إرميا 49 – NAV & VCB

Ketab El Hayat

إرميا 49:1-39

رسالة بخصوص عمون

1نُبُوءَةٌ عَنْ بَنِي عَمُّونَ، هَذَا مَا يُعْلِنُهُ الرَّبُّ: «أَلَيْسَ لإِسْرَائِيلَ أَبْنَاءُ؟ أَلَيْسَ لَهُ وَارِثٌ؟ فَمَا بَالُ مَلِكِ الْعَمُّونِيِّينَ قَدِ اسْتَوْلَى عَلَى مِيرَاثِ سِبْطِ جَادٍ وَسَكَنَ شَعْبُهُ فِي مُدُنِهِ؟ 2لِذَلِكَ هَا أَيَّامٌ مُقْبِلَةٌ، يَقُولُ الرَّبُّ، أَجْعَلُ فِيهَا هُتَافَ الْقِتَالِ يَتَرَدَّدُ فِي رَبَّةِ الْعَمُّونِيِّينَ، فَتَصِيرُ تَلَّةَ أَطْلالٍ، وَتُحْرَقُ قُرَاهَا بِالنَّارِ فَيُجْلِي الإِسْرَائِيلِيُّونَ الَّذِينَ أَجْلَوْهُمْ، يَقُولُ الرَّبُّ. 3أَعْوِلِي يَا حَشْبُونُ لأَنَّ عَايَ قَدْ خَرِبَتْ. ابْكِينَ يَا بَنَاتِ رَبَّةَ وَتَمَنْطَقْنَ بِالْمُسُوحِ. انْدُبْنَ وَاذْرَعْنَ الأَرْضَ بَيْنَ السِّيَاجَاتِ فَإِنَّ مَلِكَكُنَّ سَيَذْهَبُ إِلَى السَّبْيِ مَعَ كَهَنَتِهِ وَرُؤَسَائِهِ جَمِيعاً. 4مَا بَالُكِ تُبَاهِينَ بِالأَوْدِيَةِ أَيَّتُهَا الابْنَةُ الْمُخَادِعَةُ الَّتِي اتَّكَلَتْ عَلَى نَفَائِسِهَا قَائِلَةً: مَنْ يُهَاجِمُنِي؟ 5هَا أَنَا أُوْقِعُ بِكِ الرُّعْبَ مِنْ جَمِيعِ الْمُحِيطِينَ بِكِ، فَيَتَشَرَّدُ كُلُّ وَاحِدٍ مِنْكُمْ مَطْرُوداً، وَلَيْسَ مَنْ يَجْمَعُ شَتَاتَ الْهَارِبِينَ. 6ثُمَّ أَعُودُ فَأَرُدُّ سَبْيَ الْعَمُّونِيِّينَ، يَقُولُ الرَّبُّ».

رسالة بخصوص أدوم

7نُبُوءَةٌ عَنِ الأَدُومِيِّينَ: هَذَا مَا يُعْلِنُهُ الرَّبُّ الْقَدِيرُ: «أَلَمْ تَبْقَ فِي تِيمَانَ حِكْمَةٌ بَعْدُ؟ هَلْ بَادَتِ الْمَشُورَةُ مِنْ ذَوِي الْفَهْمِ؟ هَلْ تَلاشَتْ حِكْمَتُهُمْ؟ 8اهْرُبُوا: أَدْبِرُوا، اخْتَبِئُوا فِي الأَعْمَاقِ يَا سُكَّانَ دَدَانَ، لأَنِّي سَأُوْقِعُ الْبَلِيَّةَ بِذُرِّيَّةِ عِيسُو فِي أَوَانِ عِقَابِهَا. 9لَوْ أَقْبَلَ قَاطِفُو الْعِنَبِ إِلَيْكَ، أَلا يُبْقُونَ خُصَاصَةً؟ وَلَوِ انْسَلَّ اللُّصُوصُ لَيْلاً، أَلا يَقْنَعُونَ بِسَلْبِ مَا يَكْفِيهِمْ؟ 10أَمَّا أَنَا فَقَدْ جَرَّدْتُ ذُرِّيَّةَ عِيسُو، وَكَشَفْتُ عَنْ مَخَابِئِهَا السِّرِّيَّةِ، وَلَيْسَ فِي وُسْعِهَا الاخْتِفَاءُ. هَلَكَ أَبْنَاءُ عِيسُو وَإخْوَتُهُ وَجِيرَانُهُ وَلَمْ يَبْقَ لَهُ أَثَرٌ بَعْدُ. 11اتْرُكْ أَيْتَامَكَ فَإِنِّي أُحْيِيهِمْ، وَلْتَتَّكِلْ أَرَامِلُكَ عَلَيَّ». 12لأَنَّ هَذَا مَا يُعْلِنُهُ الرَّبُّ: «إِنْ كَانَ الَّذِينَ لَا يَسْتَحِقُّونَ تَجَرُّعَ كَأْسِ الْعِقَابِ قَدْ تَجَرَّعُوهُ، أَتُفْلِتُ أَنْتَ مِنَ الْعِقَابِ؟ إِنَّكَ لَنْ تُفْلِتَ مِنَ الْعِقَابِ، بَلْ عَلَيْكَ أَنْ تَجْرَعَهُ حَتْماً. 13هَا أَنَا قَدْ أَقْسَمْتُ بِنَفْسِي»، يَقُولُ الرَّبُّ، «أَنْ تُصْبِحَ بُصْرَةُ عُرْضَةً لِلرُّعْبِ وَالْعَارِ وَالْخَرَابِ وَاللَّعْنَةِ، وَتَغْدُو مُدُنُهَا خَرَائِبَ دَائِمَةً». 14تَبَلَّغْتُ رِسَالَةً مِنْ لَدُنِ الرَّبِّ، أَنَّ سَفِيراً قَدْ بُعِثَ إِلَى الأُمَمِ قَائِلاً: «احْشِدُوا أَنْفُسَكُمْ لِمُهَاجَمَتِهَا. هُبُّوا لِلْقِتَالِ. 15قَدْ جَعَلْتُكَ صَغِيراً فِي الأُمَمِ، حَقِيراً بَيْنَ النَّاسِ. 16قَدْ خَدَعَكَ مَا تُثِيرُهُ مِنْ رُعْبٍ، وَأَغْوَتْكَ كِبْرِيَاءُ قَلْبِكَ، يَا مَنْ تُقِيمُ فِي شُقُوقِ الصَّخْرِ وَتَعْتَصِمُ بِقِمَّةِ التَّلِّ. وَلَكِنَّنِي سَأَطْرَحُكَ مِنْ هُنَاكَ وَلَوْ بَنَيْتَ عُشَّكَ عَالِياً كَعُشِّ النَّسْرِ، يَقُولُ الرَّبُّ. 17سَتُصْبِحُ أَدُومُ مَثَارَ رُعْبٍ، وَكُلُّ مَنْ يَمُرُّ بِها تَعْتَرِيهِ رِعْدَةٌ، وَيَصْفَرُ مِنْ جَرَّاءِ كُلِّ نَكْبَاتِهَا، 18وَيُصِيبُهَا مَا أَصَابَ سَدُومَ وَعَمُورَةَ وَمَا جَاوَرَهُمَا، مِنِ انْقِلابٍ، يَقُولُ الرَّبُّ، فَلا يَسْكُنُ هُنَاكَ إِنْسَانٌ وَلا يَتَغَرَّبُ فِيهَا أَحَدٌ. 19هَا هُوَ يَنْقَضُّ عَلَى الأَدُومِيِّينَ فِي مَوَاطِنِ صُخُورِهِمْ كَمَا يَنْقَضُّ فَجْأَةً أَسَدٌ مِنْ أَجَمَاتِ نَهْرِ الأُرْدُنِّ؛ وَفِي لَحْظَةٍ أَطْرُدُهُمْ مِنْهَا وَأُقِيمُ عَلَيْهَا مَنْ أَخْتَارُهُ، لأَنَّهُ مَنْ هُوَ مِثْلِي؟ وَمَنْ يُحَاكِمُنِي؟ وَأَيُّ رَاعٍ يَقْوَى عَلَى مُوَاجَهَتِي؟ 20لِذَلِكَ اسْمَعُوا مَا خَطَّطَهُ الرَّبُّ ضِدَّ أَدُومَ، وَمَا دَبَّرَهُ ضِدَّ سَاكِنِي تِيمَانَ: هَا صِغَارُ الْقَوْمِ يُجَرُّونَ، وَتَنْهَدِمُ مَسَاكِنُهُمْ عَلَيْهِمْ. 21مِنْ صَوْتِ سُقُوطِهِمْ تَرْجُفُ الأَرْضُ، وَأَصْدَاءُ صُرَاخِهِمْ تَبْلُغُ الْبَحْرَ الأَحْمَرَ. 22هَا هُوَ يُحَلِّقُ كَالنَّسْرِ، وَيَنْشُرُ جَنَاحَيْهِ عَلَى بُصْرَةَ، فَتُصْبِحُ قُلُوبُ جَبَابِرَةِ أَدُومَ كَقَلْبِ امْرَأَةٍ مَاخِضٍ».

رسالة بخصوص دمشق

23نُبُوءةٌ عَنْ دِمَشْقَ: «قَدْ لَحِقَ الْخِزْيُ بِحَمَاةَ وَأَرْفَادَ إِذْ بَلَغَتْهُمَا الأَنْبَاءُ الْمُزْعِجَةُ، ذَابَتَا خَوْفاً وَاضْطَرَبَتَا كَالْبَحْرِ الْهَائِجِ. 24خَارَتْ قُوَى دِمَشْقَ وَأَدْبَرَتْ لِتَهْرُبَ، وَاسْتَوْلَى عَلَيْهَا الرُّعْبُ، وَأَدْرَكَهَا الْكَرْبُ وَالأَلَمُ كَامْرَأَةٍ مَاخِضٍ. 25كَيْفَ لَمْ يُبْقِ عَلَى الْمَدِينَةِ الشَّهِيرَةِ، مَدِينَةِ مَسَرَّتِي؟ 26لِذَلِكَ سَيَتَسَاقَطُ شَبَابُهَا فِي سَاحَاتِهَا، وَيَبِيدُ جَمِيعُ جُنُودِهَا فِي ذَلِكَ الْيَوْمِ، يَقُولُ الرَّبُّ الْقَدِيرُ. 27سَأُضْرِمُ النَّارَ فِي سُورِ دِمَشْقَ فَتَلْتَهِمُ قُصُورَ بَنْهَدَدَ».

رسالة بخصوص قيدار وممالك حاصور

28نُبُوءَةٌ عَنْ قِيدَارَ وَمَمَالِكِ حَاصُورَ الَّتِي هَاجَمَهَا نَبُوخَذْنَصَّرُ: «هَذَا مَا يُعْلِنُهُ الرَّبُّ: هُبُّوا وَازْحَفُوا عَلَى قِيدَارَ. دَمِّرُوا أُمَمَ الْمَشْرِقِ. 29فَإِنَّ خِيَامَهُمْ وَقُطْعَانَ أَغْنَامِهِمْ يُسْتَوْلَى عَلَيْهَا، وَتُؤْخَذُ أَسْتَارُهُمْ وَأَمْتِعَتُهُمْ، وَتُنْهَبُ جِمَالُهُمْ مِنْهُمْ، وَيَهْتِفُ بِهِمِ الرِّجَالُ: الرُّعْبُ يُحْدِقُ مِنْ كُلِّ جَانِبٍ.

30اهْرُبُوا سَرِيعاً. تَفَرَّقُوا. تَوَارَوْا فِي الأَعْمَاقِ يَا أَهْلَ حَاصُورَ، يَقُولُ الرَّبُّ، لأَنَّ نَبُوخَذْنَصَّرَ مَلِكَ بَابِلَ تَآمَرَ عَلَيْكُمْ وَدَبَّرَ خُطَّتَهُ ضِدَّكُمْ. 31هُبُّوا، وَازْحَفُوا عَلَى أُمَّةٍ مُتْرَفَةٍ تَسْكُنُ فِي طُمَأْنِينَةٍ، يَقُولُ الرَّبُّ. لَا بَوَّابَاتِ لَهَا وَلا مَزَالِيجَ بَلْ تَسْكُنُ مُنْفَرِدَةً. 32سَتُصْبِحُ إِبِلُهُمْ غَنِيمَةً وَمَاشِيَتُهُمْ سَلْباً، وَأُذَرِّي لِكُلِّ رِيحٍ كُلَّ مَقْصُوصِي زَوَايَا الشَّعْرِ، وَأُوْقِعُ بِهِمِ الْبَلِيَّةَ مِنْ كُلِّ جَوَانِبِهِمْ، يَقُولُ الرَّبُّ. 33فَتُصْبِحُ حَاصُورُ مَأْوَى لِبَنَاتِ آوَى، وَخَرَاباً إِلَى الأَبَدِ. لَا يُقِيمُ هُنَاكَ أَحَدٌ، وَلا يَتَغَرَّبُ فِيهَا إِنْسَانٌ».

رسالة بخصوص عيلام

34النُّبُوءَةُ الَّتِي أَوْحَى بِها الرَّبُّ إِلَى إِرْمِيَا عَنْ عِيلامَ فِي مُسْتَهَلِّ حُكْمِ صِدْقِيَّا مَلِكِ يَهُوذَا: 35هَذَا مَا يُعْلِنُهُ الرَّبُّ الْقَدِيرُ: «هَا أَنَا أُحَطِّمُ قَوْسَ عِيلامَ، عِمَادَ قُوَّتِهِمْ. 36وَأُرْسِلُ عَلَى عِيلامَ الرِّيَاحَ الأَرْبَعَ مِنْ أَطْرَافِ السَّمَاءِ الأَرْبَعَةِ، وَأُذَرِّيهِمْ لِكُلِّ تِلْكَ الرِّيَاحِ، فَلا تَبْقَى أُمَّةٌ لَا يُسْبَى إِلَيْهَا الْعِيلامِيُّونَ. 37وَأُفْزِعُ عِيلامَ أَمَامَ أَعْدَائِهِمْ وَأَمَامَ طَالِبِي نُفُوسِهِمْ، وَأُعَاقِبُهُمْ بِالشَّرِّ وَبِغَضَبِي اللّاهِبِ، وَأَجْعَلُ السَّيْفَ يَتَعَقَّبُهُمْ حَتَّى أُفْنِيَهُمْ. 38وَأَنْصِبُ عَرْشِي فِي عِيلامَ، وَأَقْضِي عَلَى مَلِكِهِمْ وَعَلَى عُظَمَائِهِمْ.

39وَلَكِنْ أَرُدُّ سَبْيَ عِيلامَ فِي الأَيَّامِ الآتِيَةِ يَقُولُ الرَّبُّ».

Vietnamese Contemporary Bible

Giê-rê-mi 49:1-39

Sứ Điệp về Am-môn

1Sứ điệp tiên tri về người Am-môn. Đây là điều Chúa Hằng Hữu phán:

“Chẳng lẽ Ít-ra-ên không có con cháu

thừa kế tại Gát sao?

Tại sao ngươi, kẻ thờ thần Minh-côm,

lại sống trong các thành này?”

2Chúa Hằng Hữu phán: “Vì thế, sẽ có ngày,

Ta khiến chiến tranh vang dội khắp thủ đô Ráp-ba của ngươi.

Thành đó sẽ trở nên một đống tro tàn,

và các thành phụ cận sẽ bị thiêu hủy.

Lúc ấy, Ít-ra-ên sẽ trở lại đất

mà ngươi đã chiếm,” Chúa Hằng Hữu phán.

3“Hãy khóc than, hỡi Hết-bôn,

vì thành A-hi bị hủy phá.

Hãy thở than, hỡi cư dân Ráp-ba!

Hãy mặc lên người áo tang.

Hãy kêu la và than thở, và chạy qua lại trong thành,

vì thần Minh-côm, các thầy tế lễ và các quan chức

sẽ bị dẫn đến vùng đất xa xôi

4Ngươi tự hào về các thung lũng màu mỡ,

nhưng chúng sẽ sớm bị điêu tàn.

Ngươi tin vào của cải mình,

hỡi con gái bất trung,

và nghĩ rằng không ai dám hại ngươi.

5Nhưng này! Ta sẽ đổ sự kinh hoàng trên ngươi,”

Chúa là Chúa Hằng Hữu Vạn Quân phán.

“Vì các dân tộc lân bang sẽ đuổi các ngươi ra khỏi quê hương,

và không ai cứu giúp dân lưu đày các ngươi trong ngày chạy trốn.

6Nhưng Ta sẽ phục hồi sự thịnh vượng cho Am-môn

trong ngày cuối cùng.

Ta, Chúa Hằng Hữu, phán vậy.”

Sứ Điệp về Ê-đôm

7Sứ điệp này tiên tri về Ê-đôm. Đây là điều Chúa Hằng Hữu Vạn Quân phán:

“Trong Thê-man không còn người khôn ngoan sao?

Người mưu trí mất hết mưu lược rồi sao?

8Hãy quay lưng và trốn chạy!

Hãy ẩn dưới hang sâu, hỡi người Đê-đan!

Vì Ta sẽ giáng tai ương xuống cho Ê-đôm,49:8 Nt Ê-sau

Ta cũng sẽ đoán phạt ngươi!

9Những người hái nho

luôn chừa vài trái cho người nghèo khó.

Nếu kẻ trộm đến lúc ban đêm,

chúng chẳng lấy mọi thứ.

10Nhưng Ta sẽ lột trần xứ Ê-đôm,

và sẽ không còn chỗ nào để ẩn náu nữa.

Các con cái nó, anh em nó, và láng giềng nó

đều sẽ bị tiêu diệt,

và chính Ê-đôm cũng sẽ không còn nữa.

11Nhưng Ta sẽ bảo vệ các cô nhi còn lại trong vòng các ngươi.

Hỡi các quả phụ, cũng vậy, hãy trông cậy vào sự trợ giúp Ta.”

12Đây là điều Chúa Hằng Hữu phán: “Nếu những người vô tội đã phải chịu đau khổ, thì các ngươi phải chịu bao nhiêu! Các ngươi sẽ thoát khỏi hình phạt chăng! Các ngươi buộc phải uống chén đoán phạt này!” 13Chúa Hằng Hữu phán: “Vì Ta đã nhân danh Ta thề rằng Bốt-ra sẽ trở thành nơi ghê tởm và gò đống đổ nát; nó sẽ bị chế giễu và nguyền rủa. Các thành và làng mạc của nó sẽ điêu tàn vĩnh viễn.”

14Tôi nghe sứ điệp này từ Chúa Hằng Hữu

rằng một sứ giả được đưa đến các nước, nói:

“Hãy liên kết chống lại Ê-đôm,

và chuẩn bị cho cuộc chiến!”

15Chúa Hằng Hữu phán với Ê-đôm:

“Ta sẽ làm cho nó hèn yếu giữa các nước.

Ngươi sẽ bị các nước khinh dể.

16Các ngươi đã tự lừa dối

bởi sự kinh hoàng các ngươi gieo rắc

và bởi lòng tự hào của các ngươi.

Hỡi những người sống trong các khe đá

và chiếm lĩnh các núi cao.

Dù các ngươi lót tổ trên núi cao như đại bàng,

Ta cũng kéo ngươi xuống,”

Chúa Hằng Hữu phán.

17“Ê-đôm sẽ trở nên vật ghê tởm.

Mọi người đi qua đều kinh ngạc

và sẽ sửng sốt vì cảnh điêu tàn họ nhìn thấy.

18Các thành của các ngươi sẽ hoang vắng như Sô-đôm và Gô-mô-rơ,

và các vùng phụ cận,” Chúa Hằng Hữu phán.

“Không một ai sống tại đó;

không một ai cư ngụ trong đó.

19Ta sẽ đến như sư tử từ rừng rậm Giô-đan,

tiến vào đồng cỏ phì nhiêu.

Ta sẽ đuổi Ê-đôm ra khỏi xứ nó,

Ta sẽ lập người lãnh đạo Ta chọn.

Vì ai giống như Ta, và ai có thể thách thức Ta?

Người cai trị nào có thể chống lại ý muốn Ta?”

20Hãy nghe kế hoạch của Chúa Hằng Hữu chống lại Ê-đôm

và cư dân Thê-man.

Dù trẻ nhỏ cũng sẽ bị kéo khỏi như những chiên non,

và nơi họ ở thành chốn hoang tàn.

21Mặt đất rúng động khi nghe Ê-đôm sụp đổ,

tiếng kêu la khủng khiếp vang dội đến tận Biển Đỏ.

22Kìa! Kẻ thù sẽ đến nhanh như đại bàng,

giăng cánh đến tận Bốt-ra.

Dù chiến sĩ mạnh mẽ nhất cũng sẽ đau đớn

như đàn bà trong cơn chuyển dạ.

Sứ Điệp về Đa-mách

23Sứ điệp này tiên tri về Đa-mách. Đây là điều Chúa Hằng Hữu phán:

“Các thành Ha-mát và Ạt-bát đều khiếp sợ

khi nghe tin họ sẽ bị tiêu diệt.

Lòng dân rối loạn đảo điên

như mặt biển giữa cơn giông tố.

24Đa-mách trở nên yếu ớt,

cư dân đều bỏ chạy.

Khiếp đảm, khổ não, và sầu thảm siết chặt nó

như đàn bà đang quặn thắt.

25Thành danh tiếng đó, thành vui mừng đó,

sẽ rơi vào quên lãng!

26Các thanh niên ngươi ngã chết đầy đường phố.

Quân đội ngươi bị tiêu diệt trong một ngày,”

Chúa Hằng Hữu Vạn Quân phán vậy.

27“Ta sẽ nhóm một ngọn lửa trong tường lũy Đa-mách

để đốt tan các cung điện của Bên Ha-đát.”

Sứ Điệp về Kê-đa và Hát-so

28Đây là sứ điệp tiên tri về Kê-đa và vương quốc Hát-so, sẽ bị Vua Nê-bu-cát-nết-sa, nước Ba-by-lôn, tấn công. Đây là điều Chúa Hằng Hữu phán:

“Hãy đứng dậy, tấn công Kê-đa!

Hãy tiêu diệt các dân tộc phương Đông!

29Các trại và bầy gia súc của chúng sẽ bị chiếm đoạt,

cùng với các vật dụng trong nhà và đoàn lạc đà cũng bị cướp đi.

Khắp nơi vang lên tiếng kêu khủng khiếp:

‘Chúng ta bị khủng bố mọi nơi!’”

30Chúa Hằng Hữu phán: “Hỡi cư dân Hát-so,

hãy chạy trốn thật xa, ẩn náu dưới hang sâu,

vì Vua Nê-bu-cát-nết-sa, nước Ba-by-lôn, đã bàn mưu

và định chiến lược tiêu diệt các ngươi.”

31Chúa Hằng Hữu phán:

“Hãy tấn công nước giàu có đang sống an nhàn tự tin,

không cần cửa đóng, then gài,

ở riêng một mình một cõi.

32Các lạc đà và bầy gia súc của chúng sẽ là của ngươi.

Ta sẽ phân tán dân này theo gió,

là dân cạo tóc hai bên màng tang.

Ta sẽ giáng tai họa trên chúng

từ mọi phía,” Chúa Hằng Hữu phán vậy.

33“Hát-so sẽ trở thành hang chó rừng,

và nó sẽ hoang tàn vĩnh viễn.

Không còn ai sống tại đó;

không còn ai bén mảng đến đó nữa.”

Sứ Điệp về Ê-lam

34Sứ điệp của Chúa Hằng Hữu ban cho Tiên tri Giê-rê-mi về Ê-lam khi Vua Sê-đê-kia, nước Giu-đa, mới lên ngôi trị vì. 35Đây là điều Chúa Hằng Hữu Vạn Quân phán:

“Ta sẽ bẻ gãy cung của Ê-lam—

là sức mạnh chủ yếu của nó.

36Ta sẽ mang quân thù từ mọi nơi đến,

Ta sẽ phân tán người Ê-lam theo bốn hướng gió.

Chúng sẽ bị lưu đày đến các nước trên đất.

37Chính Ta sẽ đến cùng quân thù của Ê-lam để phân tán nó.

Trong cơn thịnh nộ phừng phừng, Ta sẽ mang tai họa lớn

giáng trên dân tộc Ê-lam,” Chúa Hằng Hữu phán vậy.

“Quân thù sẽ cầm gươm đuổi theo chúng

cho đến khi Ta tiêu diệt chúng hoàn toàn.”

38Chúa Hằng Hữu phán: “Ta sẽ đặt ngôi Ta trên Ê-lam

và Ta sẽ tiêu diệt vua quan của chúng.

39Nhưng Ta sẽ phục hồi sự thịnh vượng của Ê-lam

trong những ngày cuối cùng.

Ta, Chúa Hằng Hữu, đã phán vậy!”