Miqueias 4 – OL & VCB

O Livro

Miqueias 4:1-13

O monte do Senhor

(Is 2.2-4)

1Nos últimos dias,

o monte sobre o qual está a casa do Senhor

tornar-se-á no monte mais sublime,

na mais célebre elevação do mundo.

Gentes de todas as nações ali acorrerão.

2Muitos povos ali acorrerão e dirão:

“Venham! Vamos ao monte do Senhor,

à casa do Deus de Jacob!

Ele nos ensinará o que fazer e nós o faremos.”

Porque de Sião sairá a Lei

e de Jerusalém a palavra do Senhor.

3Ele julgará entre as nações;

será o árbitro nas disputas entre os povos.

Os povos converterão o seu equipamento de guerra

em instrumentos de trabalho,

as suas armas em ferramentas.

As nações não se levantarão mais umas contra as outras,

nem haverá mais escolas ou treinos de guerra.

4Cada um sentar-se-á sossegadamente no seu lar,

em paz e prosperidade, porque nada haverá a temer.

É mesmo o Senhor dos exércitos quem o promete!

5Por essa razão, ainda que todos os povos vivam

cada um de acordo com os seus deuses,

nós viveremos para sempre de acordo com o Senhor, nosso Deus!

O plano do Senhor

6Diz o Senhor: “Naquele dia que há de vir, reunirei os que tropeçam e ajuntarei os que sofreram o exílio e aqueles que eu mesmo castiguei duramente. 7Farei dos que tropeçam um remanescente fiel e dos dispersos uma nação forte. O Senhor reinará sobre todos no monte Sião, daquele dia em diante e para sempre! 8Ó povo de Sião, baluarte de vigia do povo de Deus, o teu poder real, a tua força, renascerá como dantes.”

9Para já, gritam de terror. Onde está o rei que vos dirige? Morreu! Onde estão os vossos sábios conselheiros? Foram-se todos embora! O sofrimento domina-vos, como uma mulher no parto. 10Torce-te e geme no teu terrível sofrimento, ó povo de Sião, porque terás de abandonar esta cidade e passar a viver nos campos; serás enviado para o exílio na Babilónia. Mas ali, o Senhor há de livrar-te das garras dos teus inimigos.

11É verdade que muitos povos se juntaram contra ti, exigindo o teu sangue, loucos por te destruir. 12Mas é que eles nada sabem dos pensamentos do Senhor; desconhecem inteiramente os seus planos. Há de vir o tempo em que o Senhor juntará todos os inimigos do seu povo como molhos na eira. Ficarão à mercê de Israel.

13“Levanta-te e esmaga as nações, ó filha de Sião! Dar-te-ei pontas de ferro e cascos de bronze, para poderes esmagar muita gente!”, diz o Senhor. As riquezas fraudulentamente obtidas por essas nações darás como ofertas ao Senhor; ao Deus de toda a Terra.

Vietnamese Contemporary Bible

Mi-ca 4:1-13

Chúa Hằng Hữu Trị Vì Trong Tương Lai

1Trong những ngày cuối cùng,

ngọn núi nơi dựng Đền Thờ của Chúa Hằng Hữu

sẽ nổi danh hơn tất cả—

là nơi cao trọng nhất trên đất.

Nó sẽ vượt cao hơn các núi đồi,

và mọi dân tộc sẽ đổ về đó thờ phượng.

2Nhiều dân tộc sẽ đến và nói:

“Hãy đến! Ta hãy lên núi của Chúa Hằng Hữu,

đến Đền Thờ Đức Chúa Trời của Gia-cốp.

Nơi đó Ngài sẽ dạy chúng ta về4:2 Nt từ trong đường lối Ngài

và chúng ta sẽ đi trong các nẻo Ngài.”

Vì luật pháp của Chúa Hằng Hữu sẽ ra từ Si-ôn;

và lời Ngài sẽ ra từ Giê-ru-sa-lem.

3Chúa Hằng Hữu sẽ phân xử các dân,

và sẽ giải hòa các cường quốc xa xôi.

Người ta sẽ lấy gươm rèn thành lưỡi cày,

lấy giáo rèn thành lưỡi liềm.

Nước này không còn tuyên chiến với nước khác,

và chẳng còn ai luyện tập chiến tranh nữa.

4Mọi người sẽ sống bình an và thịnh vượng,

an nghỉ dưới cây nho và cây vả của mình,

vì không có điều gì làm cho sợ hãi.

Chúa Hằng Hữu Vạn Quân đã hứa như thế!

5Dù các dân tộc quanh chúng ta đi theo thần của họ,

nhưng chúng ta sẽ đi theo Chúa Hằng Hữu

là Đức Chúa Trời của chúng ta đời đời mãi mãi.

Sự Trở Lại của Ít-ra-ên Sau Thời Gian Bị Lưu Đày

6Chúa Hằng Hữu phán:

“Trong ngày đó, Ta sẽ tập họp những người què,

những người bị lưu đày,

và những người bị Ta trừng phạt.

7Ta sẽ cho người yếu đuối được tồn tại;

và biến những người lưu đày thành một dân tộc cường thịnh.

Rồi Ta, Chúa Hằng Hữu, từ nay sẽ cai trị tại Giê-ru-sa-lem,

là Vua của họ mãi mãi.”

8Còn ngươi, Giê-ru-sa-lem,

là thành lũy của dân Đức Chúa Trời,

quyền thống trị và sức mạnh sẽ trở về ngươi.

Vương quyền sẽ giao về Giê-ru-sa-lem quý báu.

9Nhưng tại sao ngươi kêu than khóc lóc như thế?

Ngươi không có vua lãnh đạo ngươi sao?

Chẳng lẽ tất cả các nhà thông thái đã chết?

Nên các ngươi quặn thắt như đàn bà sinh nở?

10Hỡi dân cư của Giê-ru-sa-lem,

hãy quặn thắt kêu la như đàn bà sinh nở,

vì bây giờ ngươi sẽ rời thành, chạy ra ngoài đồng.

Ngươi sẽ bị đày qua Ba-by-lôn.

Nhưng Chúa Hằng Hữu sẽ giải cứu nơi đó;

Ngài chuộc các ngươi khỏi tay quân thù.

11Bây giờ, nhiều dân tộc liên minh chống lại ngươi và bảo:

“Hãy để cho nó bị nhơ bẩn.

Nguyện mắt chúng ta thấy sự hủy diệt của Giê-ru-sa-lem.”

12Nhưng họ không biết chương trình của Chúa Hằng Hữu,

cũng không hiểu ý định của Ngài,

vì Ngài gom họ như người ta gom các bó lúa vào sân đạp lúa.

13Chúa Hằng Hữu phán:

“Hãy vùng dậy đạp lúa, hỡi Giê-ru-sa-lem!

Ta sẽ ban cho ngươi sừng bằng sắt và vó bằng đồng,

ngươi sẽ đánh tan nhiều dân tộc.

Ngươi sẽ đem chiến lợi phẩm dâng lên Chúa Hằng Hữu,

và của cải họ cho Chúa Hằng Hữu của cả hoàn vũ.”