ኢዮብ 19 – NASV & VCB

New Amharic Standard Version

ኢዮብ 19:1-29

ኢዮብ

1ኢዮብም እንዲህ ሲል መለሰ፤

2“ነፍሴን የምታስጨንቋት፣

በቃልስ የምትደቍሱኝ እስከ መቼ ነው?

3እነሆ፤ ዐሥር ጊዜ ዘለፋችሁኝ፤

ያለ ዕፍረትም በደላችሁኝ።

4በእውነት ተሳስቼ ከሆነ፣

ስሕተቱ የራሴ ጕዳይ ነው።

5ነገር ግን ራሳችሁን በእኔ ላይ ከፍ ብታደርጉ፣

መዋረዴንም እኔን ለመሞገት ብትጠቀሙበት፣

6እግዚአብሔር እንደ በደለኝ፣

በመረቡም እንደ ከበበኝ ዕወቁ።

7“ ‘ተበደልሁ’ ብዬ ብጮኽ ማንም አይመልስልኝም፤

ድምፄን ከፍ አድርጌ ባሰማም፣ ፍትሕ አላገኝም።

8እንዳላልፍ መንገዴን ዘግቷል፤

መሄጃዬንም በጨለማ ጋርዷል።

9ክብሬን ገፍፎኛል፤

ዘውዴንም ከራሴ ላይ ወስዷል።

10እስክወገድ ድረስ በሁሉ አቅጣጫ አፈራርሶኛል፤

ተስፋዬንም እንደ ዛፍ ነቅሎታል።

11ቍጣው በላዬ ነድዷል፤

እንደ ጠላቱም ቈጥሮኛል።

12ሰራዊቱ ገፍተው መጡ፤

በዙሪያዬ ምሽግ ሠሩ፤ ድንኳኔንም ከብበው ሰፈሩ።

13“ወንድሞቼን ከእኔ አርቋል፤

ከሚያውቁኝም ተገለልሁ።

14ዘመዶቼ ትተውኛል፤

ወዳጆቼም ረስተውኛል።

15የቤቴ እንግዶችና ሴት አገልጋዮቼ እንደ መጻተኛ ቈጠሩኝ፤

እንደ ባዕድም ተመለከቱኝ፤

16አገልጋዬን ብጣራ፣

በአንደበቴም ብለምነው፣ አይመልስልኝም።

17እስትንፋሴ ለሚስቴ እንኳ የሚያስጠላት ሆነ፤

የገዛ ወንድሞቼም ተጸየፉኝ።

18ሕፃናት እንኳ ይንቁኛል፤

ባዩኝም ቍጥር ያላግጡብኛል።

19የቅርብ ወዳጆቼ ሁሉ ተጸየፉኝ፤

የምወድዳቸውም በላዬ ተነሡ፤

20ቈዳና ዐጥንት ብቻ ሆኜ ቀረሁ፤

ድድ ብቻ ቀርቶልኝ አመለጥሁ።

21“ወዳጆቼ ሆይ፤ ራሩልኝ፤

የእግዚአብሔር እጅ መትታኛለችና ዕዘኑልኝ።

22እግዚአብሔር እንዳሳደደኝ ለምን ታሳድዱኛላችሁ?

አሁንም ሥጋዬ አልበቃችሁምን?

23“ምነው ቃሌ በተጻፈ ኖሮ!

በመጽሐፍም በታተመ!

24ምነው በብረትና በእርሳስ በተጻፈ ኖሮ!

በዐለትም ላይ በተቀረጸ!

25የሚቤዠኝ ሕያው እንደ ሆነ፣

በመጨረሻም በምድር ላይ እንደሚቆም ዐውቃለሁ።

26ቈዳዬ ቢጠፋም፣

ከሥጋዬ ብለይም፣ እግዚአብሔርን አየዋለሁ፤

27ሌላ ሳይሆን እኔው በገዛ ዐይኔ፣

እኔ ራሴ አየዋለሁ፤

ልቤ በውስጤ ምንኛ በጉጉት ዛለ!

28“ ‘የችግሩ መንሥኤ በውስጡ19፥28 አብዛኞቹ የዕብራይስጥ ቅጆች፣ የሰብዓ ሊቃናት ትርጕምና ቩልጌት፣ በእኔ ይላሉ። አለ፤

እኛ እንዴት እናሳድደዋለን?’ ብትሉ፣

29ቍጣ በሰይፍ መቀጣትን ያስከትላልና፣

ራሳችሁ ሰይፍን ፍሩ፤

በዚያን ጊዜ ፍርድ19፥29 ወይም ሁሉን ቻዩን ታውቃላችሁ ማለት ነው። እንዳለ ታውቃላችሁ።”

Vietnamese Contemporary Bible

Gióp 19:1-29

Lời Thứ Sáu của Gióp: Đáp Lời Binh-đát

1Gióp đáp:

2“Các anh dày vò tôi cho đến bao giờ?

Các anh dùng lời nói chà nát tôi đến khi nào?

3Đã mười lần các anh sỉ nhục tôi.

Các anh chẳng hổ thẹn khi công kích tôi vô cớ sao?

4Dù thật tôi có tội,

đó là lỗi của tôi không phải của anh.

5Các anh nghĩ các anh hơn tôi,

dùng sự bẻ mặt tôi làm bằng chứng của tội lỗi tôi.

6Xin biết rằng chính Đức Chúa Trời đánh hạ tôi,

và bủa lưới Ngài vây tôi tứ phía.

7Tôi kêu khóc: ‘Cứu tôi!’ nhưng chẳng ai thèm đáp.

Tôi kêu oan, nhưng không thấy công lý.

8Đức Chúa Trời dựng rào ngăn chặn tôi tiến bước.

Phủ tối tăm khiến đường tôi mù mịt.

9Vinh quang tôi, Chúa tước đoạt,

và mão miện tôi, Chúa cất khỏi đầu.

10Chúa nghiền tôi tứ phía, làm tôi ra điêu tàn.

Chúa cất niềm hy vọng tôi như nhổ cây trốc gốc.

11Lửa thịnh nộ Chúa bùng cháy;

Ngài coi tôi như kẻ nghịch thù.

12Đại binh Chúa ùn ùn kéo tới.

Mở đường khai lối tấn công tôi,

Vây hãm lều tôi đang trú ẩn.

13Do Chúa khiến, anh em đều xa lánh,

người quen tôi, nay đều ngoảnh mặt.

14Gia đình tôi bỏ rơi không thèm ngó,

còn bạn thân cũng đã lãng quên tôi.

15Đầy tớ nam lẫn nữ kể tôi là khách lạ.

Coi tôi như ngoại kiều.

16Tôi gọi đầy tớ mình, nó không đến;

tôi đành mở miệng van nài nó!

17Hơi thở tôi, vợ tôi không chịu nổi.

Anh em một mẹ cũng kinh tởm tôi!

18Cả bọn trẻ con cũng khinh tôi.

Chúng quay lưng, khi tôi xuất hiện.

19Các bạn thân đều gớm ghiếc tôi,

Những người tôi yêu đều trở mặt chống lại tôi.

20Thân thể tôi chỉ còn da bọc xương,

tôi thoát chết với hai bàn tay trắng.

21Hãy thương xót tôi, các bạn ơi, xin thương xót,

vì tay Đức Chúa Trời đã đánh tôi.

22Sao các anh săn đuổi tôi như Đức Chúa Trời?

Các anh chưa chán thịt tôi sao?

23Ôi, ước gì các lời tôi được ghi lại

Ôi, ước gì nó được khắc vào bia đá,

24được chạm với bút bằng sắt, bằng chì,

được khắc vào đá đời đời.

25Vì tôi biết Đấng Cứu Chuộc tôi vẫn sống,

đến ngày cuối cùng, Ngài sẽ đặt chân trên đất.

26Mặc dù thân thể tôi rữa nát,

nhưng bên trong thể xác này, tôi sẽ thấy Đức Chúa Trời!

27Chính tôi sẽ thấy Ngài.

Phải, chính mắt tôi nhìn ngắm Ngài.

Lòng tôi mong chờ đến mỏi mòn!

28Sao các anh dám hành hạ tôi,

rồi nói rằng: ‘Đó là do lỗi của chính hắn’?

29Các anh hãy coi chừng lưỡi gươm,

vì cơn giận các anh sẽ đưa đến trừng phạt.

Lúc ấy các anh sẽ biết rằng đã đến ngày phán xét.”