Isaías 17 – NVI & VCB

Nueva Versión Internacional

Isaías 17:1-14

Profecía contra Damasco

1Profecía contra Damasco:

«¡Miren a Damasco!

¡Ya no será una ciudad!

¡Será convertida en un montón de escombros!

2Abandonadas quedarán las ciudades de Aroer;

serán pastizales donde los rebaños

comerán sin que nadie los asuste.

3Efraín perderá la ciudad fortificada;

Damasco se quedará sin realeza.

El remanente de Aram

será como la gloria de los israelitas»,

afirma el Señor de los Ejércitos.

4«En aquel día se debilitará la gloria de Jacob

y se consumirá la gordura de su cuerpo.

5Será como el segador que recoge la mies

y cosecha el grano con su brazo;

será como cuando se recoge el grano

en el valle de Refayin.

6Pero quedarán algunas uvas,

como cuando se golpea el olivo

y dos o tres aceitunas se quedan en las ramas más altas,

y tal vez cuatro o cinco en todas las ramas del árbol»,

afirma el Señor, el Dios de Israel.

7En aquel día buscará el pueblo a su Hacedor;

fijará la mirada en el Santo de Israel.

8Ya no se fijará en los altares,

que son obra de sus manos.

Tampoco volverá la mirada a las imágenes de Aserá

ni a los altares de incienso que sus dedos fabricaron.

9En aquel día las ciudades fortificadas, que fueron abandonadas por causa de los israelitas, serán como lugares abandonados que se convierten en bosques y matorrales. Todo será devastado.

10Porque te olvidaste del Dios de tu salvación;

no te acordaste de la Roca de tu fortaleza.

Por eso, aunque siembres las plantas más selectas

y plantes vides importadas;

11aunque las hagas crecer el día que las plantes

y las hagas florecer al día siguiente,

en el día del dolor y de la enfermedad incurable

la cosecha se malogrará.

12¡Ay del rugido de muchas naciones!

¡Braman como brama el mar!

¡Ay del clamor de los pueblos!

¡Su estruendo es como el de aguas caudalosas!

13Aunque esos pueblos braman como aguas encrespadas;

huyen lejos cuando él los reprende,

arrastrados por el viento como la paja de los cerros,

como el polvo con el vendaval.

14Al atardecer vendrá el terror repentino

y antes del amanecer dejarán de existir.

Tal es el destino de quienes nos despojan;

eso les espera a quienes nos saquean.

Vietnamese Contemporary Bible

Y-sai 17:1-14

Tiên Tri về Đa-mách và Ít-ra-ên

1Đây là lời tiên tri về Đa-mách:

“Kìa, thành Đa-mách sẽ biến mất!

Nó chỉ còn là một đống đổ nát.

2Các thành xứ A-rô-e sẽ hoang vắng.

Bầy vật nằm nghỉ, không bị ai khuấy rối.

3Các đồn lũy của Ít-ra-ên cũng sẽ bị tàn phá,

vương quyền của Đa-mách cũng không còn.

Tất cả dân sót lại của Sy-ri

sẽ không khác gì vinh quang tàn tạ của Ít-ra-ên.”

Chúa Hằng Hữu Vạn Quân đã công bố.

4“Trong ngày ấy, vinh quang nhà Gia-cốp sẽ lịm dần;

thân xác béo mập của nó sẽ gầy ốm.

5Cả vùng đất sẽ giống như một đồng lúa

sau khi các thợ gặt ngắt hết lúa.

Nó sẽ trở nên hoang tàn,

như cánh đồng trong thung lũng Rê-pha-im sau mùa gặt.

6Chỉ còn vài người sống sót,

như vài trái ô-liu lác đác trên cây sau mùa hái trái.

Chỉ còn hai hay ba trái sót lại trên các cành cao,

bốn hay năm trái rải rác trên các cành to.”

Chúa Hằng Hữu là Đức Chúa Trời của Ít-ra-ên đã phán.

7Cuối cùng, chúng sẽ hướng về Đấng Tạo Hóa mình

và kính cẩn nhìn lên Đấng Thánh của Ít-ra-ên.

8Chúng sẽ không còn cầu khẩn trước các tượng thần của chúng,

cũng không thờ lạy các tạo vật do tay chúng làm ra.

Chúng sẽ không còn cúi đầu trước tượng thần A-sê-ra nữa,

hay thờ phượng các tà thần mà chúng đã dựng nên.

9Những thành kiên cố của chúng sẽ như rừng hoang,

như đất của người Hết và người A-mô-rít bị bỏ phế

như khi xưa người Ít-ra-ên tiến vào vùng đất ấy.

Đó thật là một cảnh hoang tàn.

10Tại sao? Vì ngươi đã quay lưng với Đức Chúa Trời là Đấng đã cứu chuộc ngươi.

Ngươi đã quên Tảng Đá muôn đời che chở ngươi.

Vậy, dù ngươi trồng loại nho tốt nhất

và ươm trồng những giống nho ngoại quốc.

11Dù cây mọc lên trong ngày ngươi trồng nó;

phải, nó nứt mộng thành cây ngay buổi sáng ngươi trồng,

nhưng đến mùa sẽ chẳng hái được một quả nho.

Ngươi chỉ gặt được những nỗi sầu muộn

và đau thương vô phương cứu chữa.

12Hãy nghe! Tiếng gầm thét của đạo quân các nước

nghe như tiếng sóng dữ trên đại đương.

Chúng hối hả tiến quân ầm ầm như nhiều dòng thác đổ.

13Dù quân các nước tiến công như vũ bão, như sóng thần,

Đức Chúa Trời sẽ khiến chúng lặng im và chúng sẽ bỏ chạy.

Chúng sẽ trốn chạy như đống rơm bị gió đánh tan tác,

như đám bụi bị bão cuốn đi.

14Vào buổi tối Ít-ra-ên trông chờ trong khiếp sợ,

nhưng vừa bình minh kẻ thù chẳng còn ai.

Đó là phần cho quân cướp phá,

là số phận cho những người đã hủy diệt chúng ta.