Jeremias 6 – OL & VCB

O Livro

Jeremias 6:1-30

O cerco de Jerusalém

1Foge, povo de Benjamim, foge para poupares a vida! Foge de Jerusalém! Toquem o alarme em Tecoa! Enviem um sinal de fumo em Bete-Haquerem! Avisem toda a gente que um exército poderoso vem a caminho do norte para destruir esta nação! 2Desprotegida estás, formosa e delicada filha de Sião e, dessa forma, condenada. 3Maus pastores te rodearão; acampar-se-ão à volta da cidade; repartirão as tuas pastagens pelos seus rebanhos.”

4“Vejam-nos a prepararem-se para a batalha! Começou ao meio-dia. Durante toda a tarde se embraveceram, até caírem as sombras da noite.” 5“Vamos!”, dizem eles. “Ataquemos de noite e destruamos as suas fortalezas!”

6Porque o Senhor dos exércitos lhes disse: “Cortem as suas árvores, para construir tranqueiras e abater com elas os muros de Jerusalém. Esta é uma cidade a ser punida, porque tudo o que há nela é só perversidade. 7Jorra dela maldade como água duma fonte! As suas ruas ecoam com os ruídos de violência; as suas enfermidades e as suas chagas estão sempre patentes aos meus olhos.

8Muda, ó Jerusalém! Se não me quiseres ouvir, apartar-me-ei de ti e a terra ficará assolada e vazia. Desastres atrás de desastres cairão sobre ti. 9E até os poucos que ficaram em Israel serão colhidos em posteriores revoadas de ataques, diz o Senhor dos exércitos! Porque tal como o vindimador dá uma segunda volta pela vinha para apanhar cachos que tenham ficado esquecidos ou escondidos, assim também o meu povo será destruído novamente!”

10Mas quem é que me ouve quando os advirto? Têm os ouvidos fechados; recusam ouvir. A palavra do Senhor irrita-os; não têm nela nenhum interesse. 11É por causa disto tudo que estou cheio do furor do Senhor contra eles. Estou cansado de o conter.

“Derramá-lo-ei sobre Jerusalém, até sobre os meninos que brincam nas ruas; sobre os ajuntamentos de jovens, sobre os maridos e as esposas e sobre os velhos. 12Os seus inimigos viverão nos seus lares, ocuparão os seus campos e ficarão com as suas mulheres, porque hei de castigar a gente desta terra, diz o Senhor. 13São cobiçosos e mentirosos, desde o mais humilde até ao mais importante! Desde o profeta ao sacerdote todos se conduzem perfidamente. 14Não se pode tratar uma ferida fazendo de conta que não é uma ferida e que está tudo são! Pois é o que fazem os sacerdotes e os profetas que se põem a dar segurança de paz, dizendo: ‘Paz! Paz!’, quando não há paz! 15Acaso terá ficado o meu povo envergonhado, quando cometeu a abominação de adorar ídolos? Não, de maneira nenhuma! Antes pelo contrário! Eles sabem lá o que é corar de vergonha! Por isso, hão de cair entre os que forem assassinados; hão de cair sob a minha ira!”

16Mesmo assim, o Senhor insiste convosco: “Perguntem qual é a melhor estrada, o caminho de justiça, essas veredas antigas por onde costumavam andar. Vão por elas, e acharão repouso para as vossas almas. Mas vocês respondem: ‘Não, não é nessa direção que quero ir; não me interessa esse caminho!’ 17Pus sentinelas vigiando sobre vocês, as quais vos alertaram: ‘Estejam atentos ao toque da trombeta! Ela vai avisar-vos quando a aflição chegar.’ Mas a vossa resposta foi: ‘Não! Não estamos interessados em dar atenção a isso!’

18Esta é pois a minha sentença contra o meu povo! Ouçam bem, terras distantes, assim como Jerusalém! 19Que toda a Terra ouça isto: Trarei o mal sobre este povo; será isso o fruto do seu pecado, visto que não querem ouvir-me e rejeitam a minha Lei. 20De nada interessa agora porem-se a queimar incenso aromático de Sabá na minha presença! Fariam melhor em poupar esses perfumes caros! Não posso aceitar essas ofertas que para mim não cheiram a nada; nada significam. 21Farei, por isso, do caminho do meu povo uma espécie de pista de obstáculos, uma estrada minada onde serão apanhados e ficarão, tanto os pais como os filhos; vizinhos e amigos todos ali perecerão!”

22O Senhor diz: “Vejam esses exércitos que avançam desde o norte! Uma grande nação se prepara para vir sobre vocês! 23São gente cruel e sem piedade, armada até aos dentes, convenientemente preparada para a guerra. O barulho que faz o seu exército é como o rugir do mar.”

24Temos ouvido da fama desses exércitos e ficámos sem pinga de sangue, com o terror. O terror e sofrimento apanharam-nos e tiram-nos as forças, como se fôssemos mulheres na angústia e no aperto do parto. 25Não saiam para os campos! Não fujam pelas estradas! Porque o inimigo está por toda a parte, pronto a matar. O terror vos apanhará a cada esquina, a cada curva da estrada.

26Ó Jerusalém, o orgulho do meu povo, põe roupa de luto, senta-te sobre cinzas e chora amargamente como se fosse pelo teu único filho. Porque inesperadamente batalhões de soldados cairão sobre nós para nos destruir.

27“Jeremias, estabeleci-te como se fosses um aferidor de metais, para que pudesses testar o meu povo e determinar o seu verdadeiro valor. Ouve as suas falas e observa o que fazem. 28Todos eles são os piores dos rebeldes, cheios duma linguagem perversa e caluniosa; são insolentes e tão duros como o ferro e o bronze. 29O fole sopra furiosamente, o fogo refinador está cada vez mais ateado e quente, mas o facto é que não consegue depurá-los, pela simples razão de que não há nenhuma pureza neles. 30Só lhes convém a etiqueta ‘metal rejeitado’. Pô-los-ei de parte.”

Vietnamese Contemporary Bible

Giê-rê-mi 6:1-30

Lời Cảnh Báo Cuối Cùng cho Giê-ru-sa-lem

1“Hãy trốn chạy vì mạng sống, hỡi người Bên-gia-min!

Hãy ra khỏi Giê-ru-sa-lem!

Hãy lên tiếng báo động tại Thê-cô-a!

Hãy gửi hiệu báo tại Bết Hát-kê-rem!

Đội quân hùng mạnh đang đến từ phương bắc,

chúng đến với tai họa và hủy diệt.

2Ôi con gái Si-ôn, ngươi là con gái đẹp đẽ và yêu kiều của Ta—

nhưng Ta sẽ hủy diệt ngươi!

3Quân thù sẽ đến chung quanh ngươi, như người chăn cắm trại chung quanh thành.

Mỗi người chiếm một phần đất cho bầy mình ăn.

4Chúng la to: ‘Hãy chuẩn bị chiến đấu!

Tấn công lúc giữa trưa!’

‘Nhưng không, đã trễ rồi; ngày đã gần tàn,

và bóng chiều đã xế.’

5‘Hãy đứng lên, tấn công trong đêm tối,

triệt hạ các lâu đài của nó!’”

6Đây là điều Chúa Hằng Hữu Vạn Quân phán:

“Hãy đốn cây để làm cọc nhọn.

Hãy đắp lũy để tấn công vào tường thành Giê-ru-sa-lem.

Thành này đã bị trừng phạt,

vì tội ác của nó đầy dẫy.

7Các tội ác của nó như hồ chứa đầy tràn nước ra.6:7 Nt như hồ chứa nước giữ cho nước tươi mát thể nào, nó cũng giữ sự gian ác nó cho tươi mới thể ấy

Cả thành đều vang động vì những việc tàn bạo và hủy diệt.

Ta luôn thấy những cảnh bệnh hoạn và thương tích trầm trọng.

8Hỡi Giê-ru-sa-lem! Hãy nghe lời khuyên dạy,

nếu không, Ta sẽ từ bỏ ngươi trong ghê tởm.

Này, hay Ta sẽ khiến ngươi thành đống đổ nát,

đất ngươi không còn ai sinh sống.”

9Đây là điều Chúa Hằng Hữu Vạn Quân phán:

“Dù chỉ còn vài người sót lại trong Ít-ra-ên

cũng sẽ bị nhặt sạch,

như khi người ta xem xét mỗi dây nho lần thứ hai

rồi mót những trái nho còn sót lại.”

Ít-ra-ên Tiếp Tục Phản Nghịch

10Tôi sẽ cảnh cáo ai?

Ai sẽ lắng nghe tiếng tôi?

Này, tai họ đã đóng lại,

nên họ không thể nghe.

Họ khinh miệt lời của Chúa Hằng Hữu.

Họ không muốn nghe bất cứ điều gì.

11Vậy bây giờ, lòng tôi đầy tràn cơn giận của Chúa Hằng Hữu.

Phải, tôi không dằn lòng được nữa!

“Ta sẽ trút cơn giận trên trẻ con đang chơi ngoài phố,

trên những người trẻ đang tụ họp,

trên những người chồng và người vợ,

và trên những người già và tóc bạc.

12Nhà cửa của họ sẽ giao cho quân thù,

kể cả ruộng nương và vợ của họ cũng bị chiếm đoạt.

Vì Ta sẽ đưa tay quyền năng của Ta

để hình phạt dân cư xứ này,”

Chúa Hằng Hữu phán vậy.

13“Từ người hèn mọn đến người cao trọng,

tất cả chúng đều lo trục lợi cách gian lận.

Từ các tiên tri đến các thầy tế lễ

đều gian dối lừa gạt.

14Chúng chữa trị cẩu thả

những vết thương trầm trọng của dân Ta.

Chúng còn quả quyết bình an

khi chẳng có bình an chi hết.

15Lẽ nào chúng không xấu hổ về những hành động ghê tởm của mình?

Không một chút nào—không một chút thẹn thùng đỏ mặt!

Vì thế, chúng sẽ ngã chết giữa những người nằm xuống.

Đến ngày Ta hình phạt, chúng sẽ bị đánh ngã,”

Chúa Hằng Hữu phán vậy.

Ít-ra-ên Khước Từ Đường Lối Chúa Hằng Hữu

16Đây là điều Chúa Hằng Hữu phán:

“Hãy đứng trên các nẻo đường đời và quan sát,

tìm hỏi đường xưa cũ, con đường chính đáng, và đi vào đường ấy.

Đi trong đường đó, các ngươi sẽ tìm được sự an nghỉ trong tâm hồn.

Nhưng các ngươi đáp: ‘Chúng tôi không thích con đường đó!’

17Ta cũng đặt người canh coi sóc các ngươi và dặn bảo:

‘Hãy chú ý nghe tiếng kèn báo động.’

Nhưng các ngươi khước từ:

‘Không! Chúng tôi không thèm nghe!’

18Vì thế, các dân tộc, hãy nghe.

Hãy quan sát điều Ta làm cho dân Ta.

19Khắp đất, hãy nghe!

Ta sẽ giáng tai họa trên dân Ta.

Thật ra đây chỉ là hậu quả của suy tư chúng nó,

vì chúng đã không nghe Ta.

Chúng khước từ lời Ta.

20Thật vô dụng khi các ngươi dâng lên Ta trầm hương từ Sê-ba.

Hãy giữ cho ngươi mùi hương xương bồ nhập từ xứ xa xôi!

Ta không nhậm tế lễ thiêu của các ngươi.

Lễ vật của các ngươi chẳng phải là mùi hương Ta hài lòng.”

21Vậy Chúa Hằng Hữu phán:

“Ta sẽ làm cho đường sá của dân Ta đầy chướng ngại vật.

Cả cha và con sẽ đều vấp ngã.

Láng giềng và bạn bè đều cùng nhau ngã chết.”

Xâm Lăng từ Phương Bắc

22Đây là điều Chúa Hằng Hữu phán:

“Này! Có một đội quân hùng mạnh đến từ phương bắc!

Đó là một đại cường quốc ở rất xa đến chống lại ngươi.

23Quân đội chúng được trang bị cung tên và gươm giáo.

Chúng hung dữ và bất nhân.

Tiếng cỡi ngựa reo hò như sóng biển.

Chúng chỉnh tề hàng ngũ, sẵn sàng

tấn công ngươi, hỡi con gái Si-ôn.”

24Vừa nghe tin báo về đội quân ấy,

tay chân chúng tôi rã rời.

Buồn rầu thảm thiết, lòng quặn thắt

như đàn bà đang khi sinh nở.

25Đừng ra ngoài đồng ruộng!

Đừng bén mảng đến các đường sá!

Lưỡi gươm của quân thù ở mọi nơi,

khủng bố chúng ta khắp chốn.

26Dân tôi ơi, hãy mặc áo tang

và ngồi giữa bụi tro.

Hãy khóc lóc và than vãn đắng cay, như khóc vì mất con trai một.

Vì đội quân hủy diệt sẽ thình lình giáng trên các người!

27“Giê-rê-mi ơi, Ta đã đặt con lên làm người thử nghiệm

và kiểm tra tính hạnh dân Ta.

28Chúng đều phản loạn với Ta,

đi dạo để vu khống.

Lòng của chúng cứng như đồng, như sắt,

chúng chỉ biết phá hoại.

29Dưới ngọn lửa thổi phừng dữ dội

để thiêu rụi sự thối nát.

Nhưng lửa cũng không làm sạch được chúng

vì tội ác vẫn còn đó.

30Ta sẽ gọi dân này là ‘Bạc Phế Thải,’

vì Ta, Chúa Hằng Hữu, đã khai trừ nó.”