Aman No Atemmuo
1“Saa nna no mu,
mede Yuda ne Yerusalem ahonyadeɛ bɛsane aba.
2Mɛboa aman nyinaa ano,
na mede wɔn aba Yehosafat bɔnhwa mu.
Ɛhɔ na mɛbu wɔn atɛn
wɔ deɛ wɔyɛɛ mʼagyapadeɛ, a ɛyɛ Israelfoɔ ho,
ɛfiri sɛ wɔbɔɔ me nkurɔfoɔ hwetee aman so,
na wɔkyekyɛɛ mʼasase mu.
3Wɔbɔɔ me nkurɔfoɔ so ntonto,
Wɔtɔn mmerantewaa de emu sika bɔɔ adwaman.
Wɔtɔn mmaayewa nso de gyee nsã,
a wɔbɛnom.
4“Ɛdeɛn na mowɔ tia me, Ao Tiro ne Sidon ne mo Filistia amantam nyinaa? Mopɛ sɛ motɔ me so awere anaa? Sɛ saa na ɛte deɛ a, monhwɛ yie. Mɛyɛ ntɛm, atua mo biribiara a moayɛ no so ka. 5Mofaa me dwetɛ ne me sikakɔkɔɔ ne mʼagyapadeɛ a ɛsom bo, na mosoa kɔguu mo abosonnan mu. 6Motontɔn nnipa a wɔte Yuda ne Yerusalem maa Helafoɔ3.6 Helafoɔ ne Foenikefoɔ dii dwa firi afe 800 A.W.A. sɛdeɛ ɛbɛyɛ a, wɔbɛfiri wɔn asase so akɔ akyirikyiri.
7“Nanso, mɛsane de wɔn afiri baabi a mokɔtɔn wɔn no aba, na deɛ moayɛ no nyinaa, mɛtua mo so ka. 8Mɛtontɔn mo mmammarima ne mo mmammaa ama Yudafoɔ, na wɔn nso atɔn wɔn ama Arabfoɔ, ɔman a ɛwɔ akyirikyiri no.” Me, Awurade, na makasa.
9Mo mpae mu nka yei wɔ aman so:
Monsiesie mo ho mma ɔko!
Monkanyane akodɔm!
Momma mo mmarima akofoɔ no ntwe mpini, na wɔn mmɛko.
10Momfa mo mfuntumdadeɛ no mmɔ akofena,
na momfa mo nsɔsɔwa mmɔ mpea.
Ma deɛ wɔayɛ mmerɛ nka sɛ,
“mewɔ ahoɔden!”
11Monyɛ ntɛm mmra,
mo amanaman a moatwa ahyia,
mo mmɛboa mo ho ano wɔ hɔ.
Fa wʼakofoɔ bra, Ao Awurade!
12“Wɔnkanyane aman no;
wɔntu ntene nkɔ Yehosafat bɔnhwa no mu,
ɛfiri sɛ ɛhɔ na mɛtena
na mabu aman a atwa ahyia no nyinaa atɛn.
13Monhwim kantankrankyi no,
ɛfiri sɛ otwa berɛ no aduru so.
Mommra, montiatia bobe no so,
ɛfiri sɛ nsakyiamena no ayɛ ma
na ankorɛ no ayɛ ma abu so.
Saa ara na wɔn amumuyɛ dɔɔso!”
14Nipadɔm, nipadɔm
wɔ gyinasie subɔnhwa no mu!
Awurade ɛda no abɛn
wɔ gyinasie subɔnhwa no mu.
15Owia ne ɔsrane bɛduru sum,
na nsoromma renhyerɛn bio.
16Awurade bɛbobɔ mu afiri Sion,
ne nne bɛgyegye afiri Yerusalem,
asase ne ɔsoro bɛwoso.
Nanso, Awurade bɛyɛ dwanekɔbea ama ne nkurɔfoɔ,
ɔbɛyɛ abandenden ama Israelfoɔ.
Onyankopɔn Nkurɔfoɔ Nhyira
17“Afei, wobɛhunu sɛ, me Awurade, wo Onyankopɔn,
mete Sion, me bepɔ kronkron so.
Yerusalem bɛyɛ kronkron;
na ananafoɔ rentu wɔn so sa bio.
18“Saa ɛda no, nsã foforɔ bɛsɔne afiri mmepɔ no mu,
na nufosuo atene wɔ nkokoɔ so;
Nsuo bɛba Yuda nsuwansuwa mu,
na asutire bɛtue afiri Awurade efie,
na agugu akasia subɔnhwa no so nsuo.
19Nanso Misraim bɛdane amanfo,
na Edom nso bɛyɛ anweatam,
ɛsiane awurukasɛm a wɔyɛ de tiaa nnipa a wɔwɔ Yuda enti.
Ɛhɔ na wɔhwiee mogya a ɛnni fɔ guiɛ.
20Nnipa bɛtena Yuda afebɔɔ
na Yerusalem deɛ wɔbɛtena hɔ awoɔ ntoatoasoɔ nyinaa mu.
21Na mogya afɔdie a memfa nkyɛeɛ no,
mede bɛkyɛ.
Na me Awurade, mɛtena Sion!”
Cuộc Đoán Phạt Đội Quân Các Nước
1Chúa Hằng Hữu phán: “Vì này, trong thời kỳ ấy,
khi Ta đem dân lưu đày của Giu-đa và Giê-ru-sa-lem về nước,
2Ta sẽ tụ họp các đội quân trên thế giới
đem họ xuống trũng Giô-sa-phát.
Tại đó Ta sẽ xét xử chúng
về tội làm tổn hại dân Ta, dân tuyển chọn của Ta,
vì đã phân tán dân Ta khắp các dân tộc,
và chia nhau đất nước của Ta.
3Chúng dám bắt thăm chia phần dân Ta
rồi đem về làm nô lệ cho chúng.
Chúng còn đổi con trai để lấy gái mãi dâm
và bán con gái để lấy tiền mua rượu uống cho say.
4Các ngươi đã làm gì với Ta, hỡi Ty-rơ, Si-đôn, và các thành phố của Phi-li-tin? Có phải các ngươi muốn báo thù Ta không? Nếu phải vậy, thì hãy coi chừng! Ta sẽ đoán phạt nhanh chóng và báo trả các ngươi mọi điều ác các ngươi đã làm. 5Các ngươi đã cướp bạc, vàng, và tất cả bảo vật của Ta, rồi chở về cất trong các đền thờ tà thần của mình. 6Các ngươi còn bán con dân của Giu-đa và Giê-ru-sa-lem cho người Hy Lạp để chúng đem họ đi biệt xứ.
7Nhưng Ta sẽ đem họ về nơi các ngươi đã bán họ, và Ta sẽ báo trả tội ác các ngươi đã phạm. 8Ta sẽ bán những con trai và con gái các ngươi cho người Giu-đa, rồi họ sẽ bán chúng cho người Sa-bê, một dân tộc ở rất xa. Ta, Chúa Hằng Hữu, đã phán vậy!”
9Hãy loan báo đến các dân tộc xa xôi:
“Hãy chuẩn bị chiến tranh!
Hãy kêu gọi các chiến sĩ giỏi nhất.
Hãy động viên toàn lính chiến và tấn công.
10Lấy lưỡi cày rèn thành gươm,
và lưỡi liềm rèn thành giáo.
Hãy huấn luyện người yếu đuối trở thành dũng sĩ.
11Hãy đến nhanh lên, hỡi tất cả dân tộc từ khắp nơi,
hãy tập hợp trong trũng.”
Và bây giờ, lạy Chúa Hằng Hữu, xin sai các dũng sĩ của Ngài!
12“Hỡi các nước được tập hợp thành quân đội.
Hãy để chúng tiến vào trũng Giô-sa-phát.
Ta, Chúa Hằng Hữu, sẽ ngồi tại đó
để công bố sự đoán phạt trên chúng.
13Hãy đặt lưỡi hái vào,
vì mùa gặt đã tới.
Hãy đến đạp nho,
vì máy ép đã đầy.
Thùng đã tràn,
tội ác chúng nó cũng vậy.”
14Hàng nghìn, hàng vạn người đang chờ trong trũng để nghe phán xét.
Ngày của Chúa Hằng Hữu sẽ sớm đến.
15Mặt trời mặt trăng sẽ tối đen,
và các vì sao thôi chiếu sáng.
16Tiếng của Chúa Hằng Hữu sẽ gầm lên từ Si-ôn
và sấm vang từ Giê-ru-sa-lem,
các tầng trời và đất đều rúng động.
Nhưng Chúa Hằng Hữu vẫn là nơi ẩn náu cho dân Ngài,
là chiến lũy kiên cố cho dân tộc Ít-ra-ên.
Phước Hạnh cho Dân Đức Chúa Trời
17Lúc ấy, các con sẽ biết Ta là Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời của các con,
là Đấng ngự tại Si-ôn, Núi Thánh Ta.
Giê-ru-sa-lem sẽ nên thánh mãi mãi,
và các quân đội nước ngoài không bao giờ dám bén mảng tới nữa.
18Trong ngày ấy, rượu nho sẽ chảy giọt từ các núi,
sữa sẽ trào ra từ các đồi.
Nước sẽ dâng tràn các dòng sông của Giu-đa,
và một dòng suối sẽ ra từ Đền Thờ Chúa Hằng Hữu,
nhuần tưới trũng Si-tim.
19Còn Ai Cập sẽ trở nên hoang vu
và Ê-đôm sẽ trở nên hoang tàn,
vì chúng đã tấn công người Giu-đa
và giết người vô tội trong xứ của chúng.
20“Giu-đa sẽ đông dân cư mãi mãi,
và Giê-ru-sa-lem sẽ vững vàng trong mọi thế hệ.
21Ta sẽ tha thứ tội lỗi của dân Ta,
những tội lỗi mà Ta chưa tha thứ;
và Ta, Chúa Hằng Hữu, sẽ ngự trong nhà Ta
tại Giê-ru-sa-lem cùng với dân Ta.”