1 Царств 24 – CARST & VCB

Священное Писание (Восточный перевод), версия для Таджикистана

1 Царств 24:1-23

Довуд щадит жизнь Шаула

1А Довуд поднялся оттуда и остался жить в неприступных местах Ен-Геди.

2Когда Шаул вернулся из погони за филистимлянами, ему сказали:

– Довуд в пустыне Ен-Геди.

3Шаул взял три тысячи лучших воинов со всего Исроила и отправился искать Довуда и его людей к Скалам Диких Коз. 4Он пришёл к овечьим загонам у дороги. Там была пещера, и Шаул зашёл в неё облегчиться. А Довуд и его люди сидели в глубине пещеры.

5Люди Довуда сказали ему:

– Вот он, тот день, о котором Вечный говорил тебе: «Я отдам врага в твои руки, чтобы ты поступил с ним так, как тебе угодно».

Довуд тихонько подкрался и отрезал край верхней одежды Шаула. 6После этого Довуда стала мучить совесть за то, что он сделал это.

7Он сказал своим людям:

– Не приведи Вечный мне причинить зло моему господину или поднять на него руку, ведь он помазанник Вечного.

8Этими словами упрекнул Довуд своих людей и не позволил им напасть на Шаула. А Шаул вышел из пещеры и отправился своей дорогой. 9Потом и Довуд вышел из пещеры и закричал вслед Шаулу:

– Господин мой царь!

Когда Шаул оглянулся, Довуд почтительно поклонился ему лицом до земли. 10Он сказал Шаулу:

– Зачем ты слушаешь, когда люди говорят: «Довуд замышляет причинить тебе зло?» 11Сегодня ты своими глазами видел, как Вечный отдал тебя в мои руки в пещере. Меня уговаривали убить тебя, но я пощадил тебя, сказав: «Я не подниму руки на моего господина, потому что он помазанник Вечного». 12Вот, отец мой, посмотри на кусок твоей верхней одежды у меня в руке! Я отрезал край твоей одежды, но не убил тебя. Пойми же и признай, что я не виновен ни в злодеянии, ни в мятеже. Я не согрешил против тебя, но ты охотишься за мной, чтобы лишить меня жизни. 13Пусть Вечный рассудит нас! И пусть Вечный отомстит тебе за меня: моя рука тебя не коснётся. 14Как говорится в старой пословице: «От злодеев исходят злые дела», поэтому моя рука тебя не коснётся.

15Против кого вышел царь Исроила? Кого ты преследуешь? Мёртвого пса! Блоху! 16Пусть Вечный будет нашим судьёй и рассудит нас. Пусть Он рассмотрит моё дело и защитит его. Пусть Он оправдает меня, избавив от твоей руки.

17Когда Довуд сказал это, Шаул спросил:

– Это твой голос, Довуд, сын мой? – и громко заплакал.

18– Ты праведнее меня, – сказал он. – Ты поступил со мной хорошо, а я обходился с тобой плохо. 19Ты только что рассказал мне, как по-доброму ты обошёлся со мной: Вечный отдал меня в твои руки, но ты не убил меня. 20Кто, найдя своего врага, позволит ему уйти невредимым? Пусть Вечный воздаст тебе добром за то, что ты сегодня сделал для меня. 21Я знаю, что ты непременно будешь царём и что царство Исроила утвердится в твоих руках. 22Поклянись же мне Вечным, что ты не искоренишь моих потомков после меня и не уничтожишь моего имени из семьи моего отца.

23Довуд поклялся Шаулу. После этого Шаул вернулся домой, а Довуд и его люди поднялись в укрепление.

Vietnamese Contemporary Bible

1 Sa-mu-ên 24:1-22

Đa-vít Tha Mạng Sống cho Sau-lơ

1Sau khi đánh đuổi quân Phi-li-tin trở về, Sau-lơ được tin Đa-vít đang ở hoang mạc Ên-ghê-đi. 2Ông dẫn theo 3.000 quân tinh nhuệ nhất Ít-ra-ên, đến tảng đá dê rừng, tìm Đa-vít và thuộc hạ.

3Đến một nơi có chuồng chiên, Sau-lơ thấy một cái hang nên vào đó đi vệ sinh. Lúc ấy Đa-vít cùng các thuộc hạ đang ẩn nấp trong góc hang.

4Một người thì thầm với Đa-vít: “Hôm nay là ngày Chúa Hằng Hữu có nói trước với ông: ‘Ta sẽ giao kẻ thù vào tay con, con xử nó ra sao tùy ý.’” Đa-vít nhẹ nhàng đứng dậy, đến cắt vạt áo ngoài của Sau-lơ.

5Nhưng ngay sau đó, Đa-vít tự trách về việc này. 6Ông nói với thuộc hạ: “Chúa Hằng Hữu biết điều ta đã không làm với vua ta. Chúa Hằng Hữu cấm ta ra tay ám hại vua, là người được Chúa Hằng Hữu xức dầu, vì Chúa Hằng Hữu đã lựa chọn người.” 7Những lời Đa-vít thuyết phục đám thuộc hạ, làm họ không còn ý định giết Sau-lơ nữa.

Sau-lơ ra khỏi hang tiếp tục lên đường, 8Đa-vít ra theo, lớn tiếng gọi: “Thưa vua!” Sau-lơ quay lại nhìn, Đa-vít cung kính cúi gập người xuống.

9Ông nói lớn với Sau-lơ: “Tại sao vua nghe lời dân chúng nói rằng, tôi muốn hại vua? 10Ngày hôm nay, chính vua thấy rõ. Vì lúc nãy trong hang, Chúa Hằng Hữu có giao mạng vua vào tay tôi; có người bảo tôi sát hại, nhưng tôi không nỡ, vì tự nghĩ: ‘Ta không được giết vua, vì là người được Chúa Hằng Hữu xức dầu.’ 11Cha thấy không, con có vạt áo của cha trong tay đây này. Con cắt vạt áo chứ không giết cha. Như thế đủ cho cha thấy rằng con không định hại vua, phản chủ. Con không có lỗi gì cả, trong khi cha lại tìm mọi cách giết con!

12Xin Chúa Hằng Hữu xét xử cha và con. Chúa Hằng Hữu sẽ trừng phạt cha vì những gì cha đã làm với con, còn con sẽ không bao giờ hại cha. 13Người xưa có nói: ‘Từ người ác sẽ ra điều ác.’ Xin cha tin chắc rằng con sẽ không bao giờ hại cha. 14Là vua của Ít-ra-ên mà lại đem quân đuổi bắt một con chó chết, một con bọ chét hay sao? 15Xin Chúa Hằng Hữu phân xử giữa cha với con. Xin Ngài biện hộ và giải cứu con khỏi tay cha!”

16Nghe xong, Sau-lơ hỏi: “Có phải con đó không, Đa-vít?” Và vua khóc lớn tiếng. 17Vua nói với Đa-vít: “Con tốt hơn cha, vì con lấy thiện trả ác. 18Hôm nay con đã lấy lòng nhân đãi cha, vì Chúa Hằng Hữu nạp cha vào tay con mà con không giết. 19Không ai bắt được kẻ thù rồi thả cho đi, nhưng hôm nay con đã làm như thế với cha. Xin Chúa Hằng Hữu ân thưởng cho con. 20Ta biết chắc rồi đây con sẽ làm vua, và vương quốc Ít-ra-ên sẽ được lập vững bền trong tay con. 21Chỉ xin con nhân danh Chúa Hằng Hữu thề sẽ không tuyệt diệt con cháu của cha, làm cho cha không còn người mang danh, nối dõi!”

22Vậy Đa-vít lập lời thề với Sau-lơ. Rồi Sau-lơ trở về hoàng cung, còn Đa-vít và thuộc hạ lại trở về chỗ ẩn trú.