị gãy,

nhưng người suy yếu được trang bị bằng sức mạnh.

Người vốn no đủ nay đi làm mướn kiếm ăn,

còn người đói khổ nay được có thức ăn dư dật.

Người son sẻ nay có bảy con,

nhưng người đông con trở nên cô đơn, hiu quạnh.

Chúa Hằng Hữu cầm quyền sống chết trong tay;

cho người này xuống mồ, người kia sống lại.

Chúa Hằng Hữu khiến người này nghèo, người khác giàu;

Ngài hạ người này xuống, nâng người khác lên

Ngài nhắc người nghèo lên từ bụi đất,

đem người ăn xin lên từ nơi dơ bẩn.

Ngài đặt họ ngang hàng với các hoàng tử,

cho họ ngồi ghế danh dự.

Vì cả thế giới đều thuộc về Chúa Hằng Hữu,

và Ngài sắp xếp thế gian trong trật tự.

Ngài gìn giữ người trung thành với Ngài,

nhưng người ác bị tiêu diệt nơi tối tăm.

Không ai nhờ sức mình mà thắng thế.

Ai chống đối Chúa Hằng Hữu sẽ bị nát thân.

Từ trời Ngài giáng sấm sét trên họ;

Chúa Hằng Hữu xét xử toàn thế giới,

Ngài ban sức mạnh cho các vua;

gia tăng thế lực người được Ngài xức dầu.”

Sau đó, gia đình Ên-ca-na trở về Ra-ma; còn Sa-mu-ên ở lại phục vụ Chúa Hằng Hữu dưới sự hướng dẫn của Thầy Tế lễ Hê-li.

Các Con Trai Gian Ác của Hê-li

Các con Hê-li là những người gian tà, không biết kính sợ Chúa Hằng Hữu. Mỗi khi có người đến dâng sinh tế, họ thường sai đầy tớ cầm chĩa ba. Trong khi thịt đang sôi, chích vào nồi thịt. Miếng nào dính vào chĩa ba, họ lấy miếng đó. Họ làm như vậy đối với tất cả những người Ít-ra-ên tới Si-lô dâng tế lễ. Có lần, trước khi mỡ được đốt để dâng lên, đầy tớ của thầy tế lễ đòi lấy thịt sống để quay chứ không chịu lấy thịt chín.

Nếu người dâng sinh lễ nói: “Để dâng mỡ trước đã, rồi muốn lấy bao nhiêu cũng được.” Thì đầy tớ đáp: “Không, đưa ngay cho ta bây giờ, nếu không, ta giật lấy.” Tội lỗi của những thầy tế lễ trẻ này thật lớn trước mặt Chúa Hằng Hữu, vì họ khinh thường các lễ vật người ta đem dâng lên Chúa Hằng Hữu.

Trong khi đó Sa-mu-ên chăm lo phục vụ Chúa Hằng Hữu. Cậu mặc một ê-phót bằng vải gai. Mẹ cậu may áo dài nhỏ, mỗi năm đem cho cậu vào dịp theo chồng dâng sinh tế hằng năm. Và trước khi họ ra về, Hê-li chúc vợ chồng Ên-ca-na được Chúa Hằng Hữu cho sinh thêm con cái để bù lại đứa con họ đã dâng cho Ngài. Chúa Hằng Hữu cho An-ne sinh thêm được ba trai và hai gái nữa. Còn Sa-mu-ên lớn khôn trước mặt Chúa Hằng Hữu.

Bấy giờ, Hê-li đã già lắm. Ông nghe hết những điều con ông làm cho người Ít-ra-ên, và cả việc họ ăn nằm với các phụ nữ phục dịch Đền Tạm. Hê-li trách con: “Sao các con tệ như thế? Cha nghe dân chúng nói về công việc xấu xa của các con. Không được! Các con khiến dân của Chúa Hằng Hữu mang tội. Nếu người này có tội với người khác, thì đã có thẩm phán phân xử. Nhưng nếu một người phạm tội với Chúa Hằng Hữu, thì ai dám xen vào?” Nhưng họ không nghe lời cha cảnh cáo, vì Chúa Hằng Hữu đã có ý định giết họ.

Sa-mu-ên ngày càng khôn lớn, càng được Chúa Hằng Hữu và mọi người hài lòng.

Read More of 1 Sa-mu-ên 2