Isaiah 63 – NIV & VCB

New International Version

Isaiah 63:1-19

God’s Day of Vengeance and Redemption

1Who is this coming from Edom,

from Bozrah, with his garments stained crimson?

Who is this, robed in splendor,

striding forward in the greatness of his strength?

“It is I, proclaiming victory,

mighty to save.”

2Why are your garments red,

like those of one treading the winepress?

3“I have trodden the winepress alone;

from the nations no one was with me.

I trampled them in my anger

and trod them down in my wrath;

their blood spattered my garments,

and I stained all my clothing.

4It was for me the day of vengeance;

the year for me to redeem had come.

5I looked, but there was no one to help,

I was appalled that no one gave support;

so my own arm achieved salvation for me,

and my own wrath sustained me.

6I trampled the nations in my anger;

in my wrath I made them drunk

and poured their blood on the ground.”

Praise and Prayer

7I will tell of the kindnesses of the Lord,

the deeds for which he is to be praised,

according to all the Lord has done for us—

yes, the many good things

he has done for Israel,

according to his compassion and many kindnesses.

8He said, “Surely they are my people,

children who will be true to me”;

and so he became their Savior.

9In all their distress he too was distressed,

and the angel of his presence saved them.63:9 Or Savior 9 in their distress. / It was no envoy or angel / but his own presence that saved them

In his love and mercy he redeemed them;

he lifted them up and carried them

all the days of old.

10Yet they rebelled

and grieved his Holy Spirit.

So he turned and became their enemy

and he himself fought against them.

11Then his people recalled63:11 Or But may he recall the days of old,

the days of Moses and his people—

where is he who brought them through the sea,

with the shepherd of his flock?

Where is he who set

his Holy Spirit among them,

12who sent his glorious arm of power

to be at Moses’ right hand,

who divided the waters before them,

to gain for himself everlasting renown,

13who led them through the depths?

Like a horse in open country,

they did not stumble;

14like cattle that go down to the plain,

they were given rest by the Spirit of the Lord.

This is how you guided your people

to make for yourself a glorious name.

15Look down from heaven and see,

from your lofty throne, holy and glorious.

Where are your zeal and your might?

Your tenderness and compassion are withheld from us.

16But you are our Father,

though Abraham does not know us

or Israel acknowledge us;

you, Lord, are our Father,

our Redeemer from of old is your name.

17Why, Lord, do you make us wander from your ways

and harden our hearts so we do not revere you?

Return for the sake of your servants,

the tribes that are your inheritance.

18For a little while your people possessed your holy place,

but now our enemies have trampled down your sanctuary.

19We are yours from of old;

but you have not ruled over them,

they have not been called63:19 Or We are like those you have never ruled, / like those never called by your name.

Vietnamese Contemporary Bible

Y-sai 63:1-19

Năm Cứu Chuộc

1Ai đến từ Ê-đôm

và từ thành Bốt-ra,

mặc y phục rực rỡ màu đỏ thẫm?

Ai trong chiếc áo vương bào

đang tiến bước cách uy nghiêm, hùng dũng?

“Ấy chính Ta, Chúa Hằng Hữu, tuyên báo sự cứu rỗi ngươi!

Ấy là Ta, Chúa Hằng Hữu, Đấng có năng quyền để cứu rỗi.”

2Sao áo Chúa đỏ rực,

như áo người đạp nho trong bồn ép nho?

3“Ta đã đạp nho một mình;

không ai giúp đỡ.

Ta đã đạp kẻ thù Ta trong cơn giận dữ,

như thể chúng là những trái nho.

Ta đã giẫm đạp chúng trong cơn thịnh nộ.

Máu chúng đã làm bẩn áo Ta.

4Ta đã định ngày báo ứng trong lòng,

và năm cứu chuộc của Ta đã đến.

5Ta ngạc nhiên khi thấy không ai dám đứng ra

để giúp người bị áp bức.

Vì vậy, Ta dùng chính cánh tay mạnh mẽ của Ta để cứu giúp,

và biểu dương sức công chính của Ta.

6Trong cơn thịnh nộ, Ta nghiền nát các dân vô đạo

và khiến chúng lảo đảo rồi ngã gục xuống đất,

đổ máu chúng ra trên đất.”

Lòng Nhân Ái của Chúa

7Tôi sẽ nói đến lòng thương xót vô biên của Chúa Hằng Hữu.

Tôi sẽ ca ngợi Ngài vì những việc Ngài làm.

Tôi sẽ hân hoan trong sự nhân từ vĩ đại của Ngài đối với Ít-ra-ên,

tùy theo lòng thương xót và nhân ái vô hạn của Ngài.

8Chúa phán: “Chúng là dân Ta.

Chắc chắn chúng không bao giờ phản nghịch Ta nữa.”

Và Ngài là Chúa Cứu Thế của họ.

9Trong khi họ gặp khốn khổ, Chúa cũng gặp khốn khổ,

và thiên sứ của Chúa đã giải cứu họ.

Chúa lấy tình yêu và lòng thương xót mà chuộc họ.

Chúa đã ẵm bồng và mang lấy họ qua bao năm tháng xa xưa.

10Nhưng họ đã nổi loạn chống nghịch Chúa

và làm cho Thánh Linh của Ngài buồn rầu.

Vì vậy, Chúa trở thành thù địch

và chiến đấu nghịch lại họ.

11Lúc ấy, họ mới nhớ lại quá khứ,

nhớ Môi-se đã dẫn dân Ngài ra khỏi Ai Cập.

Họ kêu khóc: “Đấng đã đem Ít-ra-ên ra khỏi biển,

cùng Môi-se, người chăn bầy ở đâu?

Đấng đã đặt Thánh Linh Ngài

giữa vòng dân Ngài ở đâu?

12Đấng đã thể hiện quyền năng của Ngài

khi Môi-se đưa tay lên—

tức Đấng đã rẽ nước trước mặt họ,

tạo cho Ngài một Danh đời đời ở đâu?

13Đấng đã dìu dắt họ đi qua đáy biển ở đâu?

Họ như ngựa phi trên hoang mạc

không bao giờ vấp ngã.

14Như bầy gia súc được đi về thung lũng,

Thần Linh của Chúa Hằng Hữu đã cho họ an nghỉ.

Chúa đã dẫn dắt dân Ngài, lạy Chúa Hằng Hữu,

để Danh Chúa được vinh quang.”

Lời Cầu Nguyện Ăn Năn

15Lạy Chúa Hằng Hữu, xin nhìn xuống từ trời;

từ nơi ngự thánh, từ ngôi vinh quang Ngài, xin nhìn chúng con.

Nhiệt tình và quyền năng Chúa ở đâu?

Lòng ưu ái và thương xót của Chúa bị ngăn lại hay sao?

16Thật, Chúa là Cha chúng con!

Dù Áp-ra-ham và Ít-ra-ên không thừa nhận chúng con,

Chúa Hằng Hữu, Ngài vẫn là Cha chúng con.

Ngài là Đấng Cứu Chuộc chúng con từ xa xưa.

17Lạy Chúa Hằng Hữu, sao Chúa nỡ để chúng con tách xa đường lối Ngài?

Tại sao Chúa để lòng chúng con chai lì đến nỗi mất lòng kính sợ Ngài?

Xin Chúa trở lại và giúp chúng con, vì chúng con là đầy tớ Ngài,

là những đại tộc thuộc quyền sở hữu của Ngài

18Dân thánh của Ngài mới sở nơi đền thánh này chưa bao lâu,

mà quân thù đã dày xéo lên đền thánh rồi.

19Đôi khi, dường như chúng con chưa hề thuộc về Ngài,

như thể chúng con chưa bao giờ được biết như một dân tộc của Ngài.