Аюб 32 – CARST & VCB

Священное Писание (Восточный перевод), версия для Таджикистана

Аюб 32:1-22

Монолог Элиху

1Тогда трое друзей перестали спорить с Аюбом, потому что он был уверен в своей правоте. 2Но Элиху, сын Барахила, потомок Буза, из рода Рам, разгневался на Аюба за то, что тот считал себя праведным перед Всевышним. 3Он разгневался и на трёх его друзей за то, что, не сумев возразить, они клеветали на Аюба32:3 Или: «они клеветали на Всевышнего».. 4Но Элиху не сразу заговорил с Аюбом, потому что остальные были старше его. 5Когда же он увидел, что тем троим нечего больше сказать, он разгневался.

Первая речь Элиху

6И тогда Элиху, сын Барахила, потомок Буза, сказал:

– Я молод годами,

вы же в преклонных летах;

поэтому я и робел

и не смел вам высказать своё мнение.

7Я думал: «Пусть говорит возраст;

пусть преклонные годы учат мудрости».

8Но нет, это дух в человеке

и дыхание Всемогущего разум дают.

9Не одни старики32:9 Или: «Не многие». мудры,

не одни престарелые знают правду.

10Поэтому говорю я: «Внимайте мне!

Я тоже скажу вам, что знаю».

11Я ждал, пока вы говорили,

суждения ваши слушал;

пока вы искали слова,

12я вглядывался в вас.

Но никто из вас Аюба не опроверг,

на его слова не ответил.

13Не говорите: «Мы мудрость нашли:

пусть Всевышний обличает его, а не человек».

14Если бы против меня он обратил речь свою,

то я не как вы отвечал бы ему.

15Они испугались и нечего им сказать,

слов у них не осталось.

16Ждать ли мне, раз они замолчали,

раз они стоят здесь, не отвечая?

17Мне ведь тоже есть что сказать,

я тоже выскажу своё мнение.

18Я переполнен словами,

дух во мне побуждает меня.

19Сердце моё, как вино неоткрытое,

как новые бурдюки, готовые разорваться.

20Заговорю и найду покой;

разомкну уста свои и отвечу;

21не буду смотреть ни на чьё лицо

и льстить никому не стану,

22ведь я не умею льстить –

иначе убил бы меня мой Творец!

Vietnamese Contemporary Bible

Gióp 32:1-22

Ê-li-hu Đáp Lời Ba Bạn của Gióp

1Lúc ấy, ba bạn của Gióp không còn luận cứ nào để bài bác Gióp, vì ông cho mình là người công chính.

2Nhưng Ê-li-hu, con Ba-ra-kê-ên, người Bu-xi, dòng họ Ram, giận Gióp. Ông giận vì Gióp không nhận mình có tội và Đức Chúa Trời hình phạt ông là đúng. 3Ê-li-hu cũng giận ba bạn của Gióp, vì họ không có khả năng để trả lời những lý lẽ của Gióp. 4Ê-li-hu phải đợi đến phiên mình đối đáp với Gióp vì những người kia lớn tuổi hơn ông. 5Nhưng khi ông thấy họ không biết trả lời thế nào nữa thì ông nổi giận. 6Ê-li-hu, con trai Ba-ra-kê-ên, người Bu-xi, nói:

“Tôi còn trẻ và các anh đã có tuổi,

nên tôi dè dặt, không dám nói ra điều mình nghĩ.

7Tôi vẫn tự bảo: ‘Hãy nghe các vị cao niên nói,

vì càng cao tuổi càng khôn ngoan.’

8Nhưng thật ra, chính tâm linh con người,

hơi thở của Đấng Toàn Năng trong họ,

mới ban cho họ sự khôn ngoan.

9Người lớn tuổi chưa chắc đã khôn.

Bậc trưởng lão chưa hẳn nắm vững công lý.

10Vậy nên, xin hãy lắng nghe tôi,

cho phép tôi được trình bày ý kiến.

11Kìa, tôi vẫn chờ đợi suốt thời gian,

lắng nghe thật kỹ những lý lẽ của các anh,

lắng nghe các anh cân nhắc từng lời.

12Vâng, tôi đã chú tâm lắng nghe,

nhưng không một ai bác bẻ được Gióp

hay đáp trả lý lẽ của ông ấy.

13Xin đừng nói với tôi: ‘Ông ấy cũng khôn ngoan như chúng ta.

Chỉ có Đức Chúa Trời mới có thể thuyết phục ông ấy’

14Nếu Gióp tranh luận với tôi,

tôi sẽ không dùng lý lẽ của các anh mà đối đáp!

15Các anh hãy ngồi yên đó,

không phải nói thêm gì.

16Lẽ nào tôi cứ phải đợi chờ, bây giờ các anh có thể yên lặng không?

Chẳng lẽ tôi phải tiếp tục im tiếng sao?

17Không, tôi sẽ phân giải phần của mình.

Tôi sẽ trình bày ý kiến của mình.

18Vì miệng tôi đã đầy tràn lời nói,

và tâm linh thúc đẩy tôi phát ngôn;

19Tôi bị dồn ép như rượu chưa khui,

như bầu rượu mới sẵn sàng nổ tung!

20Tôi phải lên tiếng để xả hơi,

vì thế tôi xin mở miệng để đáp lời.

21Tôi xin nói không vị nể,

không bợ đỡ, nịnh hót một ai.

22Vì nếu tôi cố gắng xu nịnh,

Đấng Tạo Hóa tôi sẽ sớm tiêu diệt tôi.”