1Deze psalm is een gebed van Mozes, de vriend van God.
Here,
van generatie op generatie
hebben wij onze hulp en kracht bij U gezocht.
2Al voordat U de bergen schiep,
was U God.
Voordat U de aarde schiep,
was U God.
Vanuit de eeuwigheid van oudsher
tot in de eeuwigheid in de verre toekomst,
bent U God.
3U laat de mens sterven
en vergaan tot stof.
U zegt:
‘Word weer stof, mensenkinderen.’
4Duizend jaar
betekenen niets voor U,
zij zijn voor U
als wat een dag is voor ons,
voor U zijn ze
in een oogwenk voorbij.
5Jaren gaan aan U voorbij
als een kort moment van insluimeren
bij het ontwaken ʼs morgens,
als gras dat snel groeit.
6ʼs Morgens groeit en bloeit het nog
en ʼs avonds verdort het alweer.
7Precies zo vergaat het ons
als uw toorn over ons komt.
Deze vernietigt ons.
8U ziet onze zonden scherp voor U.
Onze meest verborgen zonden
komen bij U aan het licht.
9Zo eindigt ons leven
onder uw boosheid.
De jaren van ons leven
gaan als een zucht voorbij.
10Onze gemiddelde leeftijd
is zeventig jaar.
Alleen de zeer sterke mensen
worden tachtig jaar.
Alles waarop wij trots waren,
blijkt toch alleen maar moeite en verdriet
met zich mee te brengen.
Het leven vliegt voorbij
en voor we het weten
zijn we gestorven.
11Wie kent de kracht van uw toorn
en de omvang van uw ergernis?
12O God, leer ons zo te leven
dat wij ons uiteindelijk
de wijsheid eigen maken.
13Kom toch terug, Here!
Hoe lang moet het nog duren?
Heb toch medelijden met uw dienaren.
14Laat ons ʼs morgens vroeg al
uw goedheid en liefde mogen ervaren,
dan zullen wij juichen
en elke dag met blijdschap beleven.
15Geef ons blijdschap naar de mate
waarin wij moeite en verdriet hebben gekend.
Zovele jaren waren vol zorg en verdrukking.
16Laat uw dienaren uw werken zien,
ik bid dat hun kinderen
uw majesteit mogen aanschouwen.
17Here, onze God,
stort uw liefdevolle vriendelijkheid over ons uit.
Zegen het werk dat wij doen.
Ja, wij bidden U om uw zegen
over alles wat wij ondernemen.
Quyển Thứ Tư
(Thi Thiên 90–106)
Thi Thiên 90
Đời Người Phù Du Trước Mặt Chúa Hằng Hữu
(Bài cầu nguyện của Môi-se, người của Đức Chúa Trời)
1Lạy Chúa, từ thế hệ này sang thế hệ khác,
Chúa là nơi chúng con cư trú!
2Trước khi núi non chưa sinh ra,
khi trái đất và thế gian chưa xuất hiện,90:2 Nt được Ngài sáng tạo
từ đời đời cho đến đời đời, Ngài là Đức Chúa Trời.
3Chúa khiến con người trở về cát bụi, và Ngài truyền:
“Con cái loài người hãy trở về bụi đất!”
4Vì một nghìn năm đối với Chúa như một ngày vừa đi qua,
như hay một canh đêm ngắn ngủi.
5Chúa đưa loài người trôi vào giấc ngủ tử vong.
Đời người như cỏ mới mọc ban mai.
6Dù sáng nở hoa và tốt tươi,
chiều đã khô héo và tàn úa.
7Chúng con tiêu hao vì cơn giận của Chúa;
cơn giận của Chúa làm chúng con kinh hoàng.
8Chúa vạch trần tội ác chúng con ra trước mặt Chúa—
phơi bày tội thầm kín—ra ánh sáng của Thiên nhan.
9Ngày chúng con trôi qua theo dòng thịnh nộ,
năm tháng tiêu tan như hơi thở.
10Tuổi tác chúng con may mắn thì được bảy mươi!
Mạnh khỏe lắm thì tám mươi.
Nhưng ngay trong những năm hanh thông nhất cũng đầy những khó khăn và đau buồn;
vì ngày tháng qua nhanh, rồi chúng con bay mất đi.
11Ai biết được cơn giận Chúa mạnh đến đâu?
Vì thịnh nộ của Chúa lớn như nỗi sợ hãi do Chúa tạo nên.
12Xin Chúa dạy chúng con biết đếm các ngày chúng con,
để chúng con có được lòng khôn ngoan.
13Lạy Chúa Hằng Hữu, xin vui lòng trở lại!
Ngài còn chậm trễ đến bao giờ?
Xin rủ lòng xót thương các đầy tớ của Chúa!
14Vừa sáng, xin cho chúng con thỏa nguyện với lòng nhân từ Chúa,
để cuộc đời còn lại của chúng con mãi hoan ca.
15Xin Chúa cho chúng con hưởng được số ngày vui mừng!
Bằng với số năm mà chúng con đã gặp khốn đốn.
16Nguyện công việc Chúa được giãi bày cho các đầy tớ Chúa;
và con cháu họ được chiêm ngưỡng vinh quang Chúa.
17Nguyện ân sủng Chúa, Đức Chúa Trời chúng con, đổ trên chúng con,
và cho việc của tay chúng con được vững bền.
Phải, xin cho việc của tay chúng con được vững bền!