Zechariah 2 – NIV & VCB

New International Version

Zechariah 2:1-13

A Man With a Measuring Line

In Hebrew texts 2:1-13 is numbered 2:5-17. 1Then I looked up, and there before me was a man with a measuring line in his hand. 2I asked, “Where are you going?”

He answered me, “To measure Jerusalem, to find out how wide and how long it is.”

3While the angel who was speaking to me was leaving, another angel came to meet him 4and said to him: “Run, tell that young man, ‘Jerusalem will be a city without walls because of the great number of people and animals in it. 5And I myself will be a wall of fire around it,’ declares the Lord, ‘and I will be its glory within.’

6“Come! Come! Flee from the land of the north,” declares the Lord, “for I have scattered you to the four winds of heaven,” declares the Lord.

7“Come, Zion! Escape, you who live in Daughter Babylon!” 8For this is what the Lord Almighty says: “After the Glorious One has sent me against the nations that have plundered you—for whoever touches you touches the apple of his eye— 9I will surely raise my hand against them so that their slaves will plunder them.2:8,9 Or says after… eye: 9 “I… plunder them.” Then you will know that the Lord Almighty has sent me.

10“Shout and be glad, Daughter Zion. For I am coming, and I will live among you,” declares the Lord. 11“Many nations will be joined with the Lord in that day and will become my people. I will live among you and you will know that the Lord Almighty has sent me to you. 12The Lord will inherit Judah as his portion in the holy land and will again choose Jerusalem. 13Be still before the Lord, all mankind, because he has roused himself from his holy dwelling.”

Vietnamese Contemporary Bible

Xa-cha-ri 2:1-13

Tương Lai Thịnh Vượng của Giê-ru-sa-lem

1Tôi nhìn lên thấy một người cầm thước dây trong tay. 2Tôi hỏi người ấy: “Ông đi đâu đó?”

Người ấy đáp: “Đi đo chiều dài và chiều ngang của thành Giê-ru-sa-lem.”

3Thiên sứ đang nói chuyện với tôi đi tới gặp một thiên sứ khác. Thiên sứ này bảo thiên sứ đầu tiên: 4“Chạy đi nói với người trẻ tuổi ấy như sau: ‘Giê-ru-sa-lem sẽ như làng mạc không có thành bao bọc, vì số dân và súc vật đông quá, không chứa hết. 5Nhưng Chúa Hằng Hữu sẽ là một bức tường lửa bao bọc Giê-ru-sa-lem; Ngài là vinh quang của thành!’”

Người Lưu Đày Được Kêu Gọi Trở Về

6Chúa Hằng Hữu phán: “Hãy mau chạy! Mau trốn khỏi phương bắc, nơi Ta đã rải các con ra theo gió bốn phương trời. 7Hãy mau chạy, hỡi dân chúng tại Si-ôn, là những người lưu đày đang sống tại Ba-by-lôn!”

8Sau khi bày tỏ vinh quang, Chúa Hằng Hữu Vạn Quân sai tôi đến những quốc gia đã cướp bóc anh em. Vì Chúa phán: “Ai đụng đến các ngươi tức đụng đến con ngươi mắt Ngài. 9Ta sẽ ra tay trừng trị các nước ấy. Hàng đầy tớ sẽ đứng lên bóc lột chủ.” Lúc ấy, anh em sẽ biết chính Chúa Hằng Hữu Vạn Quân đã sai tôi.

10Chúa Hằng Hữu phán: “Con gái Si-ôn ơi, ca hát vui mừng đi. Vì Ta đến, ở giữa các ngươi. 11Ngày ấy, nhiều quốc gia sẽ trở về với Chúa Hằng Hữu, và họ cũng được làm dân Ta. Ta sẽ ở giữa các ngươi, và các ngươi sẽ biết chính Chúa Hằng Hữu Vạn Quân đã sai Ta đến. 12Giu-đa sẽ là phần cơ nghiệp của Chúa Hằng Hữu trong đất thánh, vì một lần nữa, Ngài sẽ chọn Giê-ru-sa-lem. 13Toàn nhân loại hãy yên lặng trước Chúa Hằng Hữu, vì Ngài vừa thức dậy từ cung thánh.”