Jeremia 10 – HOF & VCB

Hoffnung für Alle

Jeremia 10:1-25

Die Götzen helfen euch nicht!

1Hört, ihr Israeliten, was der Herr euch zu sagen hat: 2»Folgt nicht dem Beispiel der anderen Völker! Wenn sie ungewöhnliche Himmelserscheinungen sehen, bekommen sie große Angst. Ihr aber braucht euch nicht zu fürchten. 3Denn die Religion dieser Völker ist eine Täuschung: Da fällen sie im Wald einen Baum, und der Kunsthandwerker schnitzt daraus eine Figur. 4Er verziert das Standbild mit Silber und Gold und nagelt es fest, damit es nicht wackelt. 5Und dann steht sie da, die Götterfigur, wie eine Vogelscheuche im Gurkenfeld! Sie kann weder reden noch gehen, sie muss getragen werden. Fürchtet euch nicht vor diesen Göttern! Sie können euch nichts Böses tun, und noch weniger können sie euch helfen.«

6Herr, dir ist niemand gleich! Du bist erhaben und bekannt für deine Macht. 7Wer sollte dich nicht fürchten, du König aller Völker? Dir allein gebührt die Ehre, denn kein Weiser und König auf dieser Welt ist dir gleich. 8Sie sind allesamt dumm und ohne Verstand. Was können sie von Holzfiguren schon lernen? 9Sie holen Silber aus Tarsis und Gold aus Ufas; der Bildhauer und der Goldschmied fertigen die Figur an. Dann bekommt sie ein Gewand aus blauem und violettem Purpurstoff. Ja, diese Götter werden von Kunsthandwerkern hergestellt!

10Der Herr aber ist der wahre und lebendige Gott, der ewige König. Wenn er zornig wird, dann bebt die Erde, kein Volk kann seinen Zorn ertragen.

11Sagt den Völkern: Eure Götter, die Himmel und Erde nicht erschaffen haben, werden unter diesem Himmel vergehen und von der Erde verschwinden!10,11 Dieser Vers ist im Grundtext auf Aramäisch, der damaligen Weltsprache, überliefert. 12Der Herr aber hat die Erde durch seine Macht geschaffen. In seiner großen Weisheit hat er ihr Fundament gelegt und den Himmel ausgebreitet. 13Wenn er es befiehlt, tosen die Wassermassen oben am Himmel; er lässt die Wolken aufsteigen vom Horizont. Er sendet Blitz und Regen und schickt den Wind aus seinen Kammern auf die Reise. 14Davor muss jeder Mensch verstummen! Dumm ist er gegenüber Gottes großer Weisheit. Und die Goldschmiede müssen sich schämen über ihre gegossenen Figuren, denn diese Götter sind blanker Betrug, kein Leben ist in ihnen. 15Eine Täuschung sind sie und verdienen nichts als Spott! Wenn Gott sein Urteil spricht, ist es aus mit ihnen. 16Ganz anders ist der Gott Jakobs als sie! Denn er hat das Weltall geschaffen und Israel zu seinem Eigentum erwählt. »Der Herr, der allmächtige Gott« wird er genannt.

Jerusalems Wunden heilen nicht mehr

17Ihr Einwohner von Jerusalem, die Stadt ist belagert! Rafft euer Hab und Gut zusammen! 18Denn so spricht der Herr: »Es ist so weit! Diesmal werde ich die Bewohner aus dem Land fortjagen und in große Bedrängnis bringen: Überall werden die Feinde sie finden.

19›Ich bin verloren‹, schreit Jerusalem, ›ich bin schwer verletzt, meine Wunden heilen nicht mehr! Dabei hatte ich gedacht: Es ist nur eine leichte Krankheit, die ich gut ertragen kann.10,19 Oder: Dies ist meine Krankheit, ich muss sie ertragen. 20Doch nun ist mein Zelt zerstört, die Seile sind zerrissen. Meine Kinder sind fortgegangen, keins von ihnen ist mehr bei mir. Niemand baut mein Zelt wieder auf und spannt die Decken darüber. 21Unsere Hirten sind ohne Verstand – sie fragen nicht mehr nach dem Herrn. Kein Wunder, dass ihnen nichts mehr gelingt und ihre ganze Herde verstreut ist.

22Da! Der Feind rückt aus dem Norden an, man hört schon den Lärm! Er wird die Städte Judas zu Ruinen machen, in denen die Schakale hausen.‹«

23Herr, ich habe erkannt: Das Leben eines Menschen liegt nicht in seiner Hand. Niemand kann seine Schritte nach eigenem Plan lenken. 24Strafe uns, o Herr, aber geh nicht zu hart mit uns ins Gericht! Lass deinen Zorn nicht an uns aus, denn dann wären wir verloren! 25Gieß deinen Zorn aus über die Völker, die dich nicht anerkennen, und über die Nationen, die deinen Namen nicht anrufen. Denn sie haben dein Volk, die Nachkommen von Jakob, vernichtet. Wie Raubtiere haben sie es verschlungen und seine Heimat verwüstet!

Vietnamese Contemporary Bible

Giê-rê-mi 10:1-25

Mang Đến Sự Hủy Diệt

1Hỡi nhà Ít-ra-ên! Hãy nghe lời Chúa Hằng Hữu phán dạy. 2Đây là điều Chúa Hằng Hữu phán:

“Đừng để bị lôi cuốn10:2 Nt bị thúc đẩy theo thói tục của các dân tộc,

dựa trên các vì sao để đoán biết tương lai mình.

Đừng sợ các điềm đoán trước của chúng,

dù các dân tộc cũng kinh sợ những điềm đó.

3Vì thói tục của chúng là hư không và dại dột.

Chúng đốn một cây, rồi thợ thủ công chạm thành một hình tượng.

4Chúng giát tượng bằng vàng và bạc

và dùng búa đóng đinh cho khỏi lung lay, ngã đổ.

5Thần của chúng như

bù nhìn trong đám ruộng dưa!

Chúng không thể nói,

không biết đi, nên phải khiêng đi.

Đừng sợ các thần ấy

vì chúng không có thể ban phước hay giáng họa.”

6Lạy Chúa Hằng Hữu, chẳng có thần nào giống như Chúa!

Vì Chúa lớn vô cùng, và Danh Ngài đầy tràn quyền năng.

7Chúa là Vua của các nước, ai mà không sợ Ngài?

Mọi tước hiệu đều thuộc riêng Ngài!

Giữa các bậc khôn ngoan trên đất

và giữa các vương quốc trên thế gian,

cũng không ai bằng Chúa.

8Người thờ thần tượng là u mê và khờ dại.

Những tượng chúng thờ lạy chỉ là gỗ mà thôi!

9Chúng mang bạc lát mỏng mua từ Ta-rê-si

và vàng từ U-pha,

giao những vật liệu này cho thợ thủ công khéo léo

tạo thành hình tượng.

Chúng khoác lên thần tượng này áo choàng xanh và đỏ tía

được các thợ may điêu luyện cắt xén.

10Nhưng Chúa Hằng Hữu là Đức Chúa Trời chân thật.

Chúa là Đức Chúa Trời Hằng Sống và là Vua Đời Đời!

Cơn giận Ngài làm nổi cơn động đất.

Các dân tộc không thể chịu nổi cơn thịnh nộ của Ngài.

11Hãy nói với những người thờ thần tượng rằng: “Các thần tượng không làm nên trời, cũng không làm nên đất đều sẽ bị diệt vong, không còn trên mặt đất và dưới bầu trời.”

12Nhưng Đức Chúa Trời sáng tạo địa cầu bởi quyền năng

và Ngài đã bảo tồn bằng sự khôn ngoan.

Với tri thức của chính Chúa,

Ngài đã giăng các tầng trời.

13Khi Chúa phán liền có tiếng sấm vang,

các tầng trời phủ đầy nước.

Ngài khiến mây dâng cao khắp đất.

Ngài sai chớp nhoáng, mưa,

và gió bão ra từ kho tàng của Ngài.

14Mọi người đều vô tri, vô giác, không một chút khôn ngoan!

Người thợ bạc bị các thần tượng mình sỉ nhục,

vì việc tạo hình tượng chỉ là lừa dối.

Tượng không có chút hơi thở hay quyền năng.

15Tượng không có giá trị; là vật bị chế giễu!

Đến ngày đoán phạt, tất cả chúng sẽ bị tiêu diệt.

16Nhưng Đức Chúa Trời của Gia-cốp không phải là tượng!

Vì Ngài là Đấng Sáng Tạo vạn vật

và dựng nước Ít-ra-ên của Ngài.

Danh Ngài là Chúa Hằng Hữu Vạn Quân!

Cơn Trừng Phạt Lớn của Ba-by-lôn.

17Hãy thu thập của cải và rời khỏi nơi này;

cuộc vây hãm sắp bắt đầu rồi.

18Vì đây là điều Chúa Hằng Hữu phán:

“Này, Ta sẽ tung vãi

dân cư đất này ra khắp nơi.

Ta sẽ cho chúng bị hoạn nạn,

hiểm nghèo, để chúng tỉnh thức.”

19Vết thương của tôi trầm trọng

và nỗi đau của tôi quá lớn.

Bệnh tật của tôi không phương cứu chữa,

nhưng tôi phải gánh chịu.

20Trại tôi bị tàn phá,

không còn một ai giúp tôi gây dựng lại.

Các con tôi đã bỏ tôi đi mất biệt,

tôi không còn thấy chúng nữa.

21Những người chăn dân tôi đã đánh mất tri giác.

Họ không còn tìm kiếm sự khôn ngoan từ Chúa Hằng Hữu.

Vì thế, họ thất bại hoàn toàn,

và cả bầy súc vật của họ phải ly tán.

22Này! Có tiếng ầm ầm dữ dội của đội quân hùng mạnh

cuồn cuộn đến từ phương bắc.

Các thành của Giu-đa sẽ bị hủy diệt

và trở thành những hang chó rừng.

Lời Cầu Nguyện của Giê-rê-mi

23Con biết, lạy Chúa Hằng Hữu, đời sống chúng con không là của chúng con.

Chúng con không thể tự ý vạch đường đi cho cuộc đời mình.10:23 Nt con người không thể hướng dẫn các bước của mình

24Lạy Chúa Hằng Hữu, xin sửa dạy con; nhưng xin Chúa nhẹ tay.

Xin đừng sửa trị con trong thịnh nộ, để con khỏi bị tiêu diệt.

25Xin đổ cơn đoán phạt trên các dân tộc khước từ Chúa—

là các dân tộc không chịu cầu khẩn Danh Ngài.

Vì chúng đã ăn nuốt nhà Gia-cốp;

chúng đã cắn xé và tiêu diệt họ,

khiến cho đất nước họ điêu tàn.