ኢሳይያስ 47 – NASV & VCB

New Amharic Standard Version

ኢሳይያስ 47:1-15

የባቢሎን ውድቀት

1“አንቺ የባቢሎን47፥1 ወይም በዚህና በ5 ላይ ከለዳውያን ድንግል ልጅ ሆይ፤

ውረጂ፤ በትቢያ ላይ ተቀመጪ፤

አንቺ የባቢሎናውያን ልጅ ሆይ፤

ከዙፋንሽ ውረጂ፤ መሬት ላይ ተቀመጪ፤

ከእንግዲህ ውብ ወይም ለግላጋ፣

ተብለሽ አትጠሪም።

2ወፍጮ ወስደሽ እህል ፍጪ፤

መሸፋፈኛሽን አውልቂ፤

ቀሚስሽንም ከፍ ከፍ አድርጊ፤ ባትሽን ግለጪ፤

እየተንገዳገድሽ ወንዙን ተሻገሪ።

3ዕርቃንሽ ይገለጥ፤

ኀፍረትሽ ይታይ፤

እበቀላለሁ፤

እኔ ማንንም አልተውም።”

4የሚቤዠን የእስራኤል ቅዱስ፣

ስሙ የሰራዊት ጌታ እግዚአብሔር ነው።

5“አንቺ የባቢሎናውያን ልጅ ሆይ፤

ወደ ጨለማ ግቢ፤ ዝም ብለሽም ተቀመጪ፤

ከእንግዲህ የመንግሥታት እመቤት

ተብለሽ አትጠሪም።

6ሕዝቤን ተቈጥቼ ነበር፤

ርስቴን አርክሼው ነበር፤

አሳልፌ በእጅሽ ሰጠኋቸው፤

አንቺ ግን አልራራሽላቸውም፤

በዕድሜ በገፉት ላይ እንኳ፣

እጅግ ከባድ ቀንበር ጫንሽባቸው።

7አንቺም፣ ‘እስከ መጨረሻው፣

ለዘላለም ንግሥት እሆናለሁ!’ አልሽ፤

ሆኖም እነዚህን ነገሮች አላስተዋልሽም፤

ፍጻሜያቸው ምን እንደሚሆንም አላሰብሽም።

8“አሁንም አንቺ ቅምጥል ፍጡር፣

በራስሽ ተማምነሽ የምትቀመጪ፣

በልብሽም፣

‘እኔ ነኝ፣ ከእኔ በቀር ሌላ የለም፤

ከእንግዲህ መበለት አልሆንም፤

የወላድ መካንም አልሆንም’ የምትይ ስሚ!

9እነዚህ ሁለት ነገሮች፣

መበለትነትና የወላድ መካንነት፣

አንድ ቀን ድንገት ይመጡብሻል፤

የቱን ያህል አስማት፣

የቱንም ያህል መተት ቢኖርሽ፣

በሙሉ ኀይላቸው ይመጡብሻል።

10በክፋትሽ ተማምነሽ፣

‘ማንም አያየኝም’ አልሽ፤

ደግሞም፣ ‘እኔ ነኝ፣ ከእኔ በቀር ሌላ የለም’

ባልሽ ጊዜ፣

ጥበብሽና ዕውቀትሽ አሳሳቱሽ።

11ጥፋት ይመጣብሻል፤

ነገር ግን በአስማትሽ እንዴት እንደምታርቂው አታውቂም፤

ወጆ ከፍለሽ ለማስወገድ የማትችዪው፣

ጕዳት ይወድቅብሻል፤

ያላሰብሽው አደጋ፣

ድንገት ይደርስብሻል።

12“በይ እንግዲህ፣ ከልጅነትሽ ጀምሮ የደከምሽባቸውን፣

አስማቶችሽን፣

ብዙ መተቶችን ቀጥዪባቸው፤

ምናልባት ይሳካልሽ፣

ምናልባትም ጠላቶችሽን ታሸብሪባቸው ይሆናል።

13የተቀበልሽው ምክር ሁሉ ድካም ብቻ ሆኖ አስቀርቶሻል፤

እነዚያ ከወር እስከ ወር ከዋክብትን አንጋጦ በማየት የሚተነብዩ፣

ኮከብ ቈጣሪዎች እስቲ ይምጡ፤

ከሚደርስብሽም ነገር እስቲ ያድኑሽ።

14እነሆ፣ እነርሱ ገለባ ናቸው፤

እሳት ይበላቸዋል፤

ከነበልባሉ ወላፈን የተነሣ፣

ራሳቸውን ማዳን አይችሉም።

ሰው የሚሞቀው ፍም አይኖርም፤

ተቀምጠው የሚሞቁትም እሳት የለም።

15ከልጅነት ጀምሮ አብረሻቸው የደከምሽው፣

አብረሽ የተገበያየሻቸው፣

ሊያደርጉ የሚችሉት ይህንኑ ብቻ ነው።

እያንዳንዱ በስሕተቱ ይገፋበታል፤

አንቺን ግን የሚያድን የለም።

Vietnamese Contemporary Bible

Y-sai 47:1-15

Ba-by-lôn Sẽ Bị Đoán Phạt

1“Hãy xuống đây, hỡi trinh nữ Ba-by-lôn, và ngồi trong tro bụi.

Vì những ngày ngươi ngồi trên ngai chẳng còn nữa!

Hỡi con gái Ba-by-lôn, sẽ không bao giờ các ngươi

được gọi là công chúa đáng yêu, dịu dàng, và thanh lịch nữa!

2Hãy lấy cối hạng nặng và xay bột.

Hãy gỡ khăn che mặt và cởi bỏ áo choàng.

Hãy phơi bày chính mình cho mọi người nhìn thấy.

3Các ngươi sẽ trần truồng và nhục nhã.

Ta sẽ báo trả các ngươi, không trừ một ai.”

4Đấng Cứu Chuộc chúng ta, Danh Ngài là Chúa Hằng Hữu Vạn Quân,

là Đấng Thánh của Ít-ra-ên.

5“Hỡi Ba-by-lôn xinh đẹp, hãy ngồi nơi tối tăm và im lặng.

Không ai còn gọi ngươi là nữ hoàng của các vương quốc nữa.

6Vì Ta giận dân Ta đã chọn,

nên sẽ hình phạt họ bằng cách nạp họ vào tay ngươi.

Nhưng ngươi, Ba-by-lôn, chẳng tỏ lòng thương xót họ,

ngươi đã áp bức họ quá sức ngay cả người già.

7Ngươi tự bảo: ‘Ta sẽ cai trị mãi mãi như nữ hoàng của thế gian!’

Ngươi chẳng nghĩ đến hậu quả của hành động mình.

8Nghe đây, dân tộc thích hưởng lạc,

sống vô tư và cảm thấy vững chắc.

Ngươi tự bảo: ‘Ta là dân tộc duy nhất, không ai khác.

Ta sẽ không bao giờ như đàn bà góa hay như người mất con.’

9Nhưng cả hai điều này sẽ giáng trên ngươi trong phút chốc:

Cùng một ngày, sẽ bị góa bụa và mất con của mình.

Phải, những tai họa này sẽ giáng trên ngươi,

vì ma thuật và bùa mê của ngươi quá nhiều.

10Ngươi yên tâm trong tội ác của mình.

Ngươi nói: ‘Chẳng ai thấy ta.’

Nhưng sự ‘khôn ngoan’ và ‘hiểu biết’ của ngươi đã đánh lừa ngươi,

và ngươi tự nhủ: ‘Chỉ duy nhất mình ta, không có ai khác.’

11Vì thế, thảm họa sẽ ập đến ngươi,

mà ngươi không biết nó từ đâu đến.

Hoạn nạn sẽ đổ xuống đầu ngươi,

mà ngươi không tìm được đường chạy thoát.

Sự hủy diệt sẽ đập ngươi thình lình,

mà ngươi không liệu trước được.

12Bấy giờ ngươi sẽ dùng những bùa mê tà thuật!

Dùng những thần chú mà ngươi đã luyện từ khi còn nhỏ!

Có lẽ chúng có thể giúp được ngươi.

Hoặc chúng có thể khiến người khác sợ ngươi chăng?

13Những lời cố vấn khiến ngươi mệt mỏi.

Vậy còn các nhà chiêm tinh, người xem tinh tú,

đoán thời vận có thể báo điềm mỗi tháng ở đâu?

Hãy để chúng đứng lên và cứu ngươi khỏi tai họa xảy đến.

14Nhưng chúng sẽ như rơm rạ trong lửa thiêu;

chúng không thể tự cứu mình khỏi ngọn lửa.

Ngươi sẽ không nhận được sự cứu giúp nào từ chúng cả;

ngọn lửa của chúng không có chỗ để ngồi sưởi ấm.

15Tất cả chúng là bạn bè của ngươi,

những người buôn bán với ngươi từ xa xưa, sẽ bỏ chạy theo đường mình,

bịt tai lại không nghe tiếng ngươi kêu khóc.”