Psalm 77 – HOF & VCB

Hoffnung für Alle

Psalm 77:1-21

Gott, hast du uns für immer verstoßen?

1Ein Lied von Asaf. Für Jedutun.

2Ich rufe zu Gott, ja, ich schreie mein Gebet hinaus,

damit er mich endlich hört.

3Ich habe große Angst und sehe keinen Ausweg mehr.

Unaufhörlich bete ich zu Gott –

sogar in der Nacht strecke ich meine Hände nach ihm aus.

Ich bin untröstlich.

4Wenn ich an Gott denke, fange ich an zu seufzen;

grüble ich über meine Lage nach, so verliere ich allen Mut.

5Ich kann nicht schlafen, weil er mich wach hält;

die Unruhe treibt mich umher und lässt mich verstummen.

6Ich erinnere mich an frühere Zeiten,

an Jahre, die längst vergangen sind,

7als ich beim Spiel auf der Harfe noch fröhlich sein konnte.

Jede Nacht grüble ich nach;

das Herz wird mir schwer,

weil meine Gedanken immer um die gleichen Fragen kreisen:

8Hat der Herr uns für alle Zeiten verstoßen?

Wird er nie wieder freundlich zu uns sein?

9Ist seine Gnade für immer zu Ende?

Gelten seine Zusagen nicht mehr?

10Hat Gott vergessen, uns gnädig zu sein?

Warum verschließt er vor uns im Zorn sein Herz?

11Das ist es, was mich am meisten schmerzt:

Gott, der Höchste, verhält sich jetzt anders als vorher –

er setzt sich nicht mehr für uns ein!

12Ich erinnere mich an deine großen Taten, Herr,

und denke an die Wunder, die du einst vollbracht hast.

13Ich führe mir vor Augen, was du getan hast,

immer wieder mache ich es mir bewusst.

14O Gott, heilig ist alles, was du tust.

Kein anderer Gott ist so mächtig wie du!

15Du allein bist der Gott, der Wunder vollbringt;

du hast die Völker deine Macht spüren lassen.

16Mit starker Hand hast du dein Volk

aus der Gefangenschaft in Ägypten befreit,

die Nachkommen von Jakob und Josef.

17Als dich die Wasserfluten sahen, begannen sie zu brodeln,

sogar die Tiefen des Meeres erzitterten vor dir.

18Aus den Wolken floss strömender Regen,

gewaltige Donnerschläge krachten,

und deine Blitze durchzuckten die Luft.

19Ja, im Sturm donnerte deine Stimme;

grelle Blitze erhellten die Erde,

sie zitterte und bebte.

20Du bahntest dir einen Weg mitten durch das Meer.

Dein Pfad führte durch mächtige Fluten,

doch deine Spuren konnte niemand erkennen.

21Durch Mose und Aaron, deine Diener,

hast du dein Volk wie ein Hirte geführt.

Vietnamese Contemporary Bible

Thi Thiên 77:1-20

Thi Thiên 77

Nhớ Lại Công Ơn Chúa

(Thơ của A-sáp, soạn cho nhạc trưởng, cho Giê-đu-thun)

1Con kêu cầu Đức Chúa Trời; phải, con kêu la.

Ôi, Đức Chúa Trời xin lắng nghe con!

2Khi lâm cảnh nguy nan,

con tìm kiếm Chúa.

Suốt đêm con cầu nguyện với đôi tay hướng về Chúa,

nhưng linh hồn con vẫn chưa được an ủi.

3Khi nghĩ đến Đức Chúa Trời, và con rên rỉ,

càng suy tư, con càng ngã lòng.

4Chúa khiến con thức thâu đêm.

Con bối rối ngay cả khi cầu nguyện!

5Con nghĩ đến những ngày dĩ vãng,

và những năm tháng đã trôi qua,

6suốt đêm con nhớ lại các bài hát.

Lòng tự vấn và hồn linh trăn trở.

7Chúng con sẽ bị Ngài loại bỏ mãi sao?

Chúa không còn tỏ ân huệ nữa sao?

8Phải chăng tình thương không dời đổi của Ngài đã biến mất?

Lời hứa Ngài không còn hiệu lực nữa sao?

9Hay Đức Chúa Trời đã quên ban ân phước?

Thịnh nộ chặn đứng lòng xót thương của Chúa được sao?

10Rồi con nói: “Đây là số phận của con;

tay hữu Đấng Chí Cao đã nghịch lại con.”

11Nhưng rồi con nhắc lại các công việc Chúa, lạy Chúa Hằng Hữu;

vâng, con nhớ lại phép lạ Chúa đã làm ngày xa xưa.

12Con sẽ suy nghiệm về tất cả kỳ công.

Và chiêm ngưỡng những việc kinh thiên động địa.

13Lạy Đức Chúa Trời, những việc Chúa làm đều thánh khiết.

Có thần nào vĩ đại như Chúa của con?

14Chúa là Đức Chúa Trời vĩ đại diệu kỳ!

Chúa bày tỏ năng lực Ngài giữa các dân.

15Với cánh tay mạnh mẽ, Chúa cứu chuộc dân Ngài,

là con cháu của Gia-cốp và Giô-sép.

16Khi thấy Chúa, lạy Đức Chúa Trời,

các dòng nước lặng nhìn và run rẩy!

Biển sâu rúng động trước mặt Ngài.

17Các áng mây vội vã trút cơn mưa;

tiếng sét nổ rung khung trời thẳm.

Tia chớp chiếu sáng khắp bốn phương.

18Sấm nổi ầm ầm trong gió trốt;

ánh sáng thắp rực rỡ thế gian.

Đất run lên và chấn động.

19Con đường Chúa ngang qua biển cả,

lối Chúa trong nước sâu—

nhưng không ai tìm được dấu chân Ngài.

20Chúa dẫn dắt dân Ngài như đàn chiên,

qua bàn tay của Môi-se và A-rôn.