Job 4 – OL & VCB

O Livro

Job 4:1-21

Elifaz

1Resposta que Elifaz, o temanita, deu a Job:

2“Permites-me uma palavra?

Quem é que poderia ser impedido de falar?

3É verdade que tu ensinaste a muitos

e deste força às mãos enfraquecidas.

4Encorajaste aqueles que estavam fracos, desfalecendo,

ou se encontravam prostrados e caídos no desespero.

5No entanto, agora, quando é sobre ti que a desgraça se abate,

estás tu em baixo.

6Será que não está a tua confiança alicerçada no temor a Deus

e a tua esperança no teu comportamento irrepreensível?

7Para e pensa um pouco!

Já alguma vez viste alguém que,

sendo verdadeiramente reto e inocente,

tivesse sofrido destruição?

8A experiência, ela própria ensina

que são aqueles que semeiam o pecado e a opressão

que colhem essas mesmas coisas.

9Pelo sopro de Deus são destruídos;

pelo vento de sua ira são consumidos.

10Como leões rugem, lançam os seus rugidos selvagens;

mas os seus dentes, como de leões ferozes, serão partidos.

11Os leões velhos morrerão por falta de presa

e os filhotes das leoas andarão errantes.

12Esta verdade foi-me comunicada em segredo,

como que soprada aos ouvidos.

13Veio-me de noite, numa visão,

enquanto outros dormiam.

14De repente, o terror estarreceu-me;

tremia todo com pavor.

15Um espírito passava na minha frente

e arrepiaram-se-me os cabelos.

16Um vulto estava diante dos meus olhos,

mas não consegui identificá-lo.

Era como uma imagem diante de mim, em silêncio;

mas depois ouvi uma voz:

17‘Será um simples ser humano mais justo que Deus,

mais puro que o seu Criador?

18Nem nos seus servos confia;

os seus próprios mensageiros podem enganar-se.

19Quanto menos nos seres humanos, feitos de terra,

que se podem esmagar como simples traças!

20Estão com vida durante a manhã

e pela tardinha podem encontrar-se mortos,

desaparecendo para sempre, sem que alguém se aperceba!

21Se o fio da sua vida se quebra,

morrem sem atingir a sabedoria!’

Vietnamese Contemporary Bible

Gióp 4:1-21

Ê-li-pha Đáp Lời Gióp Lần Thứ Nhất

1Ê-li-pha, người Thê-man, đáp lời Gióp:

2“Anh có thể kiên nhẫn để nghe tôi nói vài lời chứ?

Vì ai có thể yên lặng mãi được?

3Bấy lâu nay anh từng khuyên dạy nhiều người;

anh đã giúp người yếu trở nên mạnh mẽ.

4Lời anh nói đã nâng đỡ người bị vấp ngã;

anh đã làm vững mạnh những đầu gối run rẩy.

5Nhưng nay khi tai họa xảy ra, anh đã nản lòng.

Anh đã hoảng kinh khi nó vừa chạm đến anh.

6Chẳng phải lòng kính sợ Đức Chúa Trời giúp anh tự tin sao?

Chẳng lẽ đời sống trọn lành của anh không còn là niềm hy vọng?

7Hãy dừng lại và suy nghĩ! Có người vô tội nào bị chết mất không?

Có ai vô tội mà bị hư vong?

Có khi nào người công chính bị hủy diệt?

8Theo như tôi thấy chỉ những ai trồng tai họa

và nuôi dưỡng tội ác mới bị hủy diệt.

9Họ tiêu tan trước hơi thở của Đức Chúa Trời.

Và hư vong lúc thịnh nộ Ngài tuôn ra.

10Tiếng gầm thét hung hăng của sư tử im bặt,

nanh của sư tử cũng sẽ bị bẻ gẫy.

11Sư tử hung mạnh sẽ chết vì thiếu mồi,

và đàn sư tử con sẽ tan tác.

12Một sự thật đến với tôi trong bí mật,

như tiếng thì thầm trong tai tôi.

13Nó đến với tôi trong khải tượng lo âu lúc đêm khuya

khi mọi người đang chìm sâu trong giấc ngủ.

14Nỗi sợ hãi kềm chặt tôi,

và xương cốt tôi run lẩy bẩy.

15Có một vị thần đi ngang qua mặt tôi,

và tôi khiếp đảm đến dựng tóc gáy.

16Thần dừng lại, nhưng tôi không thấy rõ dạng hình.

Chỉ là một hình thể trước mắt tôi.

Trong yên lặng, tôi nghe một giọng nói:

17‘Người phàm có thể công chính trước mặt Đức Chúa Trời chăng?

Liệu có ai trong sạch trước mặt Đấng Sáng Tạo?’

18Nếu Đức Chúa Trời không tin tưởng các thiên sứ của Ngài,

và phạt các sứ giả của Ngài vì ngu dại,

19thì làm sao Ngài tin được vào loài người vốn được tạo nên bằng đất sét!

Họ được làm từ cát bụi, và dễ bị nghiền nát như loài sâu mọt.

20Họ sống buổi rạng đông và chết mất lúc hoàng hôn,

tan biến vĩnh viễn không ai biết đến!

21Dây lều của họ bị kéo đứt và lều sụp xuống,

và họ chết mà chẳng được chút khôn ngoan.”