Psalm 27 – HOF & VCB

Hoffnung für Alle

Psalm 27:1-14

Vor Menschen mutig, vor Gott demütig

1Von David.

Der Herr ist mein Licht, er rettet mich.

Vor wem sollte ich mich noch fürchten?

Bei ihm bin ich geborgen wie in einer Burg.

Vor wem sollte ich noch zittern und zagen?

2Wenn mich gewissenlose Leute in die Enge treiben

und mir nach dem Leben trachten,

wenn sie mich bedrängen und mich offen anfeinden –

am Ende sind sie es, die stürzen und umkommen!

3Selbst wenn eine ganze Armee gegen mich aufmarschiert,

habe ich dennoch keine Angst.

Auch wenn sie einen Krieg gegen mich beginnen,

bleibe ich ruhig und zuversichtlich.

4Um eines habe ich den Herrn gebeten;

das ist alles, was ich will:

Solange ich lebe, möchte ich im Haus des Herrn bleiben.

Dort will ich erfahren, wie freundlich der Herr ist,

und still nachdenken in seinem Tempel.

5Er bietet mir Schutz in schwerer Zeit

und versteckt mich in seinem Zelt.

Er stellt mich auf einen hohen Felsen,

6unerreichbar für meine Feinde ringsumher.

In seinem Heiligtum will ich Opfer darbringen,

voll Freude für den Herrn singen und musizieren.

7Höre mich, Herr, wenn ich rufe!

Hab Erbarmen mit mir und antworte!

8Ich erinnere mich, dass du gesagt hast: »Sucht meine Nähe!«

Das will ich jetzt tun und im Gebet zu dir kommen.

9Verbirg dich darum nicht vor mir,

stoße mich nicht im Zorn zurück!

Ich diene dir, und du hast mir bisher immer geholfen.

Gib mich nicht auf, verlass mich nicht, du mein Gott und mein Retter!

10Selbst wenn Vater und Mutter mich verstoßen,

nimmst du, Herr, mich dennoch auf.

11Zeige mir, was ich tun soll!

Führe mich auf sicherem Weg, meinen Feinden zum Trotz.

12Liefere mich nicht ihrer Rachgier aus!

Falsche Zeugen verklagen mich, sie speien Gift und Galle.

13Ich aber bin gewiss, dass ich am Leben bleibe und sehen werde,

wie gut es Gott mit mir meint.

14Vertraue auf den Herrn!

Sei stark und mutig, vertraue auf den Herrn!

Vietnamese Contemporary Bible

Thi Thiên 27:1-14

Thi Thiên 27

Vững Tâm Vì Chúa Bảo Vệ

(Thơ của Đa-vít)

1Chúa Hằng Hữu là ánh sáng và cứu tinh của tôi—

vậy tôi sẽ sợ ai?

Chúa Hằng Hữu là thành lũy của sinh mạng tôi,

tôi còn kinh khiếp ai?

2Khi người ác xông vào tôi, hòng ăn nuốt tôi,

khi quân thù và người cừu địch tấn công tôi,

họ sẽ đều vấp chân và té ngã.

3Dù cả đạo quân vây quanh tôi,

lòng tôi cũng không sợ hãi.

Dù bị chiến tranh uy hiếp,

tôi vẫn vững tâm tin cậy Ngài.

4Tôi xin Chúa Hằng Hữu một điều—

điều lòng tôi hằng mong ước—

là được sống trong nhà Chúa trọn đời tôi

để chiêm ngưỡng sự hoàn hảo của Chúa Hằng Hữu,

và suy ngẫm trong Đền Thờ Ngài.

5Trong ngày hoạn nạn, Chúa sẽ che chở tôi,

Ngài giấu tôi nơi kín đáo trong đền thánh Ngài,

nâng tôi lên, đặt trên tảng đá.

6Đầu tôi được nâng cao hơn kẻ thù,

trong nơi thánh Ngài, tôi sẽ dâng lễ vật tạ ơn,

và vui mừng ca hát tôn vinh Chúa.

7Lạy Chúa Hằng Hữu ôi, xin nghe con kêu cầu.

Xin thương xót đáp lời khẩn nguyện!

8Con đã nghe Chúa phán: “Hãy đến và trò chuyện cùng Ta.”

Và lòng con thưa rằng: “Lạy Chúa Hằng Hữu, con đang đến.”

9Lạy Chúa, Đấng cứu rỗi của con!

Cầu xin Ngài đừng lánh mặt.

Đừng nổi giận xua đuổi người tôi trung.

Đã bao lần Chúa hằng cứu giúp.

Đừng lìa xa, đừng từ bỏ con.

10Cho dù cha mẹ con giận bỏ, từ khước con,

Chúa vẫn thương yêu, vẫn tiếp nhận con.

11Chúa Hằng Hữu ôi, xin dạy con đường lối Chúa,

xin dẫn con vào lối an lành,

vì kẻ thù vây quanh chờ đợi con.

12Xin đừng giao con cho họ.

Vì họ hung hăng bạo tàn,

định vu cáo buộc tội con.

13Con tin chắc sẽ thấy ân lành của Chúa Hằng Hữu,

ngay trong đất người sống.

14Cứ trông đợi Chúa Hằng Hữu.

Hãy vững tâm và can đảm.

Phải, kiên nhẫn đợi trông Chúa Hằng Hữu.