Jobu 14 – YCB & VCB

Bíbélì Mímọ́ Yorùbá Òde Òn

Jobu 14:1-22

Jobu tẹ̀síwájú nínú àròyé rẹ̀

1“Ènìyàn tí a bí nínú obìnrin,

ọlọ́jọ́ díẹ̀ ni, ó sì kún fún ìpọ́njú.

2Ó jáde wá bí ìtànná ewéko, a sì ké e lulẹ̀;

ó sì ń fò lọ bí òjìji, kò sì dúró pẹ́.

3Ìwọ sì ń ṣíjú rẹ wò irú èyí ni?

Ìwọ sì mú mi wá sínú ìdájọ́ pẹ̀lú rẹ?

4Ta ni ó lè mú ohun mímọ́ láti inú àìmọ́ jáde wá?

Kò sí ẹnìkan!

5Ǹjẹ́ a ti pinnu ọjọ́ rẹ̀,

iye oṣù rẹ̀ ń bẹ ní ọwọ́ rẹ;

Ìwọ ti pààlà rẹ̀, bẹ́ẹ̀ ní òun kò le kọjá rẹ̀.

6Yípadà kúrò lọ́dọ̀ rẹ̀, kí ó lè

sinmi, títí yóò fi pé ọjọ́ rẹ̀ bí alágbàṣe.

7“Nítorí pé ìrètí wà fún igi, bí a bá

ké e lulẹ̀, pé yóò sì tún sọ,

àti pé ẹ̀ka rẹ̀ tuntun kì yóò gbẹ.

8Bí gbòǹgbò rẹ̀ tilẹ̀ di ogbó nínú ilẹ̀,

tí kùkùté rẹ̀ si kú ni ilẹ̀;

9Síbẹ̀ nígbà tí ó bá gbóòórùn omi,

yóò sọ, yóò sì yọ ẹ̀ka jáde bí irúgbìn.

10Ṣùgbọ́n ènìyàn kú, a sì dàánù;

Àní ènìyàn jọ̀wọ́ ẹ̀mí rẹ̀ lọ́wọ́: Òun kò sì sí mọ́.

Àgékúrú ọjọ́ ọmọ ènìyàn

11“Bí omi ti í tán nínú ipa odò,

àti bí odò ṣì tí í fà tí sì gbẹ,

12bẹ́ẹ̀ ni ènìyàn dùbúlẹ̀ tí kò sì dìde mọ́;

títí ọ̀run kì yóò fi sí mọ́,

wọ́n kì yóò jí, a kì yóò jí wọn kúrò lójú oorun wọn.

13“Háà! ìwọ ìbá fi mí pamọ́ ní ipò òkú,

kí ìwọ kí ó fi mí pamọ́ ní ìkọ̀kọ̀,

títí ìbínú rẹ yóò fi rékọjá,

ìwọ ìbá lànà ìgbà kan sílẹ̀ fún mi, kí ó si rántí mi!

14Bí ènìyàn bá kú yóò sì tún yè bí?

Gbogbo ọjọ́ ìgbà tí a là sílẹ̀

fún mi ni èmi dúró dè, títí àmúdọ̀tún mi yóò fi dé.

15Ìwọ ìbá pè, èmi ìbá sì dá ọ lóhùn;

ìwọ ó sì ní ìfẹ́ sì iṣẹ́ ọwọ́ rẹ.

16Ṣùgbọ́n nísinsin yìí ìwọ ń kaye ìṣísẹ̀ mi;

ìwọ kò fa ọwọ́ rẹ kúrò nítorí ẹ̀ṣẹ̀ mi?

17A fi èdìdì di ìrékọjá mi sínú àpò,

ìwọ sì rán àìṣedéédéé mi pọ̀.

18“Àti nítòótọ́ òkè ńlá tí ó ṣubú, ó dasán,

a sì ṣí àpáta kúrò ní ipò rẹ̀.

19Omi a máa yinrin òkúta, ìwọ a sì

mú omi sàn bo ohun tí ó hù jáde lórí ilẹ̀,

ìwọ sì sọ ìrètí ènìyàn dí òfo.

20Ìwọ ṣẹ́gun rẹ̀ láéláé, òun sì kọjá lọ!

Ìwọ pa awọ ojú rẹ̀ dà, o sì rán an lọ kúrò.

21Àwọn ọmọ rẹ̀ bọ́ sí ipò ọlá, òun kò sì mọ̀;

wọ́n sì rẹ̀ sílẹ̀, òun kò sì kíyèsi i lára wọn.

22Ṣùgbọ́n ẹran-ara rẹ̀ ni yóò rí

ìrora. Ọkàn rẹ̀ ni yóò sì máa ní ìbìnújẹ́ nínú rẹ̀.”

Vietnamese Contemporary Bible

Gióp 14:1-22

1“Con người thật yếu đuối mong manh!

Đời sống thật ngắn ngủi, nhưng đầy phiền muộn!

2Chúng con như hoa sớm nở tối tàn.

Như bóng câu vụt qua, chúng con vội vàng khuất bóng.

3Chúa cần gì phải theo dõi gắt gao,

và rồi đưa con ra xét xử?

4Ai có thể đem điều trong sạch ra từ người ô uế?

Không một người nào!

5Chúa đã an bài số ngày của đời sống chúng con.

Chúa biết rõ chúng con sống bao nhiêu tháng,

và giới hạn không thể vượt qua.

6Xin Chúa ngoảnh mặt để chúng con yên thân!

Chúng con như người làm thuê, được nghỉ ngơi sau ngày làm việc.

7Ngay cả cây cũng còn hy vọng!

Nếu bị đốn xuống, nó vẫn mọc lại

và nứt ra nhiều cành lá xanh tươi.

8Dù rễ nó già cỗi trong đất

và gốc thối rữa mụt nát,

9vừa có hơi nước, nó sẽ nẩy chồi

và cây liền nứt đọt như hạt giống mới.

10Nhưng khi người chết, sức họ liền tan biến.

Tắt hơi rồi người đến nơi đâu?

11Như nước bốc hơi khỏi hồ,

như sông cạn khô nứt nẻ,

12con người nằm xuống và không trổi dậy nữa.

Cho dù bầu trời cao tan biến, họ cũng sẽ không dậy,

không gì đánh thức họ giữa giấc ngủ triền miên.

13Ước gì Chúa đem con giấu nơi âm phủ,

và quên hẳn con cho đến khi cơn giận Ngài nguôi.

Nhưng đến kỳ định, xin Ngài nhớ lại con!

14Người chết đi có thể sống lại chăng?

Trọn những ngày lao khổ của đời con,

con sẽ đợi cho đến kỳ giải thoát.

15Bấy giờ Chúa gọi, con sẽ lên tiếng đáp lời,

Chúa nhớ mong con, tạo vật của tay Chúa.

16Bấy giờ Chúa sẽ canh giữ bước chân con,

thay vì canh chừng tội lỗi con.

17Tội lỗi con phạm sẽ được niêm phong trong túi,

và Ngài sẽ che đậy gian ác của con.

18Nhưng, như núi lở tan tành từng mảnh,

như đá lăn ra muôn phía,

19như nước chảy đá mòn,

như thác lũ cuốn trôi bùn đất,

vì Chúa phá tan hy vọng của con người.

20Chúa đè bẹp con người, rồi người phải qua đi.

Chúa thay sắc diện người và đuổi người đi khuất.

21Họ không bao giờ biết con cháu14:21 Nt con trai họ sẽ được tôn trọng

hay thất bại ê chề,

Nào ai biết được.

22Họ chỉ biết thân mình đau đớn;

đời sống họ đầy dẫy khổ đau.”