Obadias 1 – NVI-PT & VCB

Nova Versão Internacional

Obadias 1:1-21

O Julgamento de Edom

1Visão de Obadias.

Assim diz o Soberano, o Senhor, a respeito de Edom:

Nós ouvimos uma mensagem do Senhor.

Um mensageiro foi enviado às nações para dizer:

“Levantem-se! Vamos atacar Edom!”

2“Veja! Eu tornarei você pequeno entre as nações.

Será completamente desprezado!

3A arrogância do seu coração o tem enganado,

você que vive nas cavidades das rochas3 Ou de Selá

e constrói sua morada no alto dos montes;

que diz a você mesmo:

‘Quem pode me derrubar?’

4Ainda que você suba tão alto como a águia

e faça o seu ninho entre as estrelas,

dali eu o derrubarei”, declara o Senhor.

5“Se ladrões o atacassem,

saqueadores no meio da noite

como você está destruído!—

não roubariam apenas quanto achassem suficiente?

Se os que colhem uvas chegassem a você,

não deixariam para trás pelo menos alguns cachos?

6Entretanto, como Esaú foi saqueado!

Como foram pilhados os seus tesouros ocultos!

7Empurram você para as fronteiras todos os seus aliados;

enganam você e o sobrepujarão os seus melhores amigos;

aqueles que comem com você para você armam ciladas”.

E Esaú não percebe nada!

8“Naquele dia”, declara o Senhor,

“destruirei os sábios de Edom,

e os mestres dos montes de Esaú.

9Então os seus guerreiros, ó Temã, ficarão apavorados

e serão eliminados todos os homens dos montes de Esaú.

10Por causa da violenta matança

que você fez contra o seu irmão Jacó,

você será coberto de vergonha

e eliminado para sempre.

11No dia em que você ficou por perto,

quando estrangeiros roubaram os bens dele,

e estranhos entraram por suas portas

e lançaram sortes sobre Jerusalém,

você fez exatamente como eles.

12Você não devia ter olhado com satisfação

o dia da desgraça de seu irmão;

nem ter se alegrado com a destruição do povo de Judá;

não devia ter falado com arrogância

no dia da sua aflição.

13Não devia ter entrado pelas portas do meu povo

no dia da sua calamidade;

nem devia ter ficado alegre com o sofrimento dele

no dia da sua ruína;

nem ter roubado a riqueza dele

no dia da sua desgraça.

14Não devia ter esperado nas encruzilhadas,

para matar os que conseguiram escapar;

nem ter entregado os sobreviventes

no dia da sua aflição.

15“Pois o dia do Senhor está próximo

para todas as nações.

Como você fez, assim será feito a você.

A maldade que você praticou recairá sobre você.

16Assim como vocês beberam do meu castigo

no meu santo monte,

também todas as nações16 Muitos manuscritos do Texto Massorético dizem todas as nações ao redor. beberão sem parar.

Beberão até o fim

e serão como se nunca tivessem existido.

17Mas no monte Sião estarão os que escaparam;

ele será santo

e a descendência de Jacó possuirá a sua herança.

18A descendência de Jacó será um fogo,

e a de José uma chama;

a descendência de Esaú será a palha.

Eles a incendiarão e a consumirão.

Não haverá sobreviventes da descendência de Esaú”,

declara o Senhor.

19Os do Neguebe se apossarão dos montes de Esaú,

e os da Sefelá19 Pequena faixa de terra de relevo variável entre a planície costeira e as montanhas. ocuparão a terra dos filisteus.

Eles tomarão posse dos campos de Efraim e de Samaria,

e Benjamim se apossará de Gileade.

20Os israelitas exilados se apossarão

do território dos cananeus até Sarepta;

os exilados de Jerusalém que estão em Sefarade

ocuparão as cidades do Neguebe.

21Os vencedores subirão ao21 Ou do monte Sião

para governar a montanha de Esaú.

E o reino será do Senhor.

Vietnamese Contemporary Bible

Áp-đia 1:1-21

1Đây là khải tượng của Chúa Hằng Hữu Chí Cao hiển lộ cho Áp-đia thấy về xứ Ê-đôm.

Loan Báo Đoán Phạt Ê-đôm

Chúng tôi đã nghe một sứ điệp từ nơi Chúa Hằng Hữu rằng

một sứ giả được sai đến với các dân tộc và kêu gọi:

“Hãy vùng dậy, hỡi mọi người!

Chúng ta hãy đem quân tấn công Ê-đôm!”

2Chúa Hằng Hữu phán về Ê-đôm:

“Ê-đôm, Ta sẽ làm cho ngươi nhỏ bé giữa các nước;

ngươi sẽ bị mọi người khinh rẻ.

3Vì kiêu ngạo nên ngươi đã tự lừa dối mình

vì ngươi ở giữa những vầng đá

và nhà ngươi trên núi cao.

Ngươi khoác lác hỏi rằng:

‘Ai có thể xô ta xuống đất được?’

4Dù ngươi bay cao như đại bàng

và làm tổ giữa các ngôi sao,

Ta cũng xô ngươi xuống.”

Chúa Hằng Hữu phán vậy.

5“Dù bọn trộm cướp xông vào giữa đêm và cướp bóc ngươi,

(thảm họa nào đang chờ ngươi!),

chúng cũng không lấy sạch tất cả.

Dù bọn ăn cắp vào càn quét vườn nho ngươi,

chúng cũng để sót vài chùm cho người nghèo.

Nhưng kẻ thù ngươi thì quét sạch ngươi!

6Mọi góc xó và ngõ ngách của Ê-sau

sẽ bị lục soát rất kỹ.

Tất cả các bảo vật cất giấu đều bị khám phá và cướp hết.

7Tất cả nước đồng minh ngươi sẽ phản bội ngươi.

Chúng sẽ đuổi dân ngươi ra khỏi đất nước ngươi.

Chúng hứa hẹn cho ngươi được bình an

nhưng trong lòng thì âm mưu lừa gạt và tiêu diệt ngươi.

Những bạn ngươi tin cậy sẽ gài bẫy hại ngươi,

ngươi chẳng hề hay biết.

8Trong ngày ấy, sẽ không một người khôn ngoan nào

còn lại trong cả xứ Ê-đôm,”

Chúa Hằng Hữu phán vậy.

“Vì trên các núi của Ê-sau

Ta sẽ tiêu diệt những người có tri thức.

9Các dũng sĩ can trường của Thê-man

sẽ hoang mang sợ hãi,

và mọi người trên núi Ê-sau

đều sẽ bỏ mạng trong cuộc tàn sát.”

Lý Do Trừng Phạt Ê-đôm

10“Vì ngươi đã đối xử tàn bạo

với anh em ngươi là Gia-cốp,

nên ngươi bị sỉ nhục

để rồi bị loại trừ vĩnh viễn.

11Khi họ bị quân địch xâm lăng,

ngươi chỉ đứng từ xa, không chịu giúp đỡ họ.

Quân ngoại xâm lấy đi mọi tài sản của họ

và bắt thăm chia đất trong Giê-ru-sa-lem,

còn ngươi thì hành động như kẻ thù của Ít-ra-ên.

12Lẽ ra, ngươi không nên nhìn hả hê

khi chúng lưu đày anh em ngươi đến những xứ xa xôi.

Ngươi không nên reo mừng

khi người Giu-đa chịu bất hạnh như vậy.

Ngươi không nên há miệng tự cao

trong ngày nó bị hoạn nạn.

13Lẽ ra, ngươi không nên tước đoạt đất của Ít-ra-ên

khi họ đang chịu tai ương như thế.

Ngươi không nên hả hê nhìn họ bị tàn phá

khi họ đang chịu khốn khó.

Ngươi không nên chiếm đoạt tài sản của họ

trong ngày họ đang chịu tai họa.

14Lẽ ra, ngươi đừng chặn các thông lộ

để giết các đào binh.

Ngươi không nên bắt những người sống sót

và giao nạp họ trong ngày đại họa.”

Ê-đôm bị Hủy Diệt, Ít-ra-ên Được Phục Hồi

15“Ngày đã gần kề khi Ta, Chúa Hằng Hữu,

sẽ xét xử mọi dân tộc vô thần.

Ngươi đối xử với Ít-ra-ên thể nào,

người ta sẽ đối xử với ngươi thể ấy.

Tất cả việc làm gian ác của ngươi

sẽ bị báo trả đích đáng trên đầu người.

16Ngươi đã nhai nuốt dân Ta

trên núi thánh Ta thể nào,

thì ngươi và các dân tộc chung quanh

cũng sẽ nhai nuốt hình phạt mà Ta đổ trên ngươi.

Đúng vậy, tất cả dân tộc sẽ uống và say khướt

rồi biến mất khỏi lịch sử.”

17Nhưng Núi Si-ôn sẽ là nơi trú ẩn cho người chạy trốn;

núi ấy sẽ được thánh hóa.

Và nhà Gia-cốp sẽ trở lại

để được nhận sản nghiệp mình.

18Nhà Gia-cốp sẽ thành đám lửa

và Ê-sau sẽ như cánh đồng rơm khô héo.

Con cháu Giô-sép sẽ thành ngọn lửa

ầm ầm băng qua đồng, thiêu đốt mọi thứ.

Nhà Ê-sau sẽ không có một người nào sống sót.

Ta, Chúa Hằng Hữu, đã phán vậy!

19Dân Ta đang sống tại Nê-ghép

sẽ chiếm giữ các núi của Ê-sau.

Những người sống tại Sơ-phê-la

sẽ trấn đóng đất Phi-li-tin

và sẽ chiếm giữ các đồng ruộng Ép-ra-im và Sa-ma-ri.

Và những người Bên-gia-min

sẽ được đất Ga-la-át.

20Những người bị lưu đày của Ít-ra-ên sẽ trở về vùng đất của họ

và chiếm giữ vùng duyên hải Phê-nê-nia20 Nt xứ người Ca-na-an cho đến tận Sa-rép-ta.

Những tù nhân từ Giê-ru-sa-lem bị lưu đày tại Sê-pha-rát

sẽ trở về nhà và tái thiết các làng mạc của Nê-ghép.

21Những người được giải cứu sẽ lên Núi Si-ôn trong Giê-ru-sa-lem

để cai quản khắp núi đồi Ê-sau.

Và vương quốc ấy sẽ thuộc về Chúa Hằng Hữu.